Dota Truyền Kỳ - Game mobile nhập vai chiến thuật số 1 châu Á cực kỳ hấp dẫn
Tôi là nấm lùn đó! Càng xinh
♥Chap 28♥
Nó đi về lớp mà người cứ thẫn thờ, mắt thì lảo đảo, mơ mộng
Trôi qua suốt cả 4 tiết học nó chẳng vào đầu tí gì cứ như người từ trên trời rơi xuống, hắn tí tí lại liếc sang nó lẩm bẩm\\\"Cô ta bị làm sao vậy\\\"
Cuối tiết học, hắn chẳng thèm đợi nó phi xe luôn về nhà@@
Còn nó thì cứ đứng chờ hắn
- Cái tên vô nhân đạo anh ở đâu vậy?
Nó gọi điện thì hắn không nghe mà hơn nữa là cái điện thoại hắn vất trong xe máy
- Hừ cái tên âm binh tôi cầu mong anh đi xe cắm cổ xuống máng anh chết anh đi@@- Nó thì cứ lẩm bẩm, cuối cùng thì cũng lếch xác về@@~~
Về đến nhà, nó nằm bò xoài ra cái ghế -
- Ôi sao trên đời có người vừa đẹp lại tốt vậy chứ! Anh ta đáng yêu thật- Nó vừa suýt soa ngẩng mặt lên trời
- Cô nói tôi đó hả?- Hắn đứng sau nó bao giờ nói vọng ra
Nó xíu nữa thì hôn đất
- Oẹ..ẹ.ọe, nhìn anh mà tôi ngứa mũi
- Chứ sao?Không phải tôi à?
- Thôi đi bố già! Tôi là người mơ mộng vẫn chưa nghĩ đến cái giấc mơ xa vời đó của anh đâu nhé Nam xấu trai- Nó chuồn thằng lên phòng để hắn ngơ ngác
♥Chap 29♥
Nó lên phòng được lúc lâu thì hắn cũng bò lên
- Cộc..cộc- hắn gõ cửa
Nó ở trong phòng nhăn mặt\\\" Lại cái tử tiệt gì nữa đây!Hay anh ta nghi ngờ mình thích đứa khác, không thích anh ta nữa, Ôi Mai Gốt! Mình không muốn giống trong truyện đâu , huhu! Giờ phải làm sao giờ, hay là không mở cửa!Đúng!Không mở cửa \\\"Nó lảm nhảm
Rồi nó ngồi phịch xuống ghế, chờ đợi kết quả
- Cộc..cộc..cộc...-Hắn cứ gõ mà chẳng nói lăng gì
\\\"Hừm cho anh gõ nát tay thì thôi\\\" ( \\\"..\\\" =)) Hai cái dấu này là suy nghĩ nhé)
- Nè mở cửa đi đồ Heo Lùn!- Cuối cùng hắn cũng chịu lên tiếng
- Ne vờ!Anh định đuổi tôi đi vì vừa nãy tôi nói người đẹp trai không phải là anh hả??
\\\"Trời cô ta bị gì vậy, mình có ý đuổi cô ta đâu\\\"
- Không p...- Im!Tôi không muốn đi!-Nó chen ngang câu nói của hắn
Hắn nhăn mặt bỏ về phòng
Bên phòng hắn
-..
- Đúng là tai họa mà!
- Sao vậy chú?- Minh Thiên cười cười nói
- Con sáng nắng chiều mưa ấy nó bảo tao đuổi nó đi
- Ha ha- Thôi thì đuổi nó luôn đi
- Nó không đi mới lạ
- Thì ép- Minh Thiên lăn lộn
- Ừ! Tao không thể chịu được nữa rồi!Bảo cô ta dọn phòng cho tao thì cô ta đi làm những việc khác
- Uầy, tao đang mơ mày ạ
- ?
- Hôm nay mới thấy thiên thần của anh nói nhiều đấy nhé!- Minh Thiên trêu hắn
- Anh cái đầu em!- Hắn cũng trêu lại
- Ồ! Thiên sứ biết đùa hả- Minh Thiên ngạc nhiên
-..Tít tít.. Hắn cúp máy luôn , giữ lại vẻ lạnh lùng
*Bên chỗ Thiên
- Ủa thằng này hôm nay bị \\\"cảm nắng\\\" con nào à- Minh Thiên nhìn vào điện thoại lẩm bẩm rồi nhét luôn vào túi
- Thiên ơi, tao qua chơi với Huyền và Ly nhé- Thi thi hí hửng vì mới đi lên thành phố về nên có quà đây mà!
- Ý ý, cho tao đi với
- Thôi đi anh!
- Khì khì!Bé đi vui vẻ!
Nói rồi Thi Thi nhảy vào xe và lái luôn đến nhà Khánh Ly [P.s : tụi nó hẹn nhau ở nhà Khánh Ly]
Đến nơi, Thi bấm chuông, Khánh Ly ra mở cửa, hai con cứ tí tởn bước vào trong nhà chơi trước
* Chỗ nó
- Ui sao mệt mỏi thế này!Mình không muốn qua nhà con Ly nữa! Nhưng mà vì chơi và vì ăn mày hãy cố gắng lếch cái xác đáng yêu này đi nhé - Nó vừa thu dọn đồ đạc của nó để chuẩn bị đi
Nó bước thình thịch xuống nhà
- Cô tính dẫm vỡ sàn nhà tôi đó hả?
- Lêu... Ai thèm
- Đi đâu đó?
- Hỏi làm gì?
- Biết!
- Biết làm gì? Bộ tính theo dõi tôi à?
- Không!Tôi chỉ nói với cô rằng: Ngày mai cô sẽ được về nhà với ba má cô
- Oaaaaa anh đúng là thiên thần- Mắt nó sáng rỡ
- - Hắn chẳng nói gì nhếch mép
- À!Quên! Đi bao lâu
- Mãi mãi
- Hả?Hả?Hả? Anh đùa tôi à!Tôi còn chưa muốn dọn phòng trong căn biệt thự này đâu!Anh đẹp trai, anh nhà giàu , anh học giỏi, anh bảnh trai,Anh t..-Thôi!
- Cô nói đủ chưa hả?
- Chưa đâu- Nó bám lấy tay hắn, vẻ tội nghiệp
- Anh đẹp trai cao sang phú quý , anh nỡ lòng nào lại đuổi tôi đi!Anh tự nhiên rước tôi về đây mà anh lại nỡ đuổi tôi hả!Anh đúng là đẹp trai nhất quả đất đó
- Thôi đi!Cô nói mà tôi muốnSởn tóc gáy!
- Nha anh..- Ánh mắt tội nghiệp của nó làm hắn nghĩ đến Bảo Nhi lúc nài nỉ hắn mua cái gì hoặc làm gì đó!
- Ừ! Cô phải làm việc đó!Hắn nói rồi bỏ luôn lên phòng, mặt buồn buồn
Nó thì gào hét ầm nhà
- Yeahhh..yeahhh.. Cuối cùng thì mình cũng được ở đây rồi-
- Mà sao mặt hắn buồn buồn nhỉ! Tôi kệ! Được ở đây là chơi được với Thi@@-
Thực ra nó ở đây cũng chỉ để đi chơi, và ăn uống thỏa mái chứ nhà nó thì còn lâu!
Nó thanh thản bước ra cổng
- Ơ, nhưng mà đi bằng gì giờ- Nó ôm mặt méo xẹo
- Chả lẽ đi bộ, thôi đi bộ vậy đằng nào cũng giảm cân , giờ nhờ thằng kia nó lại gào lên như sư tử Hà đông rồi lại nổi cơn điên đuổi mình đi thì toi -
Rồi nó bắt đầu đi bộ trên con đường đầy người @@`
♥Chap 30♥
- Một con người nhỏ bé
Đi qua những ngôi nhà to to
Những chiếc xe nho nhỏ
Đi trên con đường to to...- Rồi nó cứ lẩm bẩm bài này mãi ( Tg chế từ bài Một ngôi nhà ... đấy lên gút gồ mà tra)
- Trời ơi.. sao đường nhà nó dài vậy.. Hù hù -Nó thở dốc
Im Lặng..-Ba..-Nó nhìn thấy ba nó đi với người con gái khác nó đoán cô ta chỉ khoảng tấm 28-29 tuổi gì đó cùng ba đi vào 1 quán cafe, vì ở đây không có quán Bar chỉ có cafe..
Mắt nó ươn ướt nhưng chốc lát, nó quyết định đi vào đó gặp Ba và cô gái đó
Nó bước gần đến quán cafe thì ba nó chạy ra lấy xe máy, nó núp vào cánh cửa của quán nên ba nó không nhìn thấy
- Chắc ông ta đi đâu đó... còn lại mỗi con Cọp Cái kia- Nó thì thầm với cánh cửa đợi ba nó đi khuất
Nó bước vào, thấy con ả đó đang ngồi uống cafe , cười nhếch mép, cầm 5 tờ 500 nghìn đếm đi đếm lại!
Nó đi lại chỗ con ả đó
- Chào chị- Nó cười tươi
- Mày là ai?- Cô ả đó nhăn mặt
- Em phải nỏi chị câu đó mới đúng chứ bà chị 2
- Tao hỏi lần nữa!Mày là ai?
Chưa nói gì thêm, nó đã kéo tay cô ả đó đi mặc người phục vụ la hét đòi tiền, những người trong quán nhìn theo
Trên đường đi mọi người đều nhìn vào nói thế này thế nọ còn cô ả cứ la hét vùng vẫy còn nó thì mắt ướt nhòe, nắm chặt tay cô ả khiến cô ta đau chảy nước mắt
- Bỏ Tôiiii Ra..
- Con nhỏ hỗn láo bỏ tao ra !Nếu cô không bỏ tôi sẽ gọi cảnh sát!
- ..Aaaaaa đau quá
- Im!- Nó gằn giọng
- Sao tao phải im, tao đã làm gì mày đâu
- Mày Im nếu không muốn tao cho cả cái thế giới này biêt việc làm của mày!
Cô ả nhíu mày, nước mắt rầm rụa, chẳng hiểu gì nên cũng đi theo nó
Đi qua chỗ bãi trống, nó kéo cô ả vào đó thả cô ta một cách vô tâm
- A.. bỏ tôi ra
Nó bỏ cô ta ra, dí sát cô ta vào tường
- Tao đã làm gì mày chưa?- Cô ả run run
Rồi cô ả cũng không kém, đánh lại nó- Tát, dứt tóc nó nhưng đâu có vậy, nó thương mẹ, nó nghĩ đến mẹ, nó hét lên tát lia lịa vào mặt người đàn bà đó
- Chính cô, tại sao cô dám
Nó đạp , đấm, đánh cô ả đó khiến cô ta nằm bò soài trên bãi cỏ
- Nó dơ cú đấm ra-NẾU MÀY MUỐN SỐNG HÃY RỜI XA BA TAO RA NGHE CHƯA CON - Nó gằn giọng từng chữ một
Cô ả giờ mới hiểu rằng đây là con gái của người cô đang khuyến rũ, cô ả nhớ rằng bạn cô ta bảo nó rất là hiền , cứ cặp với ba nó đi không sao đâu!Vừa giàu mà ! Cô ả nhếch môi như vừa nghĩ ra cách
- Sao!Mày có muốn chết không ?
- Tôi không đâu, xin cô tha cho tôi!
- Được rồi!Nó nhếch mép
Cô ả nghĩ \\\" Mày và mẹ mày sẽ phải mất ba mày mãi mãi, vì ông ta ban đầu chỉ coi tao là người vợ hờ không quan trọng của ông ta thôi nhưng vì tao khuyễn rũ ông ấy nên ông ta mới vậy, haha\\\"
- Làm sao?
Rồi nó kéo cô ả ra một bãi \\\"phân trâu\\\"
- Úp mặt vào đó rồi đi về đi!- Nó nhếch mép
- Sao?
- ÚP VÀO - Nó quát
- Không tôi không làm vậy
Nếu không làm thì để tao thay mày dí đầu mày xuống nhé
Rồi nó lấy chân dí đầu con ả đó xuống, tóc tai bù xù
Nó giựt tóc con ả đó
- Sao? \\\"Mùi phân \\\" có thơm hơn \\\"Nhân cách \\\" của cô không \\\"Cáo non\\\"?
Cô ả không nói gì chỉ lẩm bẩm\\\" Tao sẽ cho người giết cả nhà mày :Bố mày, Mẹ Mày và cả con người ngu ngốc như mày nữa\\\"
Nó kéo cô ả đi, ra đến chỗ đường chính, nó bỏ mặc cô ả ở đó! Rồi đi về nhà hắn, quên luôn cả vụ đi chơi
♥Chap 31♥
Nó về tới nhà, mặt dính chút máu, nó ngồi phịch xuống ghế, hắn từ trên tầng đi xuống nhìn thấy nó khóc, mặt thì có máu, nhắn nhíu mày
- Đánh nhau à?
- *Im lặng*
Hắn bước xuống gần ghế nó, hắn nhìn nó, bây giờ mặt nó còn lạnh lùng hơn mặt hắn
- Sao vâ...
- Chưa nói hết câu nó đã vòng ra ôm eo hắn, hắn trợn tròn mắt, đẩy nó ra
- Cô điên hả?- Nói rồi hắn bỏ ra ngoài. Bên trong, nước mắt chảy dài cùng máu trên khuôn mặt trắng bệch không cảm xúc
- Sao vậy, tại sao hả Hiếu, tại sao anh lại rời xa tôi..đồ vô dụng ! Nó hét lên bỏ lên phòng
Nó lên phòng, với lấy cái điện thoại , nó gọi cho mẹ nó
- Alo.. Mẹ hả? - Nó cố gắng vui vẻ để mẹ đỡ lo
- Ừ.. con bên đó sống tốt chứ con ?- Mẹ nó hớn hở
- Haha.. mẹ khỏi lo!
- Thế học hành, làm việc ở chỗ ba cậu đó tốt không?
- Quá tốt , đúng là mẹ của con không chọn sai việc cho con!
- ...
-.. Rồi nó và mẹ nó nói chuyện ríu rít với nhau, nó xóa tan cơn buồn, vui vẻ trở lại
[Chỗ Nam nhé]
Hắn đi đến 1 quán Cafe - Cái quán này chỉ toàn đại gia, người ăn chơi mới bước vào, nhạc sập sình, tối òm om [ : D tg kể thế thôi nhé]
Bước vào trong..
1s
2s
3s
Ồ! Cả đám con gái tíu tít, mặc trong đó tối om mà vẫn nhìn thấy @@
- Anh ơi..@~~$$@@!^%^^&
-....
---..
Bọn con gái xô nhau đến xước cả mặt có bé suýt hôn đất @@
- Im và Cút! - Hắn quát to, tất cả những người ở đó không dám ho he gì, bước đi với vẻ mặt luyến tiếc, còn hắn tới chỗ bàn phía cuối quán cafe
- Hey, Nam!Tôi không nghĩ cậu có thể đến đây đó !Một cái quán cổ cũ nát ở quê thế này mà một công tử giàu sang như cậu lại có thể đến đây sao? - Khả Vỹ đập vai hắn, bước đến ngồi ghế đối diện [Quay lại với Khả Vỹ nhé]
- Thì sao?- Hắn nhếch miệng vẻ bất cần
- Ồ không ! Tôi chỉ thấy cô bé sống chung nhà với cậu thật dễ thương thôi ! - Khả Vỹ điều tra rồi nói
- Lấy đi!
- Ùaaaa, vậy anh không tiếc cô bé đó sao?
- Cút, tao muốn ở một mình
- Vậy thôi -Khả Vỹ nhếch môi đi ra chỗ mấy đứa con gái khác
********
- Uiiiii, đừng suy nghĩ về ba nữa, aaaaaaa, đúng rồi xem Cung Hoàng Đạo nhỉ - Mắt nó sáng rỡ
Nó lẩm bẩm ,lên google nhấn \\\" 12 cung hoàng đạo\\\" rồi tha hồ đọc
- A, Song Ngư của mình nè! Ôi thích ghê nha!
Nó cứ mân mê mãi, đến khi lúc hắn về, định xin lỗi nó vì cái chuyện chiều nay
Hắn bước vào, thấy nó đang mải mê cái gì đó
Hắn nheo mày nghĩ \\\" Cô ta cung Song Ngư à ?\\\\\\
- Này - Hắn đập vào vai nó, vẫn giữ vẻ lạnh lùng
- Mẹ Thằng Ch..-Ui , anh đi đâu về đó
- Liên quan gì tới cô?
- Thì tôi có ý muốn quan tâm mà- Nó chu mỏ
- Khiếp! Cô làm gì đó?
- Kinh ! Anh cũng biết quan tâm ?
- Tất nhiên!- Hắn tỏ vẻ đắc ý, mặt không thay đổi
- Nè, cười lên như tôi này - Rồi nó ngoác miệng ra làm trò cho hắn cười
* Hắn nghĩ : Không phải lúc chiều , cô ta khóc lóc rồi ôm mình , bây giờ lại vui vẻ, não cô ta chứa bao nhiêu IQ vậy \\\"[ 1 TỈ IQ đấy Nam]
Hắn nhìn nó mà cười luôn@@~~
- Oaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa........
Hắn cứ tưởng nó khen hắn cười đẹp trai nên hắn hỏi
- Cô sướng nhất đó, được tôi cười cho mà xem, chứ những người khác thì không đâu đó cô nên cảm tạ ông trời khi có người đẹp như tôi sừng sững trước mặt cười cho mà xem [Nói ghê vậy ANam]
Nó ngơ ngơ nói
- Đâu tôi khen anh đẹp trai đâu! Chẳng qua là tôi chỉ hỏi xem làm sao mà răng anh trắng thế?? - Dùng Kem đánh răng gì vậy? Chỉ cho tôi đánh với ??- Nó sáng mắt
Hắn đổ mồ hôi, mừng hụt không nói gì
- Mà sao mấy nay anh nói lắm như đàn bà ý!
Hắn lườm nó
- Lườm gì! Rách mắt lại ăn vạ tôi! Nhà nghèo không tiền đền đâu á!
- Cô không đền tôi bắt cô phải đền - Trận chiến bắt đầu
- Hứ! Ai bảo anh lườm tôi
Hắn tức tối, dí sát mặt nó khoảng một sen - ti - mét, nó trợn tròn mắt thêm lần nữa
Lần này thì nó nói lên lời
- Anh có biết là \\\" Tham thì thâm mà dâm thì hỏng thận không hả\\\" ?
Hắn nghe nó nói gì rời mặt ra xa
- Cô liệu hồn đó!
- Tôi luôn liệu mà!
Hắn liếc xéo, cả 2 im lặng
Mấy phút sau , Nó không chịu nổi , nó ậm ừ
- À, anh cung gì vậy
- Thiên Yết!
- Oaaaaaaa... .. Thật không đó?
- Tôi về phòng- 3 từ, hắn lẳng lặng về phòng
- Ừ Cú..À về phòng đi- Nó hớn hở
* Tg chắc bỏ truyện thôi ! Nghĩ nát óc rồi *
♥Chap 32♥
[Qa chỗ Thi và Ly nhé]
- Thi à, không về đi chắc con Huyền nó quên rồi! - Ly cười cười
- Ừ ! Cùng được, chán nhỉ hôm nay không có nó, đợi tớ gọi cho Thiên đã
- Hì- Ly cười nhẹ khi nghe thấy chữ \\\"Thiên\\\"
Thi thi dút điện thoại ra
- Alo, đến đón tớ Thiên đẹp trai
Nghe thấy từ \\\" Thiên đẹp trai \\\" mà cậu ta sướng rên
- Ừ! Ở đâu thế?
- Nhà Khánh Ly á!
- Đợi nhé tình yêu ! hehe
Thi tắt cái rụp máy quay ra nói chuyện với Ly
- Được rồi á, Mình ra cổng đợi đi
Nói rồi cả 2 dẫn nhau ra cồng
Được 1 lúc thì Thiên đến
- Hôm nay đến sớm thế- Thi ngước nhìn nhảy lên xe máy của Thiên
Còn Ly thì đang phân vân nhìn Thiên , thoáng chút buồn buồn khi nhìn thấy người con gái khác ngồi lên xe của Thiên mà lại là chính bạn của mình
- Thi và Thiên về cẩn thận nhé - K.Ly cười tươi
- Ừaaa - Thi cười toe toét, còn Thiên chẳng nói gì lái xe đi luôn
1 chút ngạc nhiên và 1 chút buồn buồn, Khánh Ly bước vào nhà và đi thẳng lên phòng, còn bố mẹ Ly hôm nay về quê nên mới được chơi như ngày hôm nay ^.^
****
Trên đường đi, gió thổi nhè nhẹ , đôi tóc mềm mại của Thi bay phấp phới , mùi thơm của tóc phất phảng [Tg học văn giỏi :D]
- Này Thi...- Minh Thiên hỏi nhỏ
- Hả?
- Yêu ai chưa??
Thi nhăn mặt vẻ khó hiểu
- Xấu như thế này, có Ma nó mới yêu
- Á á, vậy thì tôi sẵn sàng làm MA để cho bà yêu- Minh Thiên Quay phắt lại
Thi thi hét lên
- Nèèèè Ông! Cái Thùng Rác !
Bùm..
Thi hét đã quá muộn và chiếc xe máy của cả 2 đều đâm vào thùng rác
Trông cái cảnh bây giờ thật là hỗn đoạn, Thiên thì trong tư thế : Một chân thì gác lên xe máy, còn chân kia thì \\\"thiên vị\\\" ngay trong cái thùng rác
Còn Thi thì nằm bẹp dưới đất
- Ai da... Thi chống tay
- Thi nhé, tớ sẽ làm ma mà! Minh Thiên chớp mắt
Thi tức giận
- Ônggggggggggggggg địnhhhhhhhhhhh \\\" tỉnh tò \\\" bên thùng rác hả?????? - Thi hét lên mà không nhìn đến mấy người đi bộ, tập thể dục nhìn rồi ngó vào
Một bác trung niên nói \\\" Giới trẻ bây giờ thật xì - teen, ngày xưa các cụ tỏ tình ở nhà ngói mà nay giới trẻ lại tỏ tình ở cạnh thùng rác\\\" ông lắc đầu và đi luôn
Cả 2 nhìn nhau rồi đứng dậy
- Hừm ...- Thi lườm
Còn Minh Thiên thì cứ mơ mộng
- Nhé, tớ sẽ làm MA TỐT mà
- Ừ..!
Nghe vậy Minh Thiên sướng rên định ôm lấy Thi thì
- Ê ê! Tôi đã nói hết câu đâu.....Ý tôi là
- Ừ .. Cậu cứ làm ma đi tôi không yêu đâu
- Tại sao?- Minh Thiên nhăn mặt
- Tôi sợ ma- Haha rồi Thi trèo phắt lên xe
Thiên cũng định nhảy lên xe thì nhìn xuống chân \\\" Ôiii đống rác nó đã nằm trên dày mình từ bao giờ vậy trời\\\"
Thiên sững người, hất nó ra rồi phi xe thật nhanh để chống khỏi cái đống rác kia
Về đến nhà của Thi... Thiên chào tạm biệt rồi phi luôn về nhà mình
Thi bước vào trong nhà , cười lăn lộn vì cái mặt đơ đơ như bò đeo nơ của Thiên
Ở nhà Thiên
- Ui da... nước mát thế!
Tắm xong, Thiên bước ra ghế ngồi, nghĩ lại cái cảnh đó mà \\\" Tự Nhiên Cười\\\"
Chuông điện thoại reo lên
- Tôi đồng ý làm NGƯỜI ẤY của ông!! Ngủ Ngon 9h rồi đó- Thi tắt luôn máy để lại Thiên bỡ ngỡ chưa nói câu nào
Nhưng rồi mặt Thiên cũng đỏ ửng lên, đêm đó , cả 2 đều ngủ trên 2 chiếc giường, mắt nhắm nghiền
♥Chap 33♥
Ở nhà của Nó và hắn, Nó thì đang ôm Laptop , Hắn thì cũng thế cả 2 đều xem cung hoàng đạo ở 2 phòng khác nhau
- Ủa! Hắn cung Thiên Yết á??
- Sặc! Lạnh lùng hả - Như đàn bà con gái ý
- Mạnh mẽ ư- Yếu đuối như con cá chuối
- Há há! Ôi ngại quá! Sao hắn có thể hâm mộ mình cơ chứ! Ôi đúng là
- Sặc ! Hắn cũng thuộc vào hạng Vô địch chửi nhau á hả!
- Á.á.á. Tại sao mình lại hợp với hắn chứ ôi không thể nào..Bla..bla
*Hắt xì*
Bên phòng hắn thì
- Khiếp! Cô ta mà dịu dàng nữ tính á- Có mà dịu dàng nam tính thì đúng hơn!
- Cô ta mà hay mít ướt- Có mỗi lần
- Ha ha, cô ta hay ngủ nướng hả! Cái này cô ta đúng là con heo
- Song Ngư ( tính cách ngây thơ, dịu dàng , đôi mắt long lanh, yếu đuối khiến chàng trai nào cũng muốn bảo vệ nàng ) - Sặc cái gì chứ! Thằng nào mà đến gần cô ta chắc cô ta đá cho bay ra ngoài trái đất ý chứ!@@
- A.aaaaaaaaaaaaaaaaa anhhhhh nói đủ chưa hả - Hắn giật mình
- Sao cô vào phòng tôi mà không gõ cửa - Hắn hét lên
- Thế tại sao anh nói xấu cung của tôi hả ? - Nó cũng hét lên không kém [Bà cũng thế còn nói ai]
- Hừ! Cô không thế chắc!Hắn đoán mò
- Nó đỏ mặt - Tất nhiên không phải tôi rồi! Rồi nó đi thẳng về phòng
Hắn biết cái điệu đó là luôn đúng, chỉ cười nhẹ
Bên ngoài
- Thằng điên, Sao mày biết bà cũng nói vậy chứ ... Hừm.. Xuôi đi Huyền không được tức..1,2,3,4,5,6,7,8,.. - Cô có định học lại Tiểu Học không vậy?? - Hắn Lù lù đứng sau
- Úi- sao anh lại đứng ở đây
- Đây là trước cửa phòng tôi mà, tôi không đứng ở đây thì đứng ở đâu
- Ừ hì hì!!!!
- Cô muốn tôi rước cô về tận phòng à!
- Đâu- Nó bối rối như gà mắc tóc
- Thế còn đứng đây làm gì?
- Ừ vậy tôi về phòng- Nói rồi nó chạy đi ... Rầm..
Hắn cười khổ... Bây giờ là cái cảnh tượng nó nằm bẹp trên sàn
Hắn vừa cười, chạy ra chỗ nó
Nó ngẩng mặt lên
- Nè đồ đểu, thấy tôi ngã mà không đỡ dậy hả ..i da-
Hắn chẳng nói gì, kéo nó luôn vào phòng và quẳng nó 1 cách không thương tiếc
- Ai.. Anh chẳng có lòng thương người gì
- Đệm nhà tôi êm đềm lắm đó@@~~
Nói xong hắn về phòng để lại nó máu dồn lên lão
- Bà mày mà ung thư lão là mày chết- Nó chùm chăn ngủ luôn
(Bạn đang đọc truyện tại www.waphack.vn, chúc bạn online vui vẻ)
♥Chap 34♥
Bây giờ, mọi vật đã chìm sâu vào giấc ngủ , đồng hồ các nhà bên cạnh đều đánh 12 tiếng - Riêng có hắn, ngồi trong căn phòng tối không một ánh điện, nhìn qua khung cửa sổ, đúng thật là hôm nay không có trăng, đúng thật 1 tuần nữa là đến ngày giỗ của Bảo Nhi và Thi, hắn gác tay lên chán, chân để lên thành cửa, nghĩ lại : [ Chỗ này là nghĩ lại lúc Bảo Nhi và Đình Thi die nhé ]
Trên một con đường nho nhỏ có 2 bên vệ đường , có 2 người con trai và 2 người con gái nô đùa với nhau : 2 chàng trai và một cô gái cùng học lớp 8 : Bảo Nhi , Minh Thiên và Hắn - Còn Đình Thi là em họ hắn học lớp 7 theo được biết thì nhà họ Hoàng thì rất quý Đình Thi và Hắn
Họ đang chơi trò Tìm Kho Báu [Bạn nào chơi trò này chưa] Hắn và Thiên ở 1 vệ đường còn Thi và Nhi thì ở 1 vệ đường
- Thi à, sang đây anh bảo cái này - Hắn và Thiên vẫy vẫy tay cười tươi roi rói
Thi và Nhi đang chơi ở phía bên kia đường, nhìn thấy Thiên và hắn gọi nên chạy một mạch sang, không để ý tới chiếc xe tải to lù lù đang đi tới
- Thi, Nhi Cẩnnnnnnn Thậnnnnn - Hắn hét too
...Rầm..- Nhưng đã quá muộn, chiếc xe tải đó đã đâm trúng 2 cô bé và một dòng máu tươi chảy be bét ra đường , Hắn và Thiên chạy ra, nước mắt ướt đẫm nhìn chiếc xe tải đó, người đâm thì bỏ chạy, sau đó cảnh sát cũng tóm gọn
- Hắn cùng Thiên quỳ xuống tất cả nhà họ Hoàng chạy ra ai cũng khóc nhưng thật sự thì 2 cô bé đã chết ....
.....
....
Ngay sau đó nhà Hoàng đám tang 2 cô bé tại một nước khác vì không muốn mất danh tiếng của nhà Họ Hoàng nên họ đã tìm kiếm một người giống như Đình Thi , ngay ngày hôm đó- đám tang của 2 cô bé, ông Hoàng vô tình nhìn thấy một cô bé cũng bằng tuổi Hắn và Thiên , khuôn mặt nhang nhác Đình Thi nhưng cô bé lớn hơn Đình Thi 1 tuổi
Ông Hoàng đã tìm hiểu và đến nhà cô bé đó nói chuyện với gia đình
- Cô Bé tên là Phạm Hồng Ngọc - Người giống Đình Thi và cũng được mang cái tên Đình Thi bây giờ, cô bé học lớp 8 mà đã phải xa gia đình nhà cô tại Mĩ [Khổ thân thật]
Sau đó họ trở về Việt Nam và phát triển sự nghiệp như bình thường
....
Hắn giật mình trở lại ban đầu, một giọt nước mắt nóng hổi chảy trên khóe mi hắn, cũng đã 2 năm rồi 2 năm mà hắn giữ lời hứa đó , cái lời hứa sau đám tang
* Một cậu bé, nói không chừng là hơn, quỳ gối trước mộ của một cô bé và nói rằng
- Bảo Nhi à, Tớ thích Cậu kể từ lần đầu gặp cậu trong một con hẻm nhỏ lúc đó trông cậu ngộ nghĩnh thật, cậu đang chơi nhảy dây với các bạn nhỏ khác, cậu nhảy bị vướng dây và đã ngã, trông thấy tớ bạn vội nhíu mày và chạy đi chỗ khác, tớ vội nhờ ba tớ đón cậu về ở chung, nào ngờ cậu toàn đánh đấm tớ suốt ngày và bị tớ quát om sòm.... Bây giờ cậu hãy dậy đi, đừng ngủ nữa.. béo đó, cậu hãy dậy đấm tớ đi , đấm bao nhiêu cũng được... Huhuhu!@!! Bảo Nhi ơi ..HuHu
- Cậu chủ à.. đi về thôi, cô chủ đã mất rồi - Quản gia của hắn nói
- Huhu... Các người không được nói cô ấy chết, cô ấy còn sống chỉ tại cô ấy đang ngủ thôi ... CÔ ẤY ĐANG NGỦ- hắn hét lên rồi quay sang mộ đó
- Bảo Nhi à, tớ phải về đây, khi nào dậy cậu hãy gọi cho tớ nhé
- Tớ Xin hứa tớ sẽ không nói với một ai, không cười với một ai,tớ sẽ không mít ướt nữa, tớ sẽ chăm chỉ học hành, tớ sẽ ngoan ngoãn.. còn lời nói đó, giọt nước mắt đó tớ chỉ dành riêng cho cậu.. và một nụ cười thật của tớ...Tớ Yêu Cậu Bảo Nhi à và tớ sẽ không yêu ai ngoài cậu đâu..... huhu
Nói xong, quản gia đỡ hắn vào trong chiếc xe đen và đi khuất
Giọt nước mắt thứ 2 của hắn trào ra, hắn nhớ Đình Thi- người em mà hắn quý, Hắn rất nhớ Bảo Thi- Người hắn yêu và không thể quên
Hắn vẫn ngồi đó nhìn ra bầu trời kia, đen và thật đáng sợ ..rồi... hắn ngủ thiếp đi từ lúc nào không biêt....
Hôm nay, nó dạy sớm hơn mọi ngày
- Ưmmmmm..., mệt quá
Nó bước xuống đất, với lấy cái đồng hồ báo thức - Đã gọi là báo thức mà nó toàn tắt báo thức đi chỉ để đồng hồ không
- Ôi sớm... 5h
Nó làm VSCN 15\\\ sau đó chạy sang gọi hắn, biết là hắn sẽ đưa nó đi ăn , Nó rón rén chạy qua phòng hắn
- Cộc ..cộc..
- Nè, anh chưa dậy hả? Nó tự nhiên và mở cửa đi vào
Đi đến bên cái giường của hắn, nó chẳng thấy hắn đâu
- Ủa Anh ta còn dậy sớm hơn cả mình nữa hả??? Vậy mà mình cứ tưởng...... ÁáÁáÁ--Maaaaaaaaaaaa
Nó hét um sùm bởi cái bóng người ngồi ở ghế chỗ cửa sổ đang ngủ @.@
Nó bịt miệng lại
- Sặc! Cứ tưởng cái gì hóa ra là hắn, sao hắn lại ngủ ở đó nhỉ, có giường êm ấm không ngủ đi ngủ ở cái ghế gỗ @.@
Nó chạy ra lay lay tay hắn
- Dậy đi đồ con heo!!~~
Hắn đang ngủ say, rất say còn nó gọi mãi mà vẫn không dạy
\\\"Hét to thì bị hắn chửi còn nói nhỏ thì hắn không dậy , phải làm sao bây giờ ta \\\"- Nó chỉ chỉ vào cằm suy nghĩ
1s
2s
3s
Nó bắt gặp \\\" môi \\\" của hắn, đôi môi đỏ căng mọng, Nó nhìn say đắm @@
Nó từ từ hạ nhẹ người xuống, bây giờ thì khoảng cách thật xa vời - chỉ khoảng 2cm nhưng nó đâu biết trong phòng hắn còn cái \\\"camera\\\" . Mà cái camera này thì ngay trên đầu nó nên nếu nhìn lại thì rất rõ@@
Bây giờ Trong đầu nó hiện toàn câu hỏi \\\" Sao mình lại làm vậy \\\" \\\" Tại sao lại như thế này\\\" \\\" Mình vẫn chưa muốn mất First Kiss mà\\\" \\\"...\\\" Nó trợn tròn mắt \\\" Mà nhỡ giống như trong tiểu thuyết thì sao \\\" \\\" Hắn giả vờ ngủ thì sao ta \\\" Hừ k thể được\\\"
Rồi nó từ từ tiến xa môi hắn, chạy luôn xuống tầng, kiếm cái gì ăn rồi đi bộ đi học trước, bỏ lại hắn mà không gọi
Vừa đến cổng trường thì nó bắt gặp ngay 1 ánh mắt - Khả Vỹ chính xác là Khả Vỹ
Nó hí hửng bước đến, nhưng mà bên cạnh đó là cô gái khác, bâu bu và nói chuyện vui vẻ
Nó bắt đầu tưng tức, lướt mạnh qua mặt Khả Vỹ khiến anh suýt té vì năng lực siêu nhiên của nó
Khả Vỹ trừng mắt \\\" Ủa không phải cô bé sống trong nhà Hải Nam à\\\" Rồi Khả Vỹ chạy lại chỗ nó
bỏ luôn mấy cô kia ở lại
- Chào Em!
- Chào!
- Chủ ngữ đâu?
- Không biết
- Em sao vậy?
- Không sao
- Thế thì ra Căn - tin với anh được không? Bây giờ còn sớm mà!- Khả Vỹ nháy mắt
- Ừa- nó tủm cười
Rồi nó cùng Vỹ ra Căn - tin
******
- Ui chết! Mấy giờ rồi!- Hắn với lấy cái IPhone 4 xem giờ
Hắn đi làm VSCN, rồi qua phòng nó
- Cạch-..
- Con heo, dậy đi - Hắn đứng ngoài cửa gọi
- Cô ta đâu rồi ?? Hừ, cô ta đi học mà không gọi mình ư, cô chết với tôi
Hắn chạy sồng sộc xuống nhà lái xe đi học
Hắn đi với tốc độ \\\"Siêu phàm \\\" khiến \\\"Tôn Ngộ Không cưỡi Cân Đẩu Vân \\\" cũng không đuổi kịp
Vừa đến cổng trường, hắn đã bắt gặp ngay cặp đôi Vỹ- Huyền đang ngồi 8 chuyện
- Hừ, cô ta dám bỏ mình ở nhà rồi đi học sớm để tán trai hả?Cô chết với tối!
Hắn mon men mãi với vào được cổng trường mà Khả Vỹ và nó thì vẫn vô tư nói chuyện chẳng thèm để ý tới hắn đang mắc kẹt bởi lũ con gái
Hắn tới chỗ bàn của Khả Vỹ và Nó
- Hay quá ha!- Hắn nói
Khả Vỹ ngẩng mặt lên
- Cậu đến đây làm gì? Không thấy tôi và huyền đang nói chuyện à? Thật là phiền phức quá đi!
- Không hỏi anh!
- Cô dám bỏ tôi ở nhà mà không kêu tôi dậy lấy 1 tiếng hả
- Hả?- Nó trợn tròn mắt
- Tôi gọi dát cả họng anh có dậy đâu
- Biện Hộ- Hắn tức tối
- Thật mà....
- Bằng chứng?
- Huhu làm gì có nhưng tôi gọi thật mà huhu- nó ôm mặt giả vờ khóc
- Thôi đi- Khả Vỹ hét lên
Hắn nhăn mặt, bỏ lên trước
- Huhu- Anh ơi! Em thay mặt Nam xin lỗi anh nhé- Thôi em lên lớp trước đây! Chào anh - Nó chạy đi luôn bỏ mặc Khả Vỹ gọi om sòm..
Nó chạy theo hắn, miệng không ngớt gọi nhưng hắn đã đi cách nó tầm 1 chân trời @@ [xa quá nhỉ]
- Hừ, cùng là ăn cơm mà sao hắn đi nhanh thế ! Chẳng lẽ hắn được ăn THỰC VẬT LẠ @@~~. Hừ tập chung vào vấn đề, xíu hắn nổi điên là không xong!
...
- Hù, mệt quá - nó bước tới chỗ hắn
- Sao anh đi nhanh thế ?
- * Im Lặng*
- Ủa, hôm nay màng nhĩ của anh bị tắc hả??
- Cô bỏ tôi ở nhà , đi trước tán trai hả?? Cô đối xử với chủ nhà như vậy hả? Tôi sẽ trừ tiền của cô!
- Hả? hả? hả? hả? Anh có nói anh trả tiền cho tôi hả?????
- Ừ, nói với mẹ cô!
- Nó nhăn mặt \\\" Ôi cái cuộc đời này, nếu biết như vậy thì mình sẽ không đi trước , huhu thế là xong\\\"
- Sao? Vui chưa! Về chỗ - Hắn quát
- Huhu... nó giả vờ khóc rồi lon ton về chỗ!
Nó gục mặt xuống bàn lẩm bẩm\\\" Cái thằng này , tự nhiên bị điên hay sao mà bây giờ mới nói cơ chứ \\\"huhu
- Ồ..- Cả lớp ồ lên ...Ngay sau mấy giây nó ngẩng mặt lên - tưởng hắn ra chỗ nó để nói lại \\\"tiền lương\\\" ai dè nó trợn tròn mắt ra
- Thiên Minh và Đình Thi ư ư ư?? Sao 2 người họ khoác tay nhau như Vợ Chồng vậy nhỉ- Nó dụi dụi mắt môi chu ra nói
Đúng lúc đó hắn quay ra chỗ nó, hắn sáng mắt \\\" Cô ta làm cái trò gì mà dụi liên tục vậy \\\" hắn nhìn theo ánh mắt của nó thì ngay ngoài cửa đã có 1 couple bồ @.@ . Hắn khẽ nhíu mày, ngồi xuống và xem như không@@
Còn bọn học sinh thì cứ .. ồ lên cả lũ.. tiếc ngẩn tiếc ngơ
Nó lon ton chạy ra
- Chào Thi xinh đẹp, Thiên xấu trai
- Hả? Cô nói ai xấu trai?
- Hem, Cho hỏi ở đây có mấy Thiên nhỉ???- Nó ra vẻ suy nghĩ nhìn ra chỗ khác
Nó nhíu mày\\\" Khánh Ly\\\" . Khánh Ly đã đứng ngoài đó từ lúc nào, nhìn Thiên với 1 con mắt ướt đẫm nước nó quay ra chỗ Thiên
- Tôi đi trước đây!- Nó cười tươi
- Phắn lẹ đi- Thiên nói rồi cầm tay Thi bước đến chỗ hắn
Nó chạy ra chỗ Khánh Ly vừa đứng nhưng cô bé đã biến đi đâu từ lúc nào
- Ủa, vừa mới thấy Ly ở đây mà? Chẳng lẽ nó mới đi học phép thuật à!
- Á. ..- nó nhảy cẫng lên rồi chạy 1 mạch ra sân sau trường
Nhìn thấy Ly, nó vui lắm, chạy ra chỗ Ly, đập vào vai con bạn
- Yêu cậu ta đến vậy à
- *Im lặng*
Nó nắm lấy tay Ly
Ly khóc òa trong im lặng, khẽ kéo đôi vai của nó xuống rồi xả 1 đống nước mắt lên đó, nó vỗ nhẹ lên vai Ly
- Thôi mà! Từ bỏ đi! Cậu ta đã có người khác rồi mà, người đó lại chính là bạn thân của chúng mình đó
- Huhu... nhưng tao không thể
- Ngày đó, Hiếu và tao yêu nhau và rồi anh ta cũng bỏ tao đi với người khác, tao yêu Hiếu rất nhiều yêu đến cả bây giờ , mày biết Hiếu và tao yêu nhau trong khoảng 3 tháng không hả?? Tao chưa hề yêu ai đến nhiều tháng ngày như vậy!Mà anh ta lỡ bỏ tao! và giờ tao đã quên được anh ta nhưng vẫn còn 1 phần tổn thương !- Phút chốc, nước mắt nó trào ra 1 giọt
- Hu hu... mày giúp tao quên Thiên đi đi!
- Được rồi, giờ thì lên lớp nhé , Mà xíu nữa Thi hỏi gì thì đừng có tức đó, cứ như mọi ngày đi- Nó lau nước mắt cho Ly rồi dẫn Ly lên lớp
Lên đến lớp thì cô giáo cũng vào, tất cả học sinh ngồi hết vào chỗ, cô giáo dõng dạc nói
- Hôm nay cô chủ nghiệm của các em bị ốm , do các thầy cô giáo trong trường không ai trống tiết nên các em tự học, không ồn ào cho các lớp khác học - Nói xong cô bước luôn ra ngoài
Cả lớp đi nhẹ, nói khẽ tráo đổi bàn liên tục
- Nó nhanh chân chạy ra chỗ Khánh Ly
- Thiên thì chạy ra chỗ Thi
- Còn hắn đeo headphone nghe nhạc, mắt nhắm nghiền
- Mấy đứa con gái thì ngồi 8, có đứa đọc truyện, có đứa... ngồi ngắm hắn ngủ @@~~
- Con trai thì lấy máy điện thoại chơi game, có đứa thì ăn , ngủ tại bàn !!~~
Nói chung là dù tráo đổi chỗ, nói chuyện vẫn nhẹ nhàng @~@~
- Ê, mày sao thế Ly- Nó nằm bò xoài xuống bàn, bấm bấm cái điện thoại
- Có sao đâu
- Không sao mà cứ như người \\\" CÓ HỒN NHƯ KHÔNG \\\" vậy hả? Nó bắt đầu tia quanh lớp thì nhìn thấy Thiên và Thi , nó lắc đầu
- Thôi đi mày, tao có trò này hay lắm?
- Trò gì
- Sơn móng tay đi! Hê hê!
- Đâu?
- Đây nè , nó rút trong túi ra 3 màu : hồng, đen, đỏ
Ngay phút chốc , nó khơi gọi bọn con gái ra đánh cùng, bàn nó và Ly bâu bu toàn con gái còn nó nhảy ra chỗ bàn Thi và Thiên
- Thi , ra kia sơn móng tay đi!- Nó nháy mắt , toe toét
- Không được - Thiên cản lại
- Sao chứ ?- Thi bĩu môi nhìn Thiên
- Chồng bảo không được là không được !
- 2 người có cần phải xưng hô \\\" HAY\\\" vậy không?- Nó trợn tròn mắt
- Hì hì, không có gì đâu, mình đi đi - Nói rồi Thi kéo nó đi lại chỗ \\\" ổ sơn móng tay\\\" , còn Thiên thì bò xuống bàn hắn @~
- Nè mọi người cứ sơn móng đi nhé- Nó toe toét
- Hehe, lâu lâu mới có sao lại không sơn cho được - Bọn con gái nháy mắt , ngay phút chốc đã hết sạch 3 lọ sơn và tiết học kết thúc thay vào đó là giờ ra chơi
Nó kéo Ly và Thi xuống Căn - tin
- Ăn gì ? Ly , Thi? Tớ lấy cho?
- Cho tớ cái bánh mì thôi cũng được- Thi với tay
- Còn Ly?
- Không ăn!
- Ừ ừ - Nó lon ton chạy đi mua
- Ly à? Cậu có chuyện gì buồn vậy?- Thi thi ân cần hỏi
- À, không có gì đâu- Khánh Ly nhớ lại lời nó nói và tươi cười với Thi thi
- Hì hì , tớ tưởng có gì chứ!- Thi nháy mắt tu chai nước
Khánh Ly quay ra nhìn Thi tự hỏi \\\" Tại sao chứ, mình không tốt ở điểm nào à, hay vì mình không dịu dàng nữ tính và xinh xắn như cô ấy...- Cậu sao vậy Ly? Sao nhìn mình hoài thế?
- Àà, tại cậu xinh quá ý mà, không có gì đâu- K.Ly xua xua tay
Thi thi cười nhẹ, nó bê đồ ăn ra , nó và Thi ngồi ăn còn Ly ngồi thẫn thờ. Bỗng Thiên từ đâu đi ra ngồi luôn xuống bàn của 3 công chúa
- Ê..nhoăm..Sao....nhoăm...nhoăm...Cậu lại ngồi ở bàn con gái thế hả? - Nó vừa ăn vừa nói khiến Thiên và Thi cười đau bụng còn Ly chỉ cười nhẹ
- Cười gì mà cười - Nó vỗ vào đầu Thiên
- Con gái con đứa vô duyên, nhai xong rồi hãng nói - Thiên nói miệng cười
- Sức..... Nó quay mặt đi và tiếp tục ăn
Thiên quay ra hỏi Thi
- Ăn bánh mì này ngon lắm hả vợ?
- Ừ, tất nhiên rồi! - Thi cười toe toét, miệng dính đầy vụn bánh mì
Thiên cười nhẹ , lấy tay lau vụn bánh mì cho Thi . 1 Giọng nói cất lên
- À, mọi người cứ ngồi ăn đi nhé, tôi đi lên lớp lấy thứ này đã- Khánh Ly cười nhạt rồi bước nhẹ đi
- Cô ấy làm sao thế? - Thiên hỏi nó , lòng đầy hoài nghi
- Thì thất tình...- Nó buột miệng thốt luôn ra
- HẢ? THẤT TÌNH - Thi ngoác miệng
Nó trợn tròn mắt , lấy tay bịt miệng \\\" Úi chết, lỡ lời\\\"
- À Không phải!- Nó toe toét
- 2 người có gì giấu tớ à
- Không có , không có- Nó xua tay
- Vậy nói đi? Ly yêu ai mà thất tình, tớ sẽ xử tên đó
- Đâu! Ý tớ là! Ba mẹ của Ly có xích mích nên cô ấy buồn , ý tớ là mẹ cô ấy thất tình đó - Nó nhíu mày, cười nhẹ, hơi run run, làm Thiên có vẻ nghi nghi và gần như biết được ý của nó
- Ùi xời, vậy mà không nói ra, làm tớ hết hồn! Thôi chúng ta vô học đi - Nói rồi Thi khoác tay Thiên đi trước để nó mặt đỏ, tim đập thình thịch vì lỡ lời
Tiết thứ 2 của nó là tiết Thể Dục nên được ra sân tập
- Oai , thật là sướng cái cuộc đời - Nó vươn vai ngủa mặt lên trời
Ly cười nhẹ đi sau nó hưởng thụ làn gió mát , hôm nay trời không nắng cũng chẳng mưa nói chung là rất đẹp , đang đẹp thì 1 giọng nói nghiêm nghị chặn lại
- 2 cô kia đứng đó mà thả hồn theo gió , có ngày gãy răng! CHẠY 3 VÒNG CHO TÔI! - Ông thầy quát
Nó , Ly giật mình , gật đầu lia lịa, tự túc chạy 3 vòng sân, còn cả lớp thì cười ồ lên và tập tích cực để xíu còn được chơi ^.^
- Hù - Sau đó nó và Ly cũng chạy xong, nó ngồi ở bồn cây , còn Ly đi rửa tay
Bước ra khỏi phòng Vs thì Ly nhìn thấy Thiên, khẽ nhíu mày
- Sao cậu đứng ở đây?
Thiên không nói gì, kéo Ly ra phía sau trường, Ly cũng đi theo
- Bỏ tôi ra- Ly giật cổ tay khỏi tay Thiên
- Cô yêu thầm tôi à?- Thiên đút tay vào túi nói
Ly cười nhếch môi
- Sao tôi lại phải yêu thầm cậu ?
- Có thật không ?
- Tất.. - Có thứ gì nghèn nghẹn ở cổ Ly khiến Ly không nói ra được
- Cô đừng yêu tôi nữa, chỉ khổ thêm thôi, người tôi yêu là Thi Thi, bạn thân của cô, tôi biết cô sẽ tổn thương nhưng tôi sẽ không phản bội Thi đâu , đừng cố gắng nữa- Nói xong Thiên bước đi. Đợi cho Thiên bước khuất, Ly hét lên, cố gắng không để Thiên nghe thấy nhưng Thiên vẫn còn ẩn sau chỗ khuất đó nhìn Ly
- Đúng đó.. Tôi thích cậu thì sao? Chả lẽ tôi không được thích cậu sao? Tại sao chứ? Tôi không có gì tốt à?? Aaaaa - Rồi Ly trở về sân trường, Thiên cũng đi từ lúc nào
- Hù, Ly! Mày đi đâu thế! Tao lo cho mày quá!
- Tao không sao đâu, tao mãi mãi ở bên mày mà - Ly cười tươi
Nó mở to mắt tự tát vào mặt mình, không tin điều đó là thật
- Không phải thầy bắt chạy nhiều quá nên giờ mày cảm rồi hả?
- Hâm à! Tao không sao, tao sẽ quyết định từ bỏ Thiên - Ly nháy mắt rồi chạy nhảy tung tăng ra đám con gái, bỏ lại nó vơ
Nó nhìn thấy hắn ngồi ở gốc cây bên kia , tai đeo headphone , ngủ - Nó cố đi gần hơn 1 chút \\\" Ôi thật sự là hắn rất giống 1 Thiên thần \\\" Nó chớp chớp mắt , nhìn hắn mơ mộng
- Thích hay sao mà nhìn?- Hắn đứng lù lù trước mặt nó , làm nó tỉnh mộng
- Hừ! Ai thèm - Nó nhíu mày quay đi
- Ý cô là không thèm chỗ tiền lương bị trừ đó hả?
- Đúng! Đừng mua tôi bằng tiền nhé ! Anh đừng có tưởng bở nghe!
- Vậy thôi! Hắn đứng dậy đi thằng vào lớp
Trải qua 3 tiết sau cũng như thế, cuối cũng tiếng trống trường cũng vang lên, nó thong thả đi bộ về nhà hắn
Về đến nhà hắn thấy hắn về từ bao giờ, nó chẳng thèm quan tâm ngồi xuống thư giãn đầu óc
Còn hắn lên phòng thì sực nhớ ra lời nó nói nó có lên gọi hắn dậy, bắt đầu hắn tua lại đoạn băng hồi sáng
- HẢ? hả? Cô ta còn định Xúc phạm đến Thi thể của mình ư? Hù! Nhưng mới chỉ là định thôi ! He he! Mình sẽ dùng đoạn băng này để uy hiếp cô ta
Hắn bước xuống nhà thấy nó đang nằm ở ghế salông hắn gọi
- Cô định tính sao với đoạn băng?
Chẳng hiểu sao nó cũng ngẩng mặt lên nói - Tính sao thì tính
- Cô biết đoạn đó hả?
- Đoạn nào?- Nó thốt ra cậu nói ngây thơ làm hắn suýt té cầu thang
- Đây nè!- Hắn quăng cho nó đoạn hồi sáng mà vừa hắn mới sao ra bản khác
Xem xong, nó ngại , cúi mặt xuống
- Cô thích tôi à?- Hắn hỏi
- Không có- Nó lí nhí
- Thế sao cô không hôn luôn? - Hắn thích thú , trêu nghẹo nó nào ngờ..
- ANH THÍCH TÔI HAY SAO MÀ CỨ HỎI SUỐT NGÀY CÂU \\\" CÔ THÍCH TÔI À\\\" VẬY - Nó hét lên, chạy 1 mạch lên tầng
Hắn chẳng nói gì chỉ thoáng nghĩ \\\" Nếu điều cô nói là sự thật thì tôi cũng muốn yêu thêm lần nữa \\\"
Điện thoại hắn rung lên , đầu dây bên kia nói
- Alo, đây có phải người nhà của bệnh nhân Nguyễn Đình Thi không?
- Đúng ! Có việc gì không?
- Cô ấy bị tai nạn trên đường, chúng tôi thấy số của cậu trong danh bạ của cô ấy nên gọi