Dota Truyền Kỳ - Game mobile nhập vai chiến thuật số 1 châu Á cực kỳ hấp dẫn
Buổi chiều, xe ôm sẽ chở các anh mang hàng tới 1 số điểm tập kết và giao hàng chính như NVC (gia lâm) , Hà đông, GP… và bán lại cho các chủ cửa hàng điện thoại, mỗi lần trung bình khoảng 50 chiếc, còn nhiều thì 2 ba lô, lúc ấy thì chắc phải tính theo cân cứ không còn tính theo chiếc. ngoài nhiệm vụ như vậy, xe ôm còn có nhiệm vụ liên lạc, mở rộng thị trường tiêu thụ.tìm thêm các chủ cửa hàng để thu gom điện thoại giá cao
Có thể nói hoạt động ở đó khá phức tạp, tất cả các thành phần đều dựa vào nhau mà sống, giai đoạn đó kiếm ăn cũng đc, nhưng cứ tích lũy đc 1 chút, thì lại tới đợt ra quân trấn áp tội phạm hoặc phá án lập thành tích, là cơ số các anh, các chú lại lên phường, ở 1 2 ngày, nộp dăm ba triệu tới vài chục triệu, chờ thời gian tạm ổn sẽ lại ra.
Sở dĩ mình biết qua những điều đó, vì chú mình, tạm gọi chú B, là 1 thành phần chủ chốt ở đó, do có mối quan hệ với nhóm bảo kê ở cầu giấy,chú kiêm luôn hoạt động bảo kê, kiêm đưa đón các anh móc túi, cho vay, đòi nợ…..
Chính vì vậy mà chuyện xin sim của tụi móc túi về đưa mình không có gì khó cả.
2 chú cháu thân nhau lắm, vì chú là út trong gia đình, bố mình là trưởng, thời điểm đó chú chưa có gia đình vì mới 32t. thỉnh thoảng vẫn ra quán café quen thuộc ở nguyễn khánh toàn tâm sự, chú nói bất đắc dĩ mới phải làm nghề này. Chú biết sẽ có 1 ngày không sớm thì muộn, sẽ có biến xảy ra, và cũng khuyên mình có mức độ nào đó thôi.
Chuyện xin sim cho mình, 1 phần là vì mình thích, 2 nữa chú cũng muốn có thêm khoản thu nhập, tích lũy đc chút nào đó để lập gia đình rồi an phận luôn. Chỉ tiếc là chưa đc như mong muốn thì ….
3 tuần liền lấy sim, nhiều lắm, mình vẫn còn giữ đống sim đó, nhưng khóa gần hết rồi, nếu cần thì mình chụp ảnh lên cho các bạn kẻo lại bảo chém. Cho đến 1 ngày biến xảy ra, và từ đó chú có muốn lấy nữa cũng không đc, chú B đi trại 6 tháng
Mình không nhớ chính xác nó vào khoảng tháng mấy, chỉ nhớ là trời rét, vì hôm biết tin chú bị bắt , mình ko thay quần áo, phóng luôn tới trụ sở, đi đường rét run cầm cập, nhưng tới nơi thì không được vào
Tối hôm đó như thường lệ, chú đèo 1 anh nghiện sang bên gia lâm tiêu thụ đt, 1 ba lô đầy, gồm cả máy cỏ lẫn máy đời cao, khoảng hơn 100 chiếc, để trên bụng xe. tới đúng đầu Hàng Đậu lên cầu Long biên, thì chú bị tổ tuần tra giữ lại, theo lời chú, gồm 2 thằng cảnh, 4 cơ động.có con xe nissan ở bên. Biết có biến, định vít ga chạy thằng lên chương dương mà không kịp, chú bảo đoạn đó khuất quá nên trở tay không kịp.
Anh nghiện ngồi sau nhảy xuống chạy ngược lại phía bốt hàng đậu, 2 thằng động đuổi theo nhưng không bắt đc, chỉ còn chú với cái ba lô, chỉ mong tụi nó không khám cốp và đồ…
1 anh động vào kiểm tra giấy tờ, chú B thiếu bảo hiểm và đăng kí xe. Sẽ chẳng làm sao nếu như tụi nó không đòi khám túi.
Lúc ấy thì các bạn biết rồi đó, mở túi ra, chú B ngừng thở và chờ đợi.chờ 1 cơ hội rồi bỏ chạy, bỏ xe và hàng, nhưng trời tính không bằng người tính…..
1 anh động hỏi về số hàng, và mời chú B về đồn, chú B thanh minh chỉ làm xe ôm, còn số hàng thì của thằng nghiện nó vừa chạy mất rồi.
Nhưng nói thật là éo thể qua mắt đc các anh động đâu ạ. Chú kể lại về đồn mới biết sở dĩ tụi nó bắt vô kiểm tra không phải là vô cớ, mà nó quan sát cả rồi, thấy có biểu hiện là tuýt vào ngay.
Chú đứng đó phân trần giải thích cho tụi nó 1 lúc, nhưng không đc, chú gọi về cho anh C cầu giấy, anh C nói sẽ lên ngay, nhưng chưa chắc can thiệp đc vì khu vực hoàn kiếm anh ấy không giao thiệp rộng, nếu ở cầu giấy thì chắc chắn chú B mình sẽ thoát.
Anh động mở còng số 8 ra khóa tay chú B,
Chú vẫn trong tư thế sẵn sàng bỏ chạy từ lâu rồi, nhưng chưa tìm đc cơ hội, thì bất ngờ bị khống chế.
Chú hơi hoảng và chửi, sau đó thằng kia vặn tay, chú cũng bật lại, 1m73 và 70kg, ngang ngửa thằng động, chú vung tay đấm nó, thằng động thứ 2 thấy có biến liền rút dùi cui xông vào vụt,
Chú B hốt hoảng phản xạ lại để chống đỡ, cũng đấm, đạp nó đc 2 3 phát gì đó rồi bỏ chạy. chú kể lúc ấy cuống quá, nên chẳng định hướng đc, chạy ngược về phía đường yên phụ, thì đéo ngờ trời xui đất khiến thế nào dính đúng đèn đỏ ở sát bến xe long biên, bị chắn bởi hàng xe, chú bị 2 anh động đuổi kịp và ăn 2 phát dùi cui điện vào người, nằm gục 1 chỗ, rồi lúc sau ngoan ngoãn về đồn….
Người đầu tiên chú gọi thông báo là bố mình, bố bảo lại với mọi người, mình phóng như điên lên đồn cùng bố, đầu tiên tưởng về số 7 thiền quang, nhưng sau lại phải về cái chỗ éo nào tít trong phố cổ.
Đến nơi thì anh C và 1 số anh em cũng đang ở ngoài, ngày hôm sau, anh C bắt thằng nghiện đó ra đầu thú và nhận số hàng đó của mình, còn chú thì cũng bị liên lụy, và kết thêm tội hành hung chống đối người thi hành công vụ.
Bố mình ngày đó cũng khốn đốn chạy chọt, cuối cùng mình gặp lại chú sau 6 tháng,
Ra trại, chú B không ra bến nữa, nên mình và chú có nhiều thời gian ở nhà hơn.
Cứ tưởng mọi chuyện cũng đã qua, nhưng mà ở đời, lòng tham là vô đáy.
Đm. Chỉ vì tham mấy chục, mấy trăm nghìn, mà mình với chú B lại chết 1 phát nữa
2/ Những chiếc ví tội lỗi.
Chú B ở trong tù 6 tháng mà gầy đi gần chục ký, những ngày 2 chú cháu ở nhà, chú B kể cho mình nghe nhiều chuyện lắm, sau topic này mình sẽ tiếp tục viết 1 topic nữa về chuyện tù tội và các hoạt động trong tù mà chú B kể.
Nếu như bạn nào có người thân đã từng ra tù vào khám thì mới hiểu đc cảm giác mặc cảm với xã hội của những người đó, chú B cũng vậy. hơn 1 tháng liền, chú chỉ ăn với ngủ, rất ít tiếp xúc và đi ra ngoài.
Đến tháng thứ 2 thì mọi thứ cũng quay trở lại quỹ đạo như bình thường, chú chưa ra bến, và cũng không biết có nên tiếp tục cái nghề kiếm ăn đó không, nhưng những cuộc gặp gỡ, nhậu nhẹt với anh C và đồng bọn thì ngày càng nhiều hơn trước, mình cũng đc theo chú đi 2 lần.
2 lần nhậu đó thì mình biết đc thằng nghiện chạy trốn ngày xưa đó, sau khi anh C đưa nó ra đầu thú, thì bị xích mất vài hôm, lô điện thoại trong ba lô bị tịch thu, nộp thêm 15 triệu, mấy ngày sau nó đc thả.
Anh C không trách gì nó cả, vì chỉ là run rủi mà chú B bị bắt. khoảng 2 tuần trước khi chú B ra tù, thì nó dạt đi đâu mất không biết, nghe nói nó dính H, rồi về quê….
Anh em động viên, rủ rê chú B về lại bến, vì thời điểm cuối năm, giáp tết rồi, kiếm ăn rất đc. Nhưng chú B bảo kệ chú, lúc nào chú thích sẽ ra. Anh C đưa cho chú 5 triệu, bảo anh cứ cầm lấy tiêu tạm thời gian này. Chú B không cầm.vì vay thì sẽ phải trả, tính chú ấy sòng phẳng ntn mình rất hiểu, chú nói chú sẽ nghĩ cách kiếm thêm thu nhập sau này.
Anh em quanh bàn nhậu đều hiểu và rất tôn trọng, muốn giúp đỡ chú lắm.
7h tối, 2 chú cháu đang ngồi ăn cơm, thì 1 thằng đệ của anh C gọi cửa, 3 người ra quán nước gần đó ngồi.
Thằng đệ lôi đâu ra trong túi 2 cái ví dày cộp, đưa cho chú B và nói :” anh B cầm lấy mấy cái này trả cho 2 thằng SV, nó vừa bị móc lúc chiều ở bến, nó hậu tạ anh bao nhiêu thì em biếu anh tiêu xài”
Chú B lưỡng lự. nhưng rồi vẫn cầm về, 2 chú cháu lên phòng và mở ra.
_1 chiếc của 1 thằng cu sn 90, bao gồm CMND, thẻ SV, thẻ xe bus, giấy phép lái xe, 3 cái thẻ ngân hàng và vài thứ linh tinh
_ 1 chiếc của 1 thằng sn 82, ở Hà đông, gồm CMND, bằng lái, đăng kí, 2 thẻ ngân hàng, 5,6 cái hóa đơn gì đó, 3 tấm ảnh, và đm, có 2 cái bao cao su loại OK-khỏe như lực sĩ
Nói thêm cho anh em biết về mấy vụ móc túi:
Thường thì nhóm nghiện kia móc đc điện thoại là nhiều, nhưng bao giờ tụi nó cũng ưu tiên móc ví của người ta, vì đã đi xe bus thì cũng chẳng phải dân giàu có gì( phần lớn là SV), nên điện thoại phần lớn rẻ tiền (động chạm đến anh em nào thì xin bỏ qua) đem bán lại bị ép giá nữa, thường hệ số là 1:2 với máy dưới 5 triệu, và 2:3 với máy trên 5 triệu tùy hãng. còn nếu móc đc ví, ít cũng đc vài trăm, mà nhiều cũng vài triệu, tiền mặt luôn, đỡ mệt người.
Nhưng móc ví thì khó hơn, nên 1 ngày nếu như may mắn thì cũng làm đc 2 3 cái.
Có 1 lần ăn đậm nhất của 1 thằng nghiện là móc đc của 1 ông Tây 1 cái dày cộp, trong có hơn 5000$. Anh C biết đc vụ này sau 2 ngày (nghe mấy thằng kia xì xào) sau gọi thằng ôn đó lên nộp lại 20tr.
Lấy tiền xong thì tụi nghiện thường hay vứt luôn ví đi, càng sớm càng tốt, chứ không bao giờ để trong người, bị vồ thì coi như xong.
Sau bữa nhậu hôm trước, anh em trong nhóm bảo kê nhớ tới chú B, vậy là xin mang về cho chú.
Và thêm 1 lần 2 chú cháu chết hụt cũng chính từ những chiếc ví như thế này.
3/ Mối nghi ngờ thứ nhất
sở dĩ gọi là thứ nhất, vì mình có 4 mối nghi ngờ, mà đến bây giờ vẫn không biết đc mình và chú B bị chém là do bọn nào, nên mới kể ra nhờ anh em tranh luận. thôi kể tiếp.
Vậy là lần đầu tiên 2 chú cháu quyết định làm ăn bằng 1 hình thức mới, liên lạc với người mất ví để đc trả tiền hậu tạ ( các bạn nghĩ là xin tiền, bắt chuộc… hay gì gì cũng đc)
Tiện đây mình xin nhắc nhở luôn các bạn, nên viết sđt, địa chỉ liên lạc vào 1 cái gì đó trong ví, hoặc ghi hẳn vào 1 mảnh giấy “ai nhặt đc chiếc ví này xin liên hệ SĐT abc. Tôi xin hậu tạ” như vậy người nào có nhặt đc thì còn biết đường mà mang trả (gọi bắt chuộc)
Chiếc ví của thằng cu 90, quê Hải dương, học ĐH kiến trúc, lục tung lên để tìm sđt gọi cho nó thì không thấy,
Mình bảo chú B, thôi để cháu lên lớp liên lạc với nó rồi lấy tiền, từ nhà mình tới hà đông cũng không xa lắm,
Nhưng chú can ngăn, bảo SV nó cũng chẳng có nhiều tiền đâu, lên lớp nó làm gì cho mất công mà lại nguy hiểm.
Suy đi tính lại nên thôi, cất giấy tờ của em nó vào 1 chỗ, sau này những giấy tờ này mình lại sử dụng vào những hoạt động mờ ám của mình xin đc kể sau. Còn cái ví thì thuộc hàng 30k chợ đêm, vứt mẹ luôn vào sọt rác cho rồi
Thằng 82 ở hà đông kia có cái ví ngon hơn, éo phải hàng hiệu, nhưng cũng thuộc loại khá, sau này tiếp xúc với ví nhiều hơn mình mới biết cái đó bán trong mấy shop cũng tầm gần 1 triệu, đm, biết giá trị của nó như vậy thì để cm lại mà dùng chứ éo có gọi nó tới chuộc làm gì, rồi có khả năng nó cũng chính là thằng chém mình sau này. Nhưng bù lại, mấy lần sau đệ anh C có mang về 1 chiếc rất ngon, hiệu Vesaca, mà mình vẫn dùng tới tận bây giờ chưa thấy xuống cấp 1 chút nào, ngon vật vã.
Loay hoay lục đống hóa đơn của thằng này, cũng tìm đc sđt
Lắp 1 sim rác vào, bấm số
M: a lô, anh có phải anh D ở hà đông không ạ
N: vâng, đúng rồi anh ạ.
M: vâng, chiều nay em đi học về có nhặt đc cái ví, em thấy sđt của anh trong đó nên em gọi
N: à, vậy hả. em nhặt đc ở đâu vậy, trong ví có gì hả em (có vẻ nó chưa tin)
M: lúc chiều em chờ xe bus, em nhặt đc ở bến xe bus ĐHQG, em thấy mấy cái hóa đơn của anh trong đó, nên gọi
N: ừ, vậy giờ em đang ở đâu anh tới xin lại.
M: em đang trọ ở Mĩ đình, không cần tới đâu anh, nếu rảnh chiều tối mai gặp em ở cổng ĐHQG.
N: uh, vậy hẹn em 7h ở đó, em dùng số này đúng k
M: vâng, vậy anh nhé
Cúp máy!
Đcm, có 1 điều lạ là thái độ thằng này từ đầu cuộc nói chuyện rất lạnh lùng và không biểu đạt 1 trạng thái cảm xúc nào, nó khác hoàn toàn so với bình thường, những người sau này mình gọi chuộc ví đều hớn hở và rất vui, bạn nào phải đi làm lại tất cả giấy tờ mới hiểu hết khổ sở ntn.
Mình kể lại cho chú B, chú bảo yên tâm, hôm đó chú đi cùng mày, chắc tại thằng đó cũng đứng tuổi nên mới vậy.
6h45, 2 chú cháu chạy xe ra cổng QG, nhưng không đứng đó, mà chạy sang bên kia đường, hồi đó có 1 quán nước (quán này quen vì nằm trong khu vực bảo kê) chờ sẵn ở đó để theo dõi xem thằng kia nó ntn, có kéo quân tới hay k?
Đúng 7h thì thấy có con wave chạy tới đó, rút đt ra gọi, vài giây sau đt mình đổ chuông, biết là thằng wave đó chính là thằng 82,
M: a lô, anh đến chưa ạ
N: uhm, anh đang ở cổng rồi, em ở đâu
M: anh ơi em đang ở cổng ĐH ngoại ngữ, anh chạy qua bên phạm văn đồng chút xíu
N: ok
Sở dĩ phải làm thế, vì chú B cũng va chạm nhiều, chú hiểu
Chú B nói, mình ngồi đây quan sát nó, sau khi thay đổi địa điểm, không thấy nó cầm đt gọi cho ai, khi nó đi, không thấy ai đi theo nó , thì mới yên tâm là nó đi 1 mình, tránh tình trạng nó kéo người tới đánh mình.
Chú B từng trải là thế, mà sau này, cũng 1 cuộc chuộc ví, thằng kia cao tay hơn, khiến 2 chú cháu ăn 1 quả thật vl` , xin đc kể sau.
Ra cổng ngoại ngữ, vào uống nước
Chú B bảo có thằng em hnay nó nhặt đc ví, nên nhờ mình đi cùng cho đỡ ngại, em nó là SV ở trọ cùng chỗ mình
Thằng kia có vẻ ái ngại có chú B ở đó, chỉ nói vài câu xã giao, rồi nhận ví,
Nó chủ động rút tiền ra, 500k. “cho anh cảm ơn nhé” rồi trả tiền nước, ra xe đi về.
Mình cũng không quên trả lại nó 2 cái bao cao su OK.
Chú B đèo mình về, lần đầu tiên làm 1 lĩnh vực mới, kiếm đc 500k cũng ngon, 2 chú cháu hớn hở, đi từ từ về nhà.
Đến chỗ rẽ từ đường vào ngõ nhà mình, ngó lại để xi nhan rẽ, thì vô tình phát hiện, thằng 82 nó đang ở xa xa đằng sau mình. Chỉ thấy loáng thoáng, nhận ra con wave của nó, mình không dám ngoảnh hẳn lại.
Lên phòng, kể lại cho chú B, chú bảo từ giờ ra đường nên cẩn thận.
9h tối, nhận đc 1 tn
“đmm, đc đấy, SV đéo gì mày, ở trong khu tập thể hả, nuốt không trôi đâu con”
4/ Nguy hiểm cận kề
Mình đã biết trước là nó sẽ liên lạc lại, nên cũng không có gì bất ngờ,rep lại
M: mày ăn nói cho tử tế, tao không muốn mày hiểu lầm nên mới nói là SV đi xe bus.
N: tao gần 30t rồi, những trò này tao đ’ lạ lẫm đâu
M: sự thật là tao ko lấy của mày, tao nhặt đc thôi, ko phải ở bến xe bus, nhưng mày cũng đ’ cần biết ở đâu
N: 500k tao đ’ tiếc nhưng cái loại trộm cắp như mày thì tao sẽ gặp lại chỉ trong 1 2 ngày nữa thôi.
M: đcmm,bố nói không lấy rồi mà, giỏi thì tới ăn thịt. mày nên nhớ tao cũng biết thông tin của mày qua giấy tờ nên nếu thích thì giờ tao chơi luôn đấy. tao không chết thì mày chỉ có bỏ HN này đi nơi khác thôi.
N: mày cứ đợi đấy.
Hôm đó ngủ 1 giấc ngon lành, sáng hôm sau tỉnh dậy không thấy thêm 1 tin nhắn nào nữa. mình tháo bỏ sim rác đó ra, từ đó cũng không thông tin gì về thằng ôn này cả.
Cho tới ngày mình bị chém thì nó mới hiện về trong suy nghĩ của mình. Chỉ là suy đoán thôi. Vì trong 3 tháng sau,mình còn va chạm với những đối tượng khác
Sau lần đầu đáng nhớ đó, chú B dần dần trở lại với hoạt động của anh em, chú đã ra bến thường xuyên hơn, nhưng đã không còn chở nghiện đi tiêu thụ điện thoại nữa. anh em thương chú có tuổi mà vẫn chưa lập gia đình, cũng giúp đỡ nhiều, lấy đc, xin đc bao nhiêu ví gồm giấy tờ, đều đưa cho chú B xử lý. Nhờ đó mà số lượng ví mình đã có, và đang còn lên tới chục chiếc, vì có nhiều đứa không thể liên lạc đc, số bằng lái xe, CMND…cũng nhiều hơn, rồi sau đó lại vì lòng tham mà mình lại mắc vào 1 trò sai lầm nữa, xin đc kể sau.
Dần dà 2 chú cháu cũng quen với công việc này, và thạo hơn trong các bước nhận định thông tin, khả năng đối tượng và mức tiền hậu tạ. nhờ thế mà những cuộc nhậu do chú B mời anh em cũng dày đặc hơn.
Tưởng chừng cái nhịp hoạt động đó đi vào quỹ đạo ổn định, thì bất ngờ xảy ra biến cố trong cái lần chuộc ví nhớ đời đó, và đó cũng là lần cuối cùng 2 chú cháu còn kiếm ăn bằng cái khoản này.
Câu chuyện dưới đây mình sắp kể, ngay bản thân mình cũng không tin, nên có bạn nào bảo chém gió cũng đc, mình không tự ái.
Vừa ăn cơm xong, thì chú B đi xe về, chú gọi mình vào phòng đóng cửa lại, mình biết chú lại lôi đc ở đâu đống ví về để tiếp tục cái công việc quen thuộc hàng ngày.
Nhưng lần này chỉ có 1 chiếc, dày hơn bình thường so với mọi khi, gương mặt chú có vẻ lo lắng, 1 chút mừng, và sự bối rối rõ rệt.
Mình giở đống giấy tờ ra, trong khoảnh khắc, chưa định thần lại đc, chính mình lúc đó còn bối rối hơn cả chú B.
Các bạn có biết thông tin của người đó ntn k?
Như mình đã nói ở trên, chính mình còn không tin, vì đống giấy tờ đó là của 1 sếp lớn trong một tập đoàn có tiếng ở VN. Tên tuổi và chức vụ mình vẫn còn rất nhớ, nhưng xin không thể public ra đây vì lí do nhạy cảm.chỉ cần biết chức vụ khá lớn, có vị trí trong hội đồng quản trị. mình hỏi chú B
M: chú lấy cái này ở đâu ạ
C: uh, vẫn mấy thằng đó, nó bảo trong ví có hơn 4 triệu, thì nó lấy rồi,
M: nó lấy trên xe bus hay ở đâu vậy chú?
C: nó kể lấy đc lúc ổng lên xe.
M: chú hỏi kĩ chưa? Làm sao sếp này lại đi xe bus đc?
C: chú cũng đang thắc mắc đây, nhưng chú tin nó không dám nói dối
Giở tung đống giấy tờ, CMND, bằng lái ô tô, đăng kí xe, thẻ Đảng, 2 chiếc chìa khóa, ! tập hóa đơn đỏ, 2 thẻ ngân hàng và rất nhiều giấy tờ khác…..
2 chú cháu nhìn nhau với vẻ ái ngại, chưa bao giờ làm việc với 1 sếp bự thế này.
Chú bảo hay thôi, người ta có quyền có thế, chắc họ chẳng tin mình đâu.
Lúc ấy mình phân vân lắm, 1 là ăn đậm, mà 2 là nhừ đòn….
Nhưng nghĩ lại 2 tháng qua, làm việc cũng đc vài chục lần, chưa 1 lần vấp váp, 2 chú cháu cũng yên tâm hơn
M: chú cứ để cháu nói là SV nhặt đc, chắc người ta có địa vị cũng không gây khó dễ đâu
C: uh, nhưng lần này phải cẩn thận, chú nghĩ ra đc 1 cách rồi.
Sau này mới ngộ ra câu nói:” khôn ngoan không lại với trời” thì đã quá muộn
Lục tung đống giấy tờ lên không tìm đc sđt liên lạc, mình lên google xem ntn,
vào trang chủ của tập đoàn đó, vào phần sơ đồ bộ máy, thì đúng ông X này giữ chức vụ như trong giấy tờ, search tiếp thì ra đc 2 bài báo, có ảnh ông X, nhưng ko thể nào tìm đc sđt. Mình tìm lại trong hệ thống nhân sự, tìm ra đc vài tổng, phó GĐ,
lắp 1 sim rác vào gọi cho những số đó, bảo là có công việc gấp cần liên hệ ông X, mong ông cho xin sđt.
Sau lần đó mới biết là những người có chức có quyền họ chảnh lắm các bạn à, không biết có phải vậy không mà gọi tới ông thứ 4 mới có sđt, các ông khác bảo đang bận họp, rồi không biết số, rồi hỏi xin làm gì, liên hệ với thư kí ông X (đcm, bố biết con thư kí ông X là con nào)
M: a lô, cháu chào bác, bác có phải bác X không ạ
X: uh, tôi là X, ai vậy?
M: chiều qua cháu đi học về có nhặt đc 1 chiếc ví của bác ở gần bến xe bus, không biết có phải bác đánh mất không
X: uh, đúng rồi cháu, vậy cháu đang ở đâu
M: vâng, cháu là SV ở trọ thôi, nếu bác rảnh thì qua ĐHGT, cháu học ở đấy, chiều mai 5 giờ cháu tan học
X: nhưng bác đang đi công tác rồi, bác sẽ bảo con bác tới xin lại, cháu dùng sđt này đúng k?
M: vâng, có gì bác liên lạc lại với cháu theo số này
Người ta địa vị, đẳng cấp cao có khác, nói chuyện mà mình toát mồ hôi, bởi ông X toát lên vẻ điềm tĩnh và đẳng cấp, chứ không lộ 1 cảm xúc bối rối, hoan hỉ nào.
Mình nghĩ ông ấy cũng là người tốt, và không nghĩ ngợi, băn khoăn điều gì về sự liên quan của mình và việc mất ví,
Nhưng thằng con ông ý thì đéo có nghĩ như vậy chút nào
Đcmn,
5/ Trận ăn đòn đầu đời
30ph sau, 1 cuộc gọi đổ chuông, đoán chắc là của thằng con ổng, tạm gọi thằng L (ợn)
M: a lô, ai vậy
L: em có phải người nhặt đc ví của bố a k?
M: vâng, em vừa gọi cho bác, bác hẹn em 5h chiều mai. Lúc đó em tan học,em sẽ mang ví trả lại anh.
L: uh, em học trường nào nhỉ
M: em học ĐHGTVT
L: ok. Chiều mai anh chờ em ở đó.
Cúp máy,
Thằng L này giống hệt bố, cách ăn nói và đẳng cấp toát lên từ con người,
Mình kể lại cho chú B nghe, với tâm trạng hoang mang rất khó tả mà trước tới giờ chưa bao giờ trải qua.
Tối đó chú B sắp xếp 1 bữa nhậu, có mặt anh C và 6 anh em nữa, mấy anh em ngồi tâm sự chuyện đời, chuyện người, rồi cả những cuộc làm ăn sắp tới, mãi cho tới gần tàn cuộc, chú B ngỏ lời nói qua về vụ 5h chiều mai,
7 anh em nghe xong câu chuyện, đều khuyên anh B bỏ đi, còn nhiều vụ khác mà, với lại thằng N(tên mình) còn nhỏ, đừng để cho nó ra mặt với thằng kia làm gì.
Chú B ra chiều cảm kích, nhưng chú cũng đã có sẵn kế hoạch rồi, chú nói :
_ uh, chắc ngày mai anh không để thằng N ra mặt đâu, cứ đợi thằng kia tới chuộc. nó tới nơi rồi anh bảo thằng N gọi cho nó, cứ đưa tiền cho bà K bán nước ở cổng trường, anh cũng gửi cho bà ấy cầm ví, nhận đc tiền rồi thì đưa ví cho nó.bà K cũng có tuổi, nếu nó có muốn gây khó dễ cũng không nỡ. Chắc sẽ không sau đâu,lần này ít cũng đc 500k mà nhiều cũng đc vài triệu cho anh em nhậu cuối tháng.
Nói qua về bà K 1 chút: bà này ngoài 60 tuổi, giờ nghỉ bán nước rồi, đứa con dâu thay bà, vẫn bán ở bến Giao thông, nếu anh em nào hay lê la ở đó sẽ biết. quán đó là nơi mỗi buổi chiều anh em xe ôm, dân đi chợ, hay tụ tập về.. thế nên lần chuộc ví đó cũng là lần cuối cùng của mình, cũng chỉ vì cái quán này, mình không trách bà K, vì chẳng có cớ nào để mà trách bà cả
Anh C nghe vậy cũng yên dạ, dặn dò 6 anh em còn lại, nếu rảnh thì mai qua bến với mình.
4h30, chú B vừa đi xe về, đang ở bến, nên gọi mình ra luôn. 10ph sau có mặt, thấy có chú và 3 anh ở đó, vậy là kéo nhau vào quán, lúc này trong quán cũng có dăm ba khách ngồi uống nước, nhìn cũng trẻ tuổi, chắc SV chờ xe bus….
Chú B chẳng ngần ngừ hay giấu giếm gì cả, rút ví ra bảo với bà K
_ cô cầm cho con cái này, lát nữa có người tới nhận thì cô bảo có 1 cháu SV gửi anh, còn tiền hậu tạ thì tùy. Nhận tiền rồi cô đưa lại cho nó.
Vì là chỗ quen biết, và cũng nhiều lần bảo kê cho quán bà khỏi vài vụ rắc rối, nên bà K nhận lời ngay.
Anh em đứng dậy kéo nhau ra bến, dựng xe máy lên ngồi và quan sát.mình ngồi trên xe máy, sau chú B.
Hơn 5h, có 1 con taxi ML đỗ trước cổng trường, đcm, thế éo nào lại đúng ngày nghỉ của tụi SV, nên cổng trường vắng hoe, chẳng có vẻ gì là tan học cả.
_ a lô.
_ anh đang ở cổng trường rồi. em tan học chưa?
_ anh ơi, em lại lên xe về quê mất rồi, em gửi ví cho bà K bán nước ngay cạnh đó, anh hỏi quán bà K sẽ biết, anh qua đó lấy dùm em nha, còn hậu tạ bao nhiêu thì em cũng xin .
_ uh.
Cúp máy,
1 thằng đệ trong đám đi cùng thốt lên:
_anh B, hình như trong taxi vẫn còn 3 thằng,
Lúc này cả đám mới để ý. Đm, đúng như lường trước, nó éo có đi 1 mình, trong xe loáng thoáng 3 thằng nữa, nhưng chỉ có 1 mình thằng vừa gọi điện đi ra và ngó quanh,
Quán bà K cũng không khó để tìm thấy, nó rảo bước về phía ấy. khi đi qua 4 con xe đang dựng kiểu xe ôm của hội mình, thấy nó trạc 30 tuổi, dáng to cao, trắng trẻo, nhưng không có vẻ gì là dân trí thức cả.
Nó vào quán bà K ngồi, ngồi rất lâu, không ra vẻ gì là vội vã, 2 chú cháu sốt ruột chẳng hiểu có chuyện gì nữa.
Chờ mãi, khoảng 15-20 phút gì đó, vẫn chưa thấy bà K đưa ví,lúc này thì a C và 4 anh em nữa tạt qua,mình mới yên tâm là những sự lo lắng trước đây chỉ là hão huyền.
Thằng đó đứng dậy, đưa bà K tiền, ( lúc sau mới biết là 1tr) bà K đưa nó ví, rồi thấy nó nói gì đó với vài người ngồi trong quán nước. lúc nó trở lại taxi,mình thấy nó có liếc về phía cả nhóm mình đang đứng, ánh mắt không mấy thiện cảm.