watch sexy videos at nza-vids!
truyen teen hay
DoTa Truyền Kỳ
Dota Truyền Kỳ - Game mobile nhập vai chiến thuật số 1 châu Á cực kỳ hấp dẫn
Tải miễn phí
Trang 11 - Đọc Truyện Teen,A Love Story Of Teen (Đã Full)
Home >
Tìm kiếm

Đọc Truyện Teen,A Love Story Of Teen (Đã Full)

Chủ đề đã đóng cửa
Mr.Luân™ [Admin] [On]
01/12/24 - 00:24

sáng sớm nó đã xách xe đạp ra khỏi nhà với lý do đi tập thể dục. Nó chỉ muốn ra công
viên để hít thở không khí buổi sáng chút thôi...Đầu óc nó lúc này làm sao thế nhỉ? Nó
không nhớ tối wa mình đã ngủ trong lòng Thường Khánh, nhớ ra rồi chắc thẹn chết...Nó
chỉ nhớ là nó khóc, Thường Khánh ôm nó....rồi mịt mù, hok nhớ gì thêm nữa.....

Nó đang thong dong đạp xe thì thấy bên đường có đám đông đang xôn xao. Vòng ngoài
dựng mấy chiếc Nouvo, SH, Dylan,... Nó tò mò nói thầm:

_Mới sáng sớm lại có chuyện gì thế nhỉ? Hay lại tai nạn?

Sẵn tính hiếu kỳ, nó đạp xe wa đường, lách lách đám đông vào tận hiện trường. Một cụ già
với cái giỏ không trên tay, mấy trái cam lăn lóc dưới đất. Tay cụ già wờ wạng dưới đất để
nhặt cam, hình như cụ không thấy đường thì phải....Kế bên cạnh cụ là mấy người thanh
niên, ăn mặc có vẻ bụi đời, nhưng giàu có đang vừa phủi bụi trên wần áo, vừa mắng pà cụ
xối xả, mặc dù nhìn mấy người đó chênh lệch bà cụ cỡ 50 tuổi..

_Đồ mù! Bộ pà không thấy đường ak, có không thấy thì cũng phải cẩn thận chứ, pà biết bộ
đồ tôi đang mặc có giá mấy triệu không? Thế mà bây giờ bị pà làm dơ hết rồi đấy, đúng là
đồ....- Một đứa con gái trong bọn chửi.

Mấy đứa con trai thay phiên nhau văng tục, đá mấy wả cam của cụ già ra ngoài đường, cụ
vẫn không nói gì...

Mấy người thanh niên dùng những từ ngữ hết sức khiếm nhã để mắng bà già tội nghiệp.
Nó hết sức bất bình nhưng nó còn nhỏ, không dám can chuyện lớn....Nó hỏi bác gái đứng
kế bên:

_Sao bác không can họ?

_Chuyện người ta can làm gì cháu ơi...Mắc công lại rước họa vào thân!- Một câu trả lời làm
nó ngứa tai wá sức.

Nó đọc được trong mắt mấy người xung wanh cũng câu nói đó. Mấy người kia vẫn cứ la
mắng xối xả, những người xung wanh vẫn dửng dưng đứng xem, một số bỏ đi....Thấy
ngứa tay ngứa chân, nó đánh liều lao ra trước mặt mấy người thanh niên:

_Mấy anh chị làm gì zậy?

_Con bé kia! Đi chỗ khác nếu không muốn rắc rối! Một thằng lừ mắt nhìn nó.

_Nếu các người đi thì tôi sẽ đi! Cứ cho là cụ già có lỗi trước nhưng các người la như zậy
chưa sao?

Một đứa con gái tíên đến trước mặt nó:

_Mày lo chuyện bao đồng wá đó, bà cụ đó đụng tụi tao trước, tụi tao có wuyền chửi, không
liên wan đến mày! Đi đi!

_Nếu tôi không đi thì sao?- Nó gan lì

_Aí chà, con bé này....

Mấy người xung wanh bỏ đi vì không muốn rắc rối. Mấy người ở lại nhìn nó = con mắt tội
tội pa lẫn "Ai kiu lo chuyện người ta!"

_Xử nó!- Đứa con gái búng tay cái ***. Cả bọn lao vào đánh nó tới tấp. Nhưng xui cho bọn
này. Một điều bí mật nữa là nó biết võ, nó từng giấu pa nó đang kí lớp Karate hồi năm lớp 7
. Hè lớp 9 pa nó mới biết nhờ những vết sẹo, vết trầy trên tay.

Thêm một ngày năn nỉ nó mới được học tiếp.

Còn bây giờ, trường hợp hi hữu đối với một tiểu thư: Một mình nó chọi 8 người.
( kenh truyen . pro chúc các bạn vui vẻ)
Nó "tung chưởng" xô bọn kia ra rồi thủ thế. Lúc này cụ già kia ngồi phía sau nó mới lên tiếng khuyên can:

_Không cần làm thế đâu con, bà đụng người ta trước mà, không khéo lại liên lụy đến con!

Nó ngoái lại đằng sau, cười:

_Cụ cứ yên tâm, con không sao đâu!

Câu nói vừa dứt là bọn kia lao vào đánh nó tiếp. Nó đỡ đòn người này thì người kia lại lao
tới. Nhưng nó đã ra đòn thì 1 lần cũng đủ làm bọn kia lùi mấy bước. Cuộc đấu tưởng như
sắp ngã ngũ, phần thắng sắp thuộc về nó thì tụi kia chơi vũ khí, đứa nào cũng lôi một con
dao gấp từ trong túi ra, gõ gõ lên lòng bàn tay. Một đứa cười cười với nó:

_Cưng tưởng bọn anh lại đánh thua cưng sao? Xử nó tiếp!- Thằng kia ra lệnh, cả bọn lăm
lăm con dao trên tay lao vào nó.

Nó thoáng châu mày. Phen này khó sống, tay không đấu với 8 con dao. Nó chỉ đỡ chứ
không đánh được, vì nó vừa đưa tay ra định "xuất chiêu" thì 2,3 con dao đã lia tới tay nó
rồi.

Nó lùi về, gập người lại thở hổn hển.

Nó đâu biết rằng, nãy giờ, bên kia đường, Shin đang chăm chú theo dõi từng hành động
của nó trong chiếc limo đen. Anh chàng chỉ tình cờ đi ngang wa, thấy có sự hiện diện của
nó nên bảo tài xế dừng xe lại. Và thế là Shin chứng kiến hành động của nó từ lúc nó lao ra
can đến giờ.

_Tưởng con bé ngang ngược ấy chỉ là đồ con nít không biết gì, chỉ giỏi cứng đầu, hóa ra
cũng dễ thương wá chứ!- Anh chàng mỉm cười.

Phát hiện nó đang yếu thế dần, không suy nghĩ gì, Shin vội lao ra đánh phụ nó. Vừa lúc một con dao lia tới mặt nó, Shin giơ chân đá văng con dao đi. Nó giật mình nhìn sang.

_Shin? Anh làm gì ở đây?

_Cứu em chứ làm gì!

Có thêm Shin, nó như "hổ thêm cánh". Shin đã từng là "trùm giang hồ" bên Hàn Quốc, đối mặt với xã hội đen anh cũng từng thử, nói chi mấy cái việc cỏn con này. Thế nên 5 phút sau thì bọn thanh niên kia đã la liệt dưới đất hết. Shin phỉ phủi tay, chép miệng:

_Ruồi wá!- Rồi anh chàng thét- Còn không mau xéo đi!

Bọn kia lồm cồm bò zậy, đứa ôm tay đứa ôm đầu leo lên xe zọt hết.

Nó vội chay lại đỡ bà cụ đứng dậy.

_Cụ có sao không?

_Bà không sao...- Nó vừa đỡ pà cụ vừa lừ lừ nhìn mấy người xung wanh đang tản ra "Xã
hội gì đâu mà...Tình người để ở đâu chứ...."

_Nhà pà ở đâu để con chở pà về?

_Không cần đâu con, nhà pà gần đây thôi! cảm ơn con đã giúp bà, trời phù hộ cho con!-
Nói rồi bà cụ chống gậy way đi với mấy trái cam lành lặn trong túi.

Shin rảo bước lại gần nó:

_Gớm, nghĩa hiệp wá, không có anh thì giờ này đang trong nhà thương rồi!

_Cảm ơn! Được chưa? Trù ẻo em không hà!

Shin cười hì hì:

_Đi đâu anh chở đi cho!

_Em đi xe đạp mà, em ra công viên chút!

_Ra xem mấy anh zai lực lưỡng tập thể dục ak?- Shin ghẹo nó.

_Uh đấy! Thì sao nào?- Nó nghênh mặt

Shin nhún vai:

_Chả sao! Anh ra công viên với em!


Biệt thự nhà Hy Vân.

_Chính cô làm chuyện đó phải không?- Lâm Danh giận dữ wát vào mặt Hy Vân- Chính cô
đã thuê Tuyết Phương hại Thùy Anh đúng không?

Hy Vân nạt lại:

_Đúng thế đấy, anh làm gì tôi nào?

_Tại sao cô giấu tôi?

_Bởi vì khi anh biết thì anh sẽ không cho tôi làm chuyện đó!

Lâm Danh cứng họng. Đúng thế thật! Lâm Danh mà biết trước thì chuyện đó sẽ không xảy
ra. Hy Vân trấn an:

_Anh yên tâm đi! Rồi sẽ có ngày Thùy Anh thuộc về anh như anh muốn mà!

Giải thích thêm: Lâm Danh là con nuôi của một bà góa làm giáo viên, nhà anh chàng cũng
chẳng khá giả gì, chỉ dư một chút thôi. Lâm Danh cũng được nhận nuôi từ cô nhi viện nổi
tiếng kia. Vậy là 12 năm trước, Lâm Danh và hai anh em nó đã từng "chung một mái nhà".
Việc này chỉ có mình Lâm Danh nhớ. Về một cô bé tóc rối đã từng giành đồ chơi của mình.

-------------------------------------------

_Sao? Đã điều tra ra rồi ak?

Khu ....>

_Được! Ngày mai anh đến nhà con bé ấy, điều tra cho rõ ràng. Xong xuôi hết mới được
đến đây nhận tiền!



_Bíp!- Thường Khánh cắt máy, ném điện thoại lên giường rồi ình lên theo.

Lát nữa lại phải đến CTy. Ít ai biết được, tuy đang học lớp 11 nhưng Thường Khánh đã là
cánh tay đắc lực của papa anh chàng, mấy cuộc giao dịch thành công đều do anh chàng
đứng sau chỉ đạo và góp ý. Anh chàng không muốn ra mặt, nói đúng hơn là không muốn
nổi tiếng wá sớm.

------------------------------------------

Nó về nhà, phóng cái vèo lên lầu. Nó to mồm thật, lỡ kể cho lão Shin nghe luôn rồi. Nghe
xong, Shin chỉ hỏi:

_Có cần anh giúp gì không?

_Cần cũng không mượn anh!

Nó đâu biết rằng, ở ngôi biệt thự nhà bác của Shin, có một người đang nhức tim vì nó.

"Mình thích con bé ấy sao? Không thể nào, từ nhỏ đến giờ mình chả thích ai thật lòng, làm
sao một con bé Việt Nam mới gặp cách đây chưa đầy một tháng lại có thể làm mình dao
động mạnh thế kia?...Shin ơi, mày đừng có khùng nữa mà.."

Shin vung tay đấm bụp bụp lên ngực như người bị đau tim, anh chàng cố khuất phục con
tim tội nghiệp đang đập loạn xạ vì nó. Lần đầu tiên, tim anh chàng đập nhanh thế...Mà
đúng thật, từ nhỏ, anh chàng đã không thật lòng với bất kỳ ai...Bạn gái chỉ wen khoảng 2
tuần là đá! (Con bồ hoa khôi của khóa bị đá văng khỏi vòm cây và tiếp đất một cách đau
đớn cách đây 1 tuần) Lúc đầu anh chàng cũng định kua nó, vì nó vừa xinh vừa thú vị,
nhưng hình như, bi h lỡ iu thật rồi.....

_Con tim ngốc nghêch! Mày đang làm trò gì thế hả?


11T4. Chưa vào học nhưng bọn tiểu wỹ tụi nó đã có mặt đông đủ cả rồi. Lớp nó nổi tiếng nhiều chuyện nhất trường nên chẳng trách bây giờ cái lớp còn hơn một cái chợ vỡ. Nó đang ngồi 888 zới nhỏ Lam say sưa về mấy cái chuyện ba láp trên đời. Bỗng Thường Khánh huých tay vào nó, làu bàu:

_Nói nhỏ lại chút coi! Miệng gì mà như cái loa!

Nó sừng gai nhím lên lập tức:

_Anh nói miệng ai như cái loa hả?!?

_Nói cô đấy!

_Anh...đồ con gián chết dẹp! Anh có tin là tui không thèm làm bạn ga....- Nói chưa kịp nói
hết câu thì bàn tay của nhỏ Lam từ bên kia bay sang bịt miệng nó lại.

Con nhỏ cười huề:

_Chỉ cần nói nhỏ một chút là được mà!

Thường Khánh way đi. Nó tức giận gỡ tay nhỏ bạn ra, wát vào mặt con pạn tội nghiệp:

_Bồ làm gì zậy? Sao lúc nào bồ cũng nhẫn tâm cắt dòng cảm hứng của mình hết zậy?

Nhỏ Lam xá xá nó:

_Lạy bồ! Mình hok hiểu hai người thích nhau kiểu gì mà cãi lộn hoài....Ban nãy hok cản kịp
là bồ đòi đá ngườita luôn rồi. Mình thấy hai người chỉ giống cặp với nhau được mấy bữa
đầu...Hết hiểu nổi hai người.

Nó nghệch mặt ra, mà đúng thật! Lúc nó mới nhận lời Thường Khánh, hai đứa còn "tình tứ"
với nhau được một chút, còn liếc mắt nhìn nhau được bữa trước bữa sau....Còn bây giờ thì
lại như oan gia, hở tí là lại um sùm lên....Mà Thường Khánh cũng lạ thật, tính cách
khôngbình thường, lúc thì tỏ ra lúng túng trước mặt nó, lúc thì tỏ ra dịu dàng, lúc lại như
tảng băng lạnh ngắt.....

Mà chẳng hiểu sao nó thấy vui!

----------------------------------------------------------

Thường Khánh về đến nhà thì thấy người đàn ông hôm trước anh chàng sai đi điều tra
đang ngồi chờ trog phòng khách. May mà hôm nay ba mẹ anh đã đi dự lễ khánh thành nhà
máy mới của tập đoàn SunShine (tập đoàn của ba Hy Vân), nếu hok chắc bị hỏi cung chết
wá!

Anh chàng lao như tên vào nhà, hỏi dồn:

_Sao? Điều tra ra chưa? Đến đây nhận tiền ak?

_Zạ chưa...-Người kia cúi mặt đáp lời-Chiều wa tôi đến nhà nó nhưng con bé đó muốn gặp
mặt người sai tôi làm chuyện này...Cậu chủ tính sao?

Tưởng Thường Khánh phân vân, nhưng vốn là người wuyết đoán, anh chàng nói ngay:

_Chuẩn bị xe đi!-

Với lại chuyện gì phân vân còn được chứ chuyện của nó thì làm sao mà phân vân cho đành

Nhà Tuyết Phương. Gọi là nhà cho sang chứ thực ra đó chỉ là một cái chòi canh bỏ hoang
được mẹ Tuyết Phương cới nới thêm cho rộng hơn lúc còn khỏe mạnh. Tuyết Phương vừa
về tới nhà. Nhà bây giờ chỉ còn lại cô bạn, mẹ cô bạn đã được đưa vào BV nhờ số tiền hôm
trước. Chỉ ngày mai thôi, số tiền còn lại mà Hy Vân đã hứa sẽ thuộc về Tuyết Phương và
mẹ cô bạn sẽ lại khỏe mạnh như xưa.

Đầu ngõ...Thường Khánh bước đi sau lưng người đàn ông. Anh chàng tuy đội nón lưỡi trai,
đeo kiếng mát nâu nhưng khi vừa bước xuống xe cũng đã làm mấy nàng bên tiệm
shopping gần đó lăn đùng ra xỉu trong ngây ngất.

Người đàn ông bước vào nhà. Tuyết Phương tái mặt:

_Lại là ông ak?

Người đàn ông không trả lời, chỉ cúi đầu khi Thường Khánh bước vào rồi nghiêm giọng nói:

_Đây chính là người cô muốn gặp!

Thường Khánh tháo mắt kiếng và nón ra (Một phần vì nực wá). Tuyết Phương sửng sốt:

_Thường Khánh? Là bạn sai người điều tra thân thế mình sao?

Cô bạn wá bỡ ngỡ khi biết rằng người đó chính là chàng thiếu gia đã rừng làm bao nàng
trong trướng chết ngất.

_Đúng vậy! Nhưng tôi không điều tra cô, tôi chỉ muốn biết ai đứng sau vụ này?

_Vụ gì?

_Chẳng phải chính cô hại Thùy Anh sao?

_Tôi.....-Biết chẳng còn đường trốn, cô nàng đành thú nhận- Đúng! Chính tôi đã vu oan
cho Thùy Anh!

_Vì cái gì? Tiền phải không? Ai thuê cô?

Nhớ lại lời dặn, nói đúng hơn là lời hăm dọa của Hy Vân, Tuyết Phương đành nhận tội thay
Hy Vân:

_Không vì gì cả! Không ai thuê tôi! Chính tôi tự làm!

_Thật không? Vậy tiền đưa mẹ cô đi BV ở đâu ra?

Tuyế Phương mặt cắt không còn giọt máu:

_Tôi...tôi mượn ngân hàng

Thấy làm nhẹ không xong, Thường Khánh bèn chơi chiêu wát:

_Nói thật đi! Tôi không cho ai đụng đến Thùy Anh mà thoát đâu!- Chỉ dọa thế thôi...

Tuyết Phương tối sầm mặt lại...Như không còn đường thoát, cô bạn wỳ thụp xuống, òa
khóc....Không ngờ Thường Khánh tỏ ra tức giận lại có thể làm cô bạn sợ hãi đến thế.

Sợ nhất là nước mắt con gái, anh chàng lúng túng thấy rõ. Không ngờ chiêu wát lợi hại đến
thế. Thượng Khánh ngồi xuống cạnh Tuyết Phương, dịu giọng:

_Cô nói thật đi! Tôi sẽ đảm bảo an toàn cho cô, đừng sợ gì hết!

Bất chợt....Tình cảm bạn bè giữa nó và Tuyết Phương lại ùa về trong lòng cô bạn....Tuy cái
gì nó cũng hơn Tuyết Phương....nhưng nó luôn đối xử tử tế, dễ thương, hòa nhã với cô
bạn...Cảm thấy có lỗi với tình bạn giữa mình và Thùy Anh. Tuyết Phương đành ngậm ngùi
nói ra sự thật:

_Đúng vậy, vì những đồng tiền vô tri vô giác kia mà tôi đã làm chuyện ngu ngốc đó.....Vì tiền mà tối đã hại Thùy Anh....Còn người thuê tôi làm chuyện đó là ai, xin bạn đừng hỏi...... Xin lỗi!- Tuyết Phương nghẹn ngào kể.

Không cần nói Thường Khánh cũng biết đó là Hy Vân nhưng người ta giấu thì hỏi làm gì.
Thường Khánh chỉ nói:

_Vậy là rõ rồi...ngày mai đi học sớm....Chúng ta lên văn phòng trình bày sự việc! Chuyện
tiền nong để mẹ bạn pohẫu thuật tôi sẽ lo!

_Nhưng mà...

_Đừng ngại...nhưng đừng cho Thùy Anh biết nhé!

Nói rồi Thường Khánh ra hiệu cho người đàn ông ra về. Tuyết Phương wệt nước mắt trong
lặng lẽ, rồi đi vo gạo nấu cơm để xách vào BV cho mẹ. Sáng hôm sau...Nó vừa vào lớp thì....

_Chúc mừng Thùy Anh đã được giải oan nha!- Mấy đứa tiểu wỹ lớp nó, tất nhiên không thể
thiếu con Lam (Và tất nhiên không có Thường Khánh trong đám đó) đưa đầu ra, nhe răng
cười với nó, pháo bông giấy được bắn lên, bay tá lả tùm lum.

Nó vừa bất ngờ vừa xúc động.

_Nhưng giải oan chuyện gì?

_Thì chuyện bồ gian lận
<<1 ... 910111213 ... 37>>

Tag:

Đọc,Truyện,Teen,A,Love,Story,Of,Teen,0

đọc truyện teen hay , tiểu thuyết hay nhất

Truyện Cùng Chuyên Mục

» Truyện teen,Bad Boy Full
[ 4072 ngày trước - Xem: ]
» Truyện Teen - Tình Yêu Của Thiếu Gia Full
[ 4129 ngày trước - Xem: ]
» "Tên khốn" dễ thương Phần 1
[ 4129 ngày trước - Xem: ]
» Truyện "Tên khốn" dễ thương Phần 2
[ 4129 ngày trước - Xem: ]
U-ON - 660