Truyện Teen - Và Nếu...Anh Yêu Em Full
Mr.Luân™ [Admin] [On] 27/11/24 - 22:51 |
nhớ gọi cho Nhi báo cáo tình hình nhá". Mình cũng mỉm cười r` về thôi, ngủ lấy sức sáng mai dậy sớm lên xe về quê nữa
.................................................................
Sáng hum sau lờ đờ tỉnh dậy sau khi bị đủ kiểu tra tấn của mama, vệ sinh xong xuôi cầm cái đt lên nhắn cho Nhi "Anh đi đây, ở nhà cẩn thận nhé "
5:00AM... Xe bắt đầu lăn bánh, 7 ngày về quê bắt đầu. Về quê ntn thì năm nào cũng về, mà năm nào cũng như năm nào, về đó là bị bắt làm đủ thứ việc đến mà mệt. Ko ham về nhưng ko về thì bị cắt lươg =.=.
Suốt quãng đường ~320km từ SG-Đà Lạt gần 5h đồng hồ mà mình ko hề làm gì ngoài suy nghĩ về chuyện nhỏ Nhi, đầu óc như lơ lơ lửng lửng..... Kết thúc hành trình, đặt chân xuống đất Đà Lạt, ko khí lạnh lẽo lại ùa vào. Mình bị phân công vác ~50% hành lý vào nhà ông, con 1 có cái sướng mà cũng có cái khổ _ _". Sau màn chào hỏi vớ vẩn của ng` lớn, mình lên luôn phòng ông đã dọn sẵn cho mình và đánh 1 giấc cho đỡ nhức đầu (nhà ông mình 3 tầng, tổng cộng 12 cái phòng tất cả nhưng chỉ có 2 ông bà và gia đình cô mình ở nên khá rộng. Lại đến vào time này nên cô chú cũng đi thăm họ hàng bên kia nên càng trống hơn, nhà như nhà hoang vậy). 4h chiều, lật đật dậy xuống dưới nhà để đi vs vì phòng trên tầng này đang bị papa mình chiếm dụng r`. Bận chiếc quần đùi pikachu ôm sát (teen v~) xuống dưới, đi ngang qua phòng khách thì gặp 1 tình huống khó đỡ. Đang mắt nhắm mắt mở đi ngang wa đó, ko để ý ông đang tiếp khách. Đi gần hết chỗ tiếp khách r` mới way lại nhỳn xem đang tiếp ai. Và khách của ông mình là 1 cặp vợ chồng già(hay gì đó mình ko chưa rõ, đoán v.), quan trọng hơn là có 1 con pé nữa tầm 14, 15t đang nhỳn chằm chằm mình như vật thể lạ.........
Nói thật là ngại éo tả đc, hoảng quá chạy thật nhanh vô nhà vs luôn. Chui vô đó trốn là chính, cứ rúc trong đó chứ ko dám ra, ra nữa lại gặp nó thì giấu mặt đi đâu _ _". Đc 1 lúc , chắc cũng về hết r`... định mở cửa bc' ra thì có tiếng gõ cửa
"Có ai trong đó ko?" - 1 giọng nữ nghe khá ngọt
M: Ơ, đợi chút ra ngay
"Ủa, s anh đi lâu vậy. Em thấy anh vào từ nãy r` cơ mà"
Thôi chết mẹ, là con pé lúc nãy.
M: Ủa, em là con nhỏ nãy ngồi ngoài phòng khách à
" à vâng, anh ra cho em nhờ xíu đi"
M: Em lên trên lầu đi, anh chưa xong
"Anh vừa nói xong r` cơ mà"
M: Đã nói là chưa, lên trên đi
"Ừ, vậy em lên trên. Con trai gì đi lâu khiếp"
5' sau, nghĩ chắc h này nó đang giải quyết trên lầu r` nên mình cũng quyết định ra và chạy thật nhanh lên phòng. Mặc đồ bộ vào, mình bước khỏi cửa phòng mà vẫn ám ảnh chuyện ban nãy. Rồi mọi chuyện kịch tính hơn khi mình nghe tin từ ông nội mình "Con pé đó là cháu của bạn ông, sẽ ở lại đây chơi 1 tuần. Cháu chịu khó chăm sóc nó hộ ông, dạo này ông pận lắm". Thôi chết cmnr, đúng là xui tận mạng, làm s giáp mặt con nhỏ đó đây
Nói vậy thôi chứ mình mặt dày r`, chuyện này từng xảy ra với mình r` nên cũng ko phải mới. Thế là lấy bổn phận là chủ nhà, mình tiếp cận r` làm wen với nó. Wa 1 b.chiều mình chủ động kết thân với nó theo lệnh ông, r` thì mình với nó cũng đã khá là thân r`, mình dẫn nó đi khắp nhà, giới thiệu nó chỗ này chỗ kia và các địa đ? đẹp của Đà Lạt luôn. Và wa buổi làm quen ấy mình cũng bik đc inform về nó. Tên Vân, 15t, học trường Trung Vương (h mình mới bik con nhỏ này cũng ở Tân Phú, cùng quận mà chưa bao h thấy nó hết luôn)
Tối đến, ông bà và pa má mình đều đi có chuyện, ng` làm thì nghỉ tết. Đi công chuyện sáng mai mới về, mình với con nhỏ ở nhà 1 mình. Mình cố gắng kiềm chế mấy cái suy nghĩ đen tối trong đầu, nhưng mà tình lại con pé ngoài vẻ xinh xắn ra thì body cũng thường ko đến nổi làm mình lên cơn đc .... con nhỏ ngồi nhỳn mình làm bếp, cứ chăm chăm như con nít ấy. Từ nhỏ đến h có bao h làm bếp đâu, h phải chiên trứng để ăn cơm nữa chứ. Tay chân vụng về, đập 5 quả trứng thì vỡ mất 2 quả. Chiên 1 hồi đen thui cả cái chảo, con pé cười lăn lộn r` đẩy mình wa 1 bên để nó làm. Con pé có vẻ khéo tay lắm, trông cách nó làm y như má mình vậy. Đang ngồi nhỳn nó làm thì đt reo.... là thằng Đức
"Tao nghe nè, có chuyện gì v."
"Thằg Nam cầm tay pé Nhi của m` kìa, có ngăn cản ko ?"
"Mịe, thằng khùng này"
"Ôm r` kìa "
"Thôy m` bớt nhảm đi, t cúp đây"
"Hôn luôn r`, hôn môi nữa. Đập nó nha"
....Im lặng.....
"M` đâu r, có đập ko ? Tao hỏi thật đấy éo giỡn"
"Thôi tụi m` về đi, đừng làm phiền 2 đứa nó"
"Giọng m` s v., m` tl nhanh coi tốn tiền đt t"
.....Tít........ cúp máy.................
Vậy là nụ hôn đầu đời của nhỏ Nhi đã là của thằng Nam chứ ko f? của mình, tự nhyn cảm thấy buồn chán....
M:Vân, em làm mình em ăn thôi nhé. Anh ko muốn ăn
V: *Ngơ ngác* Anh chê đồ ăn em làm à ? Xl~ đẳng cấp nhà hàng đấy
M: Anh ko có tâm trạng, em thông cảm. Anh về phòng đây, em ăn uống r` làm gì thì làm. LÊn phòng thì khóa cửa cổng cẩn thận nhé
V: *Có vẻ hiểu ra gì đó* À, vâng. Anh cứ yên tâm đi, mà nếu cần ng` tâm sự thì em sẵn sàng nhé
M: *Cười* Tính cách em giống 1 ng` quá
V: Ui, hân hạnh v. Mà đó là ai
M: À, 1 ng` wen của anh thôi. Anh lên phòng đây
V: Ừ, anh đi đi. Mà này, thật sự cần ng` tâm sự thì kiu em nha.
M: Hóng hớt vừa thôi chị, em bik r`
Lên trên phòng nằm vật ra giường suy nghĩ.... rốt cuộc quyết định tối hum đó của mìh là đúng hay sai??? Mà chắc h này Nhi và thằng đó đang vui vẻ bên nhau... Sao lúc đó mình ko cho nhỏ Nhi bik lun sự thật nhỷ? Giá như mình ích kỷ 1 chút.... nhưng mà liệu Nhi sẽ ra sao ????
Cứ suy nghĩ vậy, vò đầu bứt lông đủ kiểu. Đang dằn vặt như thế thì tự nhyn cửa phòng mở ra... con pé Vân bc' vào cùng 1 túi gì đó màu đen.
M: Em vô đây chi v. ?
V: À, thấy anh buồn nên em nghĩ chắc anh cần ai đó để tâm sự
M: Anh có nói v. hả?
V: Anh ko nói nhưng em nghĩ là v.
M: Sao em dám chắc
V: Kệ em, uống đi nè cho đỡ buồn. *Nó rút từ trong bọc đó ra 1 lon bia*
M: Anh ko bik uống cái này *Chém đấy* Em ra đi để anh 1 mình
V: Anh buồn chuyện gì kể em nghe đc ko. Mới đầu gặp mặt anh lạnh như tiền, em tưởng anh là con ng` vô cảm và mạnh mẽ lắm cơ đấy. Thế mà đến bia cũng ko bik uống
M: Em hình như thích nhỳn mặt bắt hình dong nhỷ. Đưa đây anh, em mang bao nhiu lên v.
V: 15 nè, hjhj
M: Mang chj n` v. Anh uống ko hết đâu
V: Em cũng uống mà
M: Thôi sợ em r`. MÀ s lì v. ko sợ anh say r` anh .......
V: Anh làm s ?
M: Ơ thì, anh với em cũng chẳng phải họ hàng gì cả. Con trai con gái ở chung 1 phòng thế này, còn uống bia nữa. Say r` anh sợ anh ko kiềm chế đc
V: Em bik võ đấy, đai đen nhất đẳng luôn. Anh *ng vào thì cho anh đếm lại răng lun, hehe
M: Tùy em, vậy uống đi. Uống cho quên đi *Mình nuốt 1 hơi gần nửa lon, hơi bia ợ lên cay xè hết mắt*
V: Anh dữ dội nhờ, xem em với anh ai hơn ai *Cầm 1 lon cũng nuốt 1 hơi, ko bik đc bi nhiu mà thấy nó ko hề lung lay*
M: Em cũng gớm nhở
V: Anh nói nghe ghê wá, mà có gì bùn kể em nghe đi.
M: Chuyện riêng thôi, kể ra thêm buồn. À, mình cũng mới quen. Nói về nhau đi có lẽ hay hơn
V: Cũng đc á... anh thích chơi trò kéo lá búa ko ?
M: Làm chi v. ?
V: Em với anh chơi, cứ ai thua thì f? nói về 1 thông tin của mình và uống 1 ngụm
M:R` ok lun, em chuẩn bị uống hết số bia còn lại đi
V: Để coi xem....
Thế là mình với con nhỏ đó ngồi uống với nhau, đến lúc bia cũng gần hết cả 2 cũng ngà ngà r` mình đuổi nó về nhưng nó ko chịu đòi hết bia mới về, 2 đứa cãi nhau ỏm tỏi lên. Rồi sau đó mình cũng ko nhớ chuyện gì xảy ra tiếp theo.
Sáng hum sau tỉnh dậy, mình thấy mình đang nằm trên giường . Dụi mắt dậy thì thấy con nhỏ đang ngồi khóc ở chân giường, trên ng mặc bộ đồ ngủ (@ @). Bàng hoàng hết sức, mình nhỳn lại mình. Ko thấy mặc áo, mình kéo chăn coi thì may quá quần vẫn còn. Mình chạy đến gần nó
M: Chuyện gì v. VÂn ? Tối qua anh làm gì hả ?
V: Anh làm gì anh còn hk nhớ hỏi em làm gì? Anh là đồ tồi
M: Anh nhớ anh có làm gì đâu *run lắm r`*
V: Em ko bik, anh f? chịu trách nhiệm chuyện này
M: Ơ, có thật hả.... Làm s bi h.
Mình thật sự ko nhớ đêm qa xảy ra chuyện gì nữa. Mình vốn ko f? loại máu mấy chuyện đó, cũng ko ham gì cả nên mình nghĩ s lại có chuyện đó xảy ra đc. Hoảng quá, mình chạy ra cửa đứng đập đầu vào đó cho đỡ bực. Đang rối thì 1 bàn tay đưa lên xoa đầu mình, cảm giác vừa quen vừa lạ. Quay lại thì thấy con pé Vân đang đứng sau lưng mình
V: Em đùa anh thôi, tối qua anh say r` nằm quay ra như con heo ấy. Con trai gì uống kém quá, lại còn nhát nữa Mới đó thôi đã đập đầu vào tường
M: Hả? Là ko có chuyện đó hả. Anh bik mà, anh đâu f? loại đó
V: Tối qua sau khi anh ngủ em về phòng mình ngủ, sáng nay dậy thấy anh vẫn ngủ nên qua trêu anh thôi. Ngố íu
M: Cái gì? hù anh sợ gần chết r` đứng cười khí thế luôn. Bộ vui lắm hả ?
V: Anh nè, em thích anh r` đấy. Haha
Nói dứt câu nó quay lưng đi về phòng luôn. Mình đứng lơ ngơ vì bất ngờ trc' câu nói của nó.
Chap 14
Tóm gọn lại những ngày ở quê lun cho khỏi lan man nhé.
-Ngày 2:
Theo lệnh ông nội mình f? dẫn con pé Vân đi thăm quan khắp Đà Lạt. Con pé nhắng nhít muốn chết, đi đâu cũng nhây đc, sợ nó luôn. Mà cứ đến chỗ đông ng` là nó cứ ôm chặt tay mình như kỉu tình nhân, con gái h bạo thế ko bik. Nhưng đôi lúc mình cũng f? cầm lại tay nó để giúp nó thoát khỏi ánh mắt dâm tà của mấy nam thanh niên xung quanh (nhưng gặp nữ là mình đẩy nó ra ). Đến bữa cơm tối, trước mặt cả nhà nó khen mình quá trời, đưa mình lên tận mây luôn. Cứ nghĩ là nó tốt v., ai ngờ ăn xong nó phán 1 tràng nghe đau cả ruột : " Nãy h con nói cho vui thôi, chứ anh SƠn ngc lại con nói ban nãy đó. Đi với nhau mà anh Sơn cứ lợi dụng cầm tay con (nghe câu này mình đứng tim lun), gặp bạn nữ nào xinh xinh là ảnh bắt đầu soi mói nữa cơ". Hết câu nó dzọt luôn lên lầu, mình ở lại đó cố nuốt thật nhanh để trốn 4 cặp mắt sát thủ đang nhỳn mình = ="
Lên trên phòng thì đã thấy nó đang ngồi máy tính trong phòng mình r`, chắc phòng nó ko có nên chui wa đây. Lúc bước vào nhỳn thấy nó ko hiểu s lại liên tưởng đến nhỏ Nhi, cơn tự kỉ bắt đầu lúc đó luôn. Nằm vật ra giường, vắt 2 tay lên trán suy nghĩ như 1 thằng thất tình. Con pé Vân lại bắt đầu ra chọc mình đủ kiểu, nhưng hình như nó hỉu ý nên 1 lúc sau cũng bỏ về phòng.
-Ngày 3:
Cũng tương tự như hum wa, về đây chủ yếu ăn chơi thôi. Mọi năm là đi đây đi đó với ông bà hoặc pa má, nhưng năm nay có thêm con pé này nên f? dẫn nó đi (với lại cũng lớn r` ai đi với pố mẹ nữa). Ko có gì đặc biệt ngoài việc bị nó trêu suốt cả buổi tối về vụ cái quần đùi pikachu 0
-Ngày 4:
Hum nay ko đi chơi, đi với pé kia vui thì có vui nhưng phiền quá. Với lại hum nay cũng f? phụ ông chuẩn bị bữa tiệc đón mừng cuối năm.
6h30, khách khứ đến đầy đủ r`.... nhờ có chút tài ăn nói nên đc phân công làm MC. Sau màn hài độc thoại phục vụ bữa tiệc mình nhận đc vài lời khen ngợi từ ông bà. Sau đó cũng xuống nhập tiệc. Ăn uống đc 1 lúc thì chợt nhớ tới con pé Vân. Quay qua quay lại ko thấy con pé đâu, ông bắt mình đi kiếm nó, thế là chạy lên phòng nó để tìm. Mở cửa phòng ra, ko có ai trong phòng. Định tìm chỗ # thì nghe đt đổ chuông. Nó đê đt trong phòng... Cầm lên, số lạ.... Ko tính bắt máy nhưng thấy nó reo dữ quá nên bắt luôn
"Alô, Vân ko có ở đây"
"Nó đâu r`?" - giọng con trai nghe hơi láo
"Ko bik, đang đi kiếm đây"
"Nhắn dùm với nó. Ko nghe lời thì cứ liệu đấy"
Sẵn có men trog ng` r`, ko nhỵn đc cái giọng điệu của nó
"M` là thằng nào thế ? Nc nghe muốn đánh nhau r` đấy"
"M` ko cần bik, cứ làm theo lời tao nói đi"
" M` nói kiểu như bố tao ấy. M` năn nỉ đi tao nhắn dùm cho"
"Con chó nào lì vậy ?"
" Ơ, thằng thiểu này. Muốn ăn cức thay cơm à ?"
"Thôi ko tranh cãi với loại con nít như m`, nhớ nhắn con vÂn cho tao"
" Thằng súc sinh này, ko có tao làm sao có m`. Ăn cức r` đá bô hả? M` đầu ng` mà óc con gì thế thằng nghiệt súc. Hay m` ăn cức thấy cơm nên nghĩ mình là bố thiên hạ r`. Tao nói luôn cho m` bik, cái loại như m` ko đáng để tao ỉa vào mồm chứ đừng nói tranh cãi. Tao chẳng cần bik m` là thứ thốn gì, tao chỉ thấy m` ngôn như lù ấy. Thôi cút đi nha chó, sủa nữa tao tiễn m` lên bàn thờ á"
"M` là gì của con Vân thế? M` cứ kêu con ỹ đấy liệu hồn"
Tít...cúp máy.... chưa kịp chửi nữa thì cúp mất r`, chán ghê. Nhưng n~ điều nó nói làm mình thắc mắc, tò mò quá
Đúng lúc đó thì nhỏ VÂn cũng bước vào...
V: Anh vừa nghe đt của em f? ko ?
M: Ơ thì tại em ko có trong phòng, nên anh bắt máy đại
V: Anh vừa nc với ai thế
M: Anh ko bik, số lạ. Nhưng con trai, nc láo lắm
V: Nó nói với anh cái gì ?
M: À, nói vớ vẩn ấy mà.
V: Thôi đc r`, xuống dưới với em.
M: Ừ, đi
Xuống dưới đó, con pé cứ thế uống mà chẳng buồn ăn. Mọi ng` soi dữ dội luôn, con pé có vẻ ko còn tỉnh táo nữa... Sợ mọi ng` nhỳn, mình kéo nó ra chỗ #. Con pé ko chịu đòi uống nữa nên f? xách theo >20 lon nữa nó mới chịu đi. Kéo nó ra 1 chỗ riêng cách nhà ông cũng khá xa. 2 đứa ngồi xuống, con pé giật lấy túi đựng bia và bắt đầu uống ... Trong ánh mắt nó có nét buồn, buồn dữ lắm
M: Em đang buồn à ?
V: Ko có gì, em thích uống thôi
M: Em đang giấu anh chuyện gì f? ko
V: Đâu có, em nói thật mà *cười*
M: Hình như em chưa say, uống cho say đi rồi tâm sự với anh.
V: S say mới nói đc vậy ?
M: *cười* em ngố wá, ng` say ko bik nói dối
V: Ồh thế hả? V. uống đi cho say
2 đứa bắt đầu chiến đấu... 1 lúc sau con nhỏ say lắm r`bắt đầu nói nhảm... Chợt mình vào mắt nó, mắt nó rưng rưng như đang muốn khóc ấy
M: Có chuyện gì kể anh nghe đi Vân
V: Em đâu có chuyện gì đâu *giọng nó nhão như con nýt*
M: Em đừng giấu anh. Ko f? em nói em tin tưởng anh cơ mà ?
V: Vâng, em còn thích anh nữa đấy
M: Thằng ban nãy có quan hệ gì với em
V: Anh tò mò lắm s? Haha
M: Em bt~ đi, có chuyện gì v. Nó nói kỉu như uy hiếp em, nói đi anh giải quyết cho
V: Chuyện riêng của em, anh cứ kệ em đi
M: Em ko nói anh quẳng em xuống cái hồ đằng kia đó
V: Anh quẳng lun đi, em ko muốn sống nữa. Thế giới này giả dối quá
M:Em bị điên hả? Nghĩ bậy bạ gì v, tỉnh lại coi
V: Em muốn chết lắm, anh giúp em đi *Con pé đứng dậy và đi về phía cái hồ nước gần đó*
M: Em tỉnh lại coi *kéo nó ngồi lại*
V: S anh ko để em chết cho r`
......Bốp..........
V: Sao anh tát em
M: Em tỉnh chưa, có chuyện gì cứ nói anh nghe đi. Anh hứa sẽ giúp nếu có thể
V: Anh hứa sẽ ko nói với ai nhé
M: Ừ, anh hứa
V: Em tin anh... lần đầu gặp em đã có cảm tình đặc biệt với anh r`
M: Anh cũng vậy...
V: Anh yên lặng nghe em nói nhé
M: Ừ, em nói đi
V: Đấy, anh lại nói. Im lặng cơ mà
M: Ơ, tại....
V: Lại nữa kìa, haha *Con pé cười nhưng mình cảm nhận thấy nó đang khóc*
M: Im lặng
V: Anh chịu im r` hả... để em bắt đầu nhé.... bik nói ntn nhỷ... Để em kể cho anh về mối tình đầu của em.... em yêu 1 ng` hơn em 3 tuổi... tụi em quen nhau đc 2 năm rồi... em rất yêu ng` đó... đặt hết lòng tin của mình vào ng` đó ( s nghe giống Nhi thế k bik)... nhưng r`... cách đây 2 tháng... em ko thể tin đc ng đó lại đối xử với em như v.....
M: Kể tiếp đi
V: Để em kể, anh im lặng đi.....
M: Ừ, à quên. A xl~
V: Anh bik ko, ng` đó lừa dối em 1 cách đau đớn lắm... 1 buổi tối đi chơi với nhau... hum đó về hơi khuya, trên đườg về ng` đó cho em uống cái gì đó em ko bik... chỉ bik sau đó em bất tỉnh lúc nào ko hay.... Rồi thì ng` đó chở em vào 1 nhà nghỉ... sau đó.....
M: Em ko cần kể nữa, anh hiểu....
V: Anh đừng nghĩ lung tung, ng` đó muốn em tự dâng hiến nên chỉ cởi hết đồ em ra thôi
.................................................................
Sáng hum sau lờ đờ tỉnh dậy sau khi bị đủ kiểu tra tấn của mama, vệ sinh xong xuôi cầm cái đt lên nhắn cho Nhi "Anh đi đây, ở nhà cẩn thận nhé "
5:00AM... Xe bắt đầu lăn bánh, 7 ngày về quê bắt đầu. Về quê ntn thì năm nào cũng về, mà năm nào cũng như năm nào, về đó là bị bắt làm đủ thứ việc đến mà mệt. Ko ham về nhưng ko về thì bị cắt lươg =.=.
Suốt quãng đường ~320km từ SG-Đà Lạt gần 5h đồng hồ mà mình ko hề làm gì ngoài suy nghĩ về chuyện nhỏ Nhi, đầu óc như lơ lơ lửng lửng..... Kết thúc hành trình, đặt chân xuống đất Đà Lạt, ko khí lạnh lẽo lại ùa vào. Mình bị phân công vác ~50% hành lý vào nhà ông, con 1 có cái sướng mà cũng có cái khổ _ _". Sau màn chào hỏi vớ vẩn của ng` lớn, mình lên luôn phòng ông đã dọn sẵn cho mình và đánh 1 giấc cho đỡ nhức đầu (nhà ông mình 3 tầng, tổng cộng 12 cái phòng tất cả nhưng chỉ có 2 ông bà và gia đình cô mình ở nên khá rộng. Lại đến vào time này nên cô chú cũng đi thăm họ hàng bên kia nên càng trống hơn, nhà như nhà hoang vậy). 4h chiều, lật đật dậy xuống dưới nhà để đi vs vì phòng trên tầng này đang bị papa mình chiếm dụng r`. Bận chiếc quần đùi pikachu ôm sát (teen v~) xuống dưới, đi ngang qua phòng khách thì gặp 1 tình huống khó đỡ. Đang mắt nhắm mắt mở đi ngang wa đó, ko để ý ông đang tiếp khách. Đi gần hết chỗ tiếp khách r` mới way lại nhỳn xem đang tiếp ai. Và khách của ông mình là 1 cặp vợ chồng già(hay gì đó mình ko chưa rõ, đoán v.), quan trọng hơn là có 1 con pé nữa tầm 14, 15t đang nhỳn chằm chằm mình như vật thể lạ.........
Nói thật là ngại éo tả đc, hoảng quá chạy thật nhanh vô nhà vs luôn. Chui vô đó trốn là chính, cứ rúc trong đó chứ ko dám ra, ra nữa lại gặp nó thì giấu mặt đi đâu _ _". Đc 1 lúc , chắc cũng về hết r`... định mở cửa bc' ra thì có tiếng gõ cửa
"Có ai trong đó ko?" - 1 giọng nữ nghe khá ngọt
M: Ơ, đợi chút ra ngay
"Ủa, s anh đi lâu vậy. Em thấy anh vào từ nãy r` cơ mà"
Thôi chết mẹ, là con pé lúc nãy.
M: Ủa, em là con nhỏ nãy ngồi ngoài phòng khách à
" à vâng, anh ra cho em nhờ xíu đi"
M: Em lên trên lầu đi, anh chưa xong
"Anh vừa nói xong r` cơ mà"
M: Đã nói là chưa, lên trên đi
"Ừ, vậy em lên trên. Con trai gì đi lâu khiếp"
5' sau, nghĩ chắc h này nó đang giải quyết trên lầu r` nên mình cũng quyết định ra và chạy thật nhanh lên phòng. Mặc đồ bộ vào, mình bước khỏi cửa phòng mà vẫn ám ảnh chuyện ban nãy. Rồi mọi chuyện kịch tính hơn khi mình nghe tin từ ông nội mình "Con pé đó là cháu của bạn ông, sẽ ở lại đây chơi 1 tuần. Cháu chịu khó chăm sóc nó hộ ông, dạo này ông pận lắm". Thôi chết cmnr, đúng là xui tận mạng, làm s giáp mặt con nhỏ đó đây
Nói vậy thôi chứ mình mặt dày r`, chuyện này từng xảy ra với mình r` nên cũng ko phải mới. Thế là lấy bổn phận là chủ nhà, mình tiếp cận r` làm wen với nó. Wa 1 b.chiều mình chủ động kết thân với nó theo lệnh ông, r` thì mình với nó cũng đã khá là thân r`, mình dẫn nó đi khắp nhà, giới thiệu nó chỗ này chỗ kia và các địa đ? đẹp của Đà Lạt luôn. Và wa buổi làm quen ấy mình cũng bik đc inform về nó. Tên Vân, 15t, học trường Trung Vương (h mình mới bik con nhỏ này cũng ở Tân Phú, cùng quận mà chưa bao h thấy nó hết luôn)
Tối đến, ông bà và pa má mình đều đi có chuyện, ng` làm thì nghỉ tết. Đi công chuyện sáng mai mới về, mình với con nhỏ ở nhà 1 mình. Mình cố gắng kiềm chế mấy cái suy nghĩ đen tối trong đầu, nhưng mà tình lại con pé ngoài vẻ xinh xắn ra thì body cũng thường ko đến nổi làm mình lên cơn đc .... con nhỏ ngồi nhỳn mình làm bếp, cứ chăm chăm như con nít ấy. Từ nhỏ đến h có bao h làm bếp đâu, h phải chiên trứng để ăn cơm nữa chứ. Tay chân vụng về, đập 5 quả trứng thì vỡ mất 2 quả. Chiên 1 hồi đen thui cả cái chảo, con pé cười lăn lộn r` đẩy mình wa 1 bên để nó làm. Con pé có vẻ khéo tay lắm, trông cách nó làm y như má mình vậy. Đang ngồi nhỳn nó làm thì đt reo.... là thằng Đức
"Tao nghe nè, có chuyện gì v."
"Thằg Nam cầm tay pé Nhi của m` kìa, có ngăn cản ko ?"
"Mịe, thằng khùng này"
"Ôm r` kìa "
"Thôy m` bớt nhảm đi, t cúp đây"
"Hôn luôn r`, hôn môi nữa. Đập nó nha"
....Im lặng.....
"M` đâu r, có đập ko ? Tao hỏi thật đấy éo giỡn"
"Thôi tụi m` về đi, đừng làm phiền 2 đứa nó"
"Giọng m` s v., m` tl nhanh coi tốn tiền đt t"
.....Tít........ cúp máy.................
Vậy là nụ hôn đầu đời của nhỏ Nhi đã là của thằng Nam chứ ko f? của mình, tự nhyn cảm thấy buồn chán....
M:Vân, em làm mình em ăn thôi nhé. Anh ko muốn ăn
V: *Ngơ ngác* Anh chê đồ ăn em làm à ? Xl~ đẳng cấp nhà hàng đấy
M: Anh ko có tâm trạng, em thông cảm. Anh về phòng đây, em ăn uống r` làm gì thì làm. LÊn phòng thì khóa cửa cổng cẩn thận nhé
V: *Có vẻ hiểu ra gì đó* À, vâng. Anh cứ yên tâm đi, mà nếu cần ng` tâm sự thì em sẵn sàng nhé
M: *Cười* Tính cách em giống 1 ng` quá
V: Ui, hân hạnh v. Mà đó là ai
M: À, 1 ng` wen của anh thôi. Anh lên phòng đây
V: Ừ, anh đi đi. Mà này, thật sự cần ng` tâm sự thì kiu em nha.
M: Hóng hớt vừa thôi chị, em bik r`
Lên trên phòng nằm vật ra giường suy nghĩ.... rốt cuộc quyết định tối hum đó của mìh là đúng hay sai??? Mà chắc h này Nhi và thằng đó đang vui vẻ bên nhau... Sao lúc đó mình ko cho nhỏ Nhi bik lun sự thật nhỷ? Giá như mình ích kỷ 1 chút.... nhưng mà liệu Nhi sẽ ra sao ????
Cứ suy nghĩ vậy, vò đầu bứt lông đủ kiểu. Đang dằn vặt như thế thì tự nhyn cửa phòng mở ra... con pé Vân bc' vào cùng 1 túi gì đó màu đen.
M: Em vô đây chi v. ?
V: À, thấy anh buồn nên em nghĩ chắc anh cần ai đó để tâm sự
M: Anh có nói v. hả?
V: Anh ko nói nhưng em nghĩ là v.
M: Sao em dám chắc
V: Kệ em, uống đi nè cho đỡ buồn. *Nó rút từ trong bọc đó ra 1 lon bia*
M: Anh ko bik uống cái này *Chém đấy* Em ra đi để anh 1 mình
V: Anh buồn chuyện gì kể em nghe đc ko. Mới đầu gặp mặt anh lạnh như tiền, em tưởng anh là con ng` vô cảm và mạnh mẽ lắm cơ đấy. Thế mà đến bia cũng ko bik uống
M: Em hình như thích nhỳn mặt bắt hình dong nhỷ. Đưa đây anh, em mang bao nhiu lên v.
V: 15 nè, hjhj
M: Mang chj n` v. Anh uống ko hết đâu
V: Em cũng uống mà
M: Thôi sợ em r`. MÀ s lì v. ko sợ anh say r` anh .......
V: Anh làm s ?
M: Ơ thì, anh với em cũng chẳng phải họ hàng gì cả. Con trai con gái ở chung 1 phòng thế này, còn uống bia nữa. Say r` anh sợ anh ko kiềm chế đc
V: Em bik võ đấy, đai đen nhất đẳng luôn. Anh *ng vào thì cho anh đếm lại răng lun, hehe
M: Tùy em, vậy uống đi. Uống cho quên đi *Mình nuốt 1 hơi gần nửa lon, hơi bia ợ lên cay xè hết mắt*
V: Anh dữ dội nhờ, xem em với anh ai hơn ai *Cầm 1 lon cũng nuốt 1 hơi, ko bik đc bi nhiu mà thấy nó ko hề lung lay*
M: Em cũng gớm nhở
V: Anh nói nghe ghê wá, mà có gì bùn kể em nghe đi.
M: Chuyện riêng thôi, kể ra thêm buồn. À, mình cũng mới quen. Nói về nhau đi có lẽ hay hơn
V: Cũng đc á... anh thích chơi trò kéo lá búa ko ?
M: Làm chi v. ?
V: Em với anh chơi, cứ ai thua thì f? nói về 1 thông tin của mình và uống 1 ngụm
M:R` ok lun, em chuẩn bị uống hết số bia còn lại đi
V: Để coi xem....
Thế là mình với con nhỏ đó ngồi uống với nhau, đến lúc bia cũng gần hết cả 2 cũng ngà ngà r` mình đuổi nó về nhưng nó ko chịu đòi hết bia mới về, 2 đứa cãi nhau ỏm tỏi lên. Rồi sau đó mình cũng ko nhớ chuyện gì xảy ra tiếp theo.
Sáng hum sau tỉnh dậy, mình thấy mình đang nằm trên giường . Dụi mắt dậy thì thấy con nhỏ đang ngồi khóc ở chân giường, trên ng mặc bộ đồ ngủ (@ @). Bàng hoàng hết sức, mình nhỳn lại mình. Ko thấy mặc áo, mình kéo chăn coi thì may quá quần vẫn còn. Mình chạy đến gần nó
M: Chuyện gì v. VÂn ? Tối qua anh làm gì hả ?
V: Anh làm gì anh còn hk nhớ hỏi em làm gì? Anh là đồ tồi
M: Anh nhớ anh có làm gì đâu *run lắm r`*
V: Em ko bik, anh f? chịu trách nhiệm chuyện này
M: Ơ, có thật hả.... Làm s bi h.
Mình thật sự ko nhớ đêm qa xảy ra chuyện gì nữa. Mình vốn ko f? loại máu mấy chuyện đó, cũng ko ham gì cả nên mình nghĩ s lại có chuyện đó xảy ra đc. Hoảng quá, mình chạy ra cửa đứng đập đầu vào đó cho đỡ bực. Đang rối thì 1 bàn tay đưa lên xoa đầu mình, cảm giác vừa quen vừa lạ. Quay lại thì thấy con pé Vân đang đứng sau lưng mình
V: Em đùa anh thôi, tối qua anh say r` nằm quay ra như con heo ấy. Con trai gì uống kém quá, lại còn nhát nữa Mới đó thôi đã đập đầu vào tường
M: Hả? Là ko có chuyện đó hả. Anh bik mà, anh đâu f? loại đó
V: Tối qua sau khi anh ngủ em về phòng mình ngủ, sáng nay dậy thấy anh vẫn ngủ nên qua trêu anh thôi. Ngố íu
M: Cái gì? hù anh sợ gần chết r` đứng cười khí thế luôn. Bộ vui lắm hả ?
V: Anh nè, em thích anh r` đấy. Haha
Nói dứt câu nó quay lưng đi về phòng luôn. Mình đứng lơ ngơ vì bất ngờ trc' câu nói của nó.
Chap 14
Tóm gọn lại những ngày ở quê lun cho khỏi lan man nhé.
-Ngày 2:
Theo lệnh ông nội mình f? dẫn con pé Vân đi thăm quan khắp Đà Lạt. Con pé nhắng nhít muốn chết, đi đâu cũng nhây đc, sợ nó luôn. Mà cứ đến chỗ đông ng` là nó cứ ôm chặt tay mình như kỉu tình nhân, con gái h bạo thế ko bik. Nhưng đôi lúc mình cũng f? cầm lại tay nó để giúp nó thoát khỏi ánh mắt dâm tà của mấy nam thanh niên xung quanh (nhưng gặp nữ là mình đẩy nó ra ). Đến bữa cơm tối, trước mặt cả nhà nó khen mình quá trời, đưa mình lên tận mây luôn. Cứ nghĩ là nó tốt v., ai ngờ ăn xong nó phán 1 tràng nghe đau cả ruột : " Nãy h con nói cho vui thôi, chứ anh SƠn ngc lại con nói ban nãy đó. Đi với nhau mà anh Sơn cứ lợi dụng cầm tay con (nghe câu này mình đứng tim lun), gặp bạn nữ nào xinh xinh là ảnh bắt đầu soi mói nữa cơ". Hết câu nó dzọt luôn lên lầu, mình ở lại đó cố nuốt thật nhanh để trốn 4 cặp mắt sát thủ đang nhỳn mình = ="
Lên trên phòng thì đã thấy nó đang ngồi máy tính trong phòng mình r`, chắc phòng nó ko có nên chui wa đây. Lúc bước vào nhỳn thấy nó ko hiểu s lại liên tưởng đến nhỏ Nhi, cơn tự kỉ bắt đầu lúc đó luôn. Nằm vật ra giường, vắt 2 tay lên trán suy nghĩ như 1 thằng thất tình. Con pé Vân lại bắt đầu ra chọc mình đủ kiểu, nhưng hình như nó hỉu ý nên 1 lúc sau cũng bỏ về phòng.
-Ngày 3:
Cũng tương tự như hum wa, về đây chủ yếu ăn chơi thôi. Mọi năm là đi đây đi đó với ông bà hoặc pa má, nhưng năm nay có thêm con pé này nên f? dẫn nó đi (với lại cũng lớn r` ai đi với pố mẹ nữa). Ko có gì đặc biệt ngoài việc bị nó trêu suốt cả buổi tối về vụ cái quần đùi pikachu 0
-Ngày 4:
Hum nay ko đi chơi, đi với pé kia vui thì có vui nhưng phiền quá. Với lại hum nay cũng f? phụ ông chuẩn bị bữa tiệc đón mừng cuối năm.
6h30, khách khứ đến đầy đủ r`.... nhờ có chút tài ăn nói nên đc phân công làm MC. Sau màn hài độc thoại phục vụ bữa tiệc mình nhận đc vài lời khen ngợi từ ông bà. Sau đó cũng xuống nhập tiệc. Ăn uống đc 1 lúc thì chợt nhớ tới con pé Vân. Quay qua quay lại ko thấy con pé đâu, ông bắt mình đi kiếm nó, thế là chạy lên phòng nó để tìm. Mở cửa phòng ra, ko có ai trong phòng. Định tìm chỗ # thì nghe đt đổ chuông. Nó đê đt trong phòng... Cầm lên, số lạ.... Ko tính bắt máy nhưng thấy nó reo dữ quá nên bắt luôn
"Alô, Vân ko có ở đây"
"Nó đâu r`?" - giọng con trai nghe hơi láo
"Ko bik, đang đi kiếm đây"
"Nhắn dùm với nó. Ko nghe lời thì cứ liệu đấy"
Sẵn có men trog ng` r`, ko nhỵn đc cái giọng điệu của nó
"M` là thằng nào thế ? Nc nghe muốn đánh nhau r` đấy"
"M` ko cần bik, cứ làm theo lời tao nói đi"
" M` nói kiểu như bố tao ấy. M` năn nỉ đi tao nhắn dùm cho"
"Con chó nào lì vậy ?"
" Ơ, thằng thiểu này. Muốn ăn cức thay cơm à ?"
"Thôi ko tranh cãi với loại con nít như m`, nhớ nhắn con vÂn cho tao"
" Thằng súc sinh này, ko có tao làm sao có m`. Ăn cức r` đá bô hả? M` đầu ng` mà óc con gì thế thằng nghiệt súc. Hay m` ăn cức thấy cơm nên nghĩ mình là bố thiên hạ r`. Tao nói luôn cho m` bik, cái loại như m` ko đáng để tao ỉa vào mồm chứ đừng nói tranh cãi. Tao chẳng cần bik m` là thứ thốn gì, tao chỉ thấy m` ngôn như lù ấy. Thôi cút đi nha chó, sủa nữa tao tiễn m` lên bàn thờ á"
"M` là gì của con Vân thế? M` cứ kêu con ỹ đấy liệu hồn"
Tít...cúp máy.... chưa kịp chửi nữa thì cúp mất r`, chán ghê. Nhưng n~ điều nó nói làm mình thắc mắc, tò mò quá
Đúng lúc đó thì nhỏ VÂn cũng bước vào...
V: Anh vừa nghe đt của em f? ko ?
M: Ơ thì tại em ko có trong phòng, nên anh bắt máy đại
V: Anh vừa nc với ai thế
M: Anh ko bik, số lạ. Nhưng con trai, nc láo lắm
V: Nó nói với anh cái gì ?
M: À, nói vớ vẩn ấy mà.
V: Thôi đc r`, xuống dưới với em.
M: Ừ, đi
Xuống dưới đó, con pé cứ thế uống mà chẳng buồn ăn. Mọi ng` soi dữ dội luôn, con pé có vẻ ko còn tỉnh táo nữa... Sợ mọi ng` nhỳn, mình kéo nó ra chỗ #. Con pé ko chịu đòi uống nữa nên f? xách theo >20 lon nữa nó mới chịu đi. Kéo nó ra 1 chỗ riêng cách nhà ông cũng khá xa. 2 đứa ngồi xuống, con pé giật lấy túi đựng bia và bắt đầu uống ... Trong ánh mắt nó có nét buồn, buồn dữ lắm
M: Em đang buồn à ?
V: Ko có gì, em thích uống thôi
M: Em đang giấu anh chuyện gì f? ko
V: Đâu có, em nói thật mà *cười*
M: Hình như em chưa say, uống cho say đi rồi tâm sự với anh.
V: S say mới nói đc vậy ?
M: *cười* em ngố wá, ng` say ko bik nói dối
V: Ồh thế hả? V. uống đi cho say
2 đứa bắt đầu chiến đấu... 1 lúc sau con nhỏ say lắm r`bắt đầu nói nhảm... Chợt mình vào mắt nó, mắt nó rưng rưng như đang muốn khóc ấy
M: Có chuyện gì kể anh nghe đi Vân
V: Em đâu có chuyện gì đâu *giọng nó nhão như con nýt*
M: Em đừng giấu anh. Ko f? em nói em tin tưởng anh cơ mà ?
V: Vâng, em còn thích anh nữa đấy
M: Thằng ban nãy có quan hệ gì với em
V: Anh tò mò lắm s? Haha
M: Em bt~ đi, có chuyện gì v. Nó nói kỉu như uy hiếp em, nói đi anh giải quyết cho
V: Chuyện riêng của em, anh cứ kệ em đi
M: Em ko nói anh quẳng em xuống cái hồ đằng kia đó
V: Anh quẳng lun đi, em ko muốn sống nữa. Thế giới này giả dối quá
M:Em bị điên hả? Nghĩ bậy bạ gì v, tỉnh lại coi
V: Em muốn chết lắm, anh giúp em đi *Con pé đứng dậy và đi về phía cái hồ nước gần đó*
M: Em tỉnh lại coi *kéo nó ngồi lại*
V: S anh ko để em chết cho r`
......Bốp..........
V: Sao anh tát em
M: Em tỉnh chưa, có chuyện gì cứ nói anh nghe đi. Anh hứa sẽ giúp nếu có thể
V: Anh hứa sẽ ko nói với ai nhé
M: Ừ, anh hứa
V: Em tin anh... lần đầu gặp em đã có cảm tình đặc biệt với anh r`
M: Anh cũng vậy...
V: Anh yên lặng nghe em nói nhé
M: Ừ, em nói đi
V: Đấy, anh lại nói. Im lặng cơ mà
M: Ơ, tại....
V: Lại nữa kìa, haha *Con pé cười nhưng mình cảm nhận thấy nó đang khóc*
M: Im lặng
V: Anh chịu im r` hả... để em bắt đầu nhé.... bik nói ntn nhỷ... Để em kể cho anh về mối tình đầu của em.... em yêu 1 ng` hơn em 3 tuổi... tụi em quen nhau đc 2 năm rồi... em rất yêu ng` đó... đặt hết lòng tin của mình vào ng` đó ( s nghe giống Nhi thế k bik)... nhưng r`... cách đây 2 tháng... em ko thể tin đc ng đó lại đối xử với em như v.....
M: Kể tiếp đi
V: Để em kể, anh im lặng đi.....
M: Ừ, à quên. A xl~
V: Anh bik ko, ng` đó lừa dối em 1 cách đau đớn lắm... 1 buổi tối đi chơi với nhau... hum đó về hơi khuya, trên đườg về ng` đó cho em uống cái gì đó em ko bik... chỉ bik sau đó em bất tỉnh lúc nào ko hay.... Rồi thì ng` đó chở em vào 1 nhà nghỉ... sau đó.....
M: Em ko cần kể nữa, anh hiểu....
V: Anh đừng nghĩ lung tung, ng` đó muốn em tự dâng hiến nên chỉ cởi hết đồ em ra thôi
đọc truyện teen hay , tiểu thuyết hay nhất
Truyện Cùng Chuyên Mục
» Truyện Teen - Tam Đại Thiếu Gia Và Nhỏ Nhút Nhát: Cổ Tích Giữa Đời Thực
[ 4126 ngày trước - Xem: ]
- 721[ 4126 ngày trước - Xem: ]