Tiểu Thuyết,Tổng tài thử hôn
![]() | ![]() ![]() |
a , nàng biết hắn không phải người dễ dàng nở nụ cười với người khác , chủ yếu là do nàng mở miệng nói chuyện với hắn trước , kéo hắn vào những đề tài nàng đặt ra , hắn mới hơi lộ một chút ý cười , hơn nữa mỗi lần đưa cơm cho hắn , chỉ thấy người hắn cứng ngắc như tượng đá , chưa bao giờ nổi giận …..
Du hắn ít khi cười tươi nhưng chân thật , dù có chút trào phúng , muốn cười , không cười …..hắn không hề cố ý lấy lòng nàng , cho dù hắn xem nàng là một người “vợ thử” , hắn vẫn hoàn toàn nhận thức được nàng thế nào , vẫn cùng nàng vui vẻ sống chung …..
Nàng úp mặt vào hai lòng bàn tay , suy nghĩ trong đầu vô cùng hỗn loạn.
Nói thực ra , hiện tại, nàng cũng muốn làm rõ cuối cùng là đã xảy ra chuyện gì .
…………….
“Ta không nói cho nàng.”
Trời ơi , thật không có gì ngoài dự đoán , Lâm Vĩ Đình đã chính miệng chứng thực với Hương Quân Ngạn .
Hắn ngồi ở bàn làm việc , sắc mặt tối tăm , sau khi nghe trợ lý Lint giải thích rõ về chuyện hiểu lầm , vẻ mặt tối tăm ngồi ở làm công ghế, nghe Lint trợ đem chỉnh kiện hiểu lầm chân tướng giải thích một lần, trải qua một đêm suy nghĩ , hắn giờ đã bình tĩnh hơn rất nhiều . (hana : Lint ca không biết có bị Hướng ca thịt không nhỉ ….)
Nếu tối hôm qua hắn trực tiếp đi tìm Lâm Vĩ Đình hỏi rõ ràng , phát hiện hắn phản bội lại sự tín nhiệm của hắn , hắn khẳng định sẽ tặng cho hắn một quả đấm vào mặt .
“Ngươi phản bội sự tín nhiệm của ta.” Âm điệu tựa như của sứ giả âm phủ làm người nghe lạnh sống lưng .
“Đây là kế hoạch tạm thời .” Lâm Vĩ Đình không thừa nhận cũng không phủ nhận.
Hướng Quân Ngạn dựa lưng vào ghế , híp mắt , bày ra dáng vẻ chủ nhân khiến người khác có cảm giác áp bức . Đối mặt với trợ lý đắc lực , người hắn vô cùng tín nhiệm cũng là bạn tốt của hắn , vẻ mặt của hắn thật khó lường , hoàn toàn không thể đoán ra hắn muốn xử lý chuyện này thế nào.
“Muốn tìm được người hoàn toàn phù hợp với điều kiện đã đưa ra , cơ hội là gần như không có , nàng là đã vào nhầm hội trường phỏng vấn , nếu trực tiếp nói cho nàng sự thật , đảm bảo nàng sẽ bị dọa chạy mất .” Sếp của hắn không nói một câu , điềm nhiên ngội theo dõi hắn Lâm Vĩ Đình không chút hoang mang giải thích : “Thông tin truyền ra ,rất nhiều ứng viên giả tìn đến , những người phù hợp điều kiện đúng là không chỉ có mình nàng ,có điều ta thấy chỉ có cá tính của nàng là thích hợp với ngươi .”
“Nhưng nàng không biết rõ mọi chuyện .”
“Chuyện ấy có gì quan trọng , quan trọng là có thể bồi dưỡng tình cảm , nàng sẽ không giả vờ , tất cả đều chân thực bộc lộ ra , ta cho rằng ngươi sẽ không muốn một ai đó cố gắng chống đỡ qua ba tháng , nhưng sau khi kết hôn lại hiện nguyên hình .” (hana : ca ấy làm như con gái là quỷ ấy mà hiện nguyên hình …)
“Nhưng như thế là lừa gạt .” Ánh mắt lợi hại xem xét hắn.
“Công việc của ta là tìm đến cho ngươi những người phù hợp điều kiện ngươi đặt ra để ngươi chọn .” Theo một góc độ khác đây chính là mục đích công việc của hắn , hắn cũng chỉ là người trung gian , mà trung gian thì không phải người quan trong .
Hướng Quân Ngạn kỳ thật cũng biết rõ , bởi vì đối mặt với công việc bọn họ có thể không từ thủ đoạn để đạt được mục đích , cho nên hắn bây giờ mới có thể bình tĩnh nghe hắn giải thích mà không phải là đang “chăm sóc” hắn một chút về thân thể .
“Nếu nàng không nghĩ sẽ kết hôn , hoặc có thể bị đồng tính luyến ái .”
“Cho dù tuyển những người khác cũng không có khả năng thích hợp , chỉ là lãng phí ba tháng .” Lâm Vĩ Đình bình tĩnh phân tích.
Hướng Quân Ngạn bên môi kéo lên nụ cười trào phúng : “Lãng phí ba tháng hay là bởi vì bị lừa gạt mà cảm thấy nhục nhã .” Trợ lý của hắn đúng là đã ra cho hắn “đề bài” quá nan giải , hắn không thích lãng phí thời gian , nhưng lại càng không thích đểmình chịu nhục nhã , đây đúng là trải nghiệm thật mới mẻ vơi hắn .
Tin tưởng từ “Nhục nhã” này khẳng định thật khó coi . Lâm Vĩ Đình thức thời , không dám mở miệng hỏi chuyện gì đã xảy ra , hắn cũng không nghĩ muốn khơi lên lửa giận của sếp mình .
“Quý tiểu thư là người thích hợp với ngươi.” Hắn lại lần nữa đơn giản nhắc lại.
Trong khoảng thời gian qua , hắn nhìn ra được lực ảnh hưởng của vị Quý tiểu thư đối với sếp mình ngày càng tăng , làm cho một người trước giống cái máy tính không tình cảm bắt đầu có tính người , nàng đã làm hắn thay đổi chúng tỏ tầm quan trọng của nàng không cần nói ai cũng biết .
Văn phòng lại lần nữa rơi vào trầm mặc , ánh mắt hai người giao nhau , giống như đang dùng ý chí đối kháng lẫn nhau .
“Thích hợp” Chuyện này, nhiều tháng trước Hướng Quân Ngạn đã nghe Lâm Vĩ Đình nói qua , hắn nói hắn không cần một cô vợ sắp cưới , cũng không có ý định có con , thật giống như hai khối băng , làm sao có thể phát “hỏa” đây .
Hắn lúc ấy lơ đễnh , dù sao chỉ cần chọn một trong nhưng người Lâm Vĩ Đình đã chọn , cho rằng chỉ cần có thể cùng nhau sống chung , hai bên đều đồng ý liền có thể kết hôn , làm vợ làm chồng . Nhưng hắn cũng không thể dự đoán được tình huống mình gặp phải bây giờ lại phức tạp như thế, cảm xúc của hắn thật hỗn độn , hiển nhiên , hắn đúng là không lo lắng đến cái gọi là thích hợp của Lâm Vĩ Đình .
“Ta thật muốn mang ngươi đi hỏa thiêu .” Nhìn trợ lý Lint, Hướng Quân Ngạn biểu tình lạnh lùng , ngữ khí lại bình tĩnh lạ thường.
Hana : ta lại cắt đây …há há …ta không hề nói là có cảnh xuân hay không nhứ , có điều đúng là có sự kiện ảnh hưởng đến hai người rất lớn nhá,, ta vô tội á *ngây thơ* …hắc hắc……
Xì poi : Quý Thư Ny theo thường lệ mang cơm đến cho hắn……..
Chuyện gì sẽ xảy ra ta…..Hướng ca sẽ làm thế nào , Ny tỷ có còn ở lại……..ta cũng không biết á …..tạm thời truyện này ta chưa biết lúc nào có chap tiếp theo…..nếu các tình yêu nhiệt tình quá ta sẽ cố gắng á …..Đông ca mới khen tài câu cá của ta…há há…muốn câu con cá 50Kg quá……hẹn gặp lại …nếu có thể sẽ là thứ 5 hoặc thứ 6….mọi thắc mắc xin liên hệ topic đầu trang chủ nhứ ….há há…..88 bye bye..comt sai chỗ không thể trả lời…( K e n h t r u y e n . p r o )Chương 4.2
Edit Hana
Giữa trưa, Quý Thư Ny theo lệ thường mang cơm trưa đi vào tập đoàn Triệu Tân .
Trên đường dù là bảo vệ hay nhân viên lễ tân trực tổng đài , nhân viên bình thường…. chỉ cần nhìn thấy nàng cũng không quên cúi chào thật lễ phép , nàng biểu tình xấu hổ cúi chào lại , cho đến bây giờ nàng mới biết , vì sao nhân viên của tập đoàn Triệu Tân lại lễ phép như vậy . Không phải họ được giáo dục quy củ mà vì nàng có thể là “tổng tài phu nhân” trong tương lai nên không ai dám có thái độ với nàng .
“Quý tiểu thư.” Lâm Vĩ Đình nhìn thấy nàng xuất hiện , trên mặt hiện lên một tia kinh ngạc .“Buổi trưa tốt lành.” Hắn lập tức đứng lên , tiến đến nghênh tiếp .
“Lâm tiên sinh, xin chào .” Quý Thư Ny đứng ở trước cửa văn phòng , có chút do dự không biết mình có nên vào hay không
“Ngươi hôm nay đến sớm , trong phòng hiện có người , ngươi làm ơn chịu khó chờ thêm một chút .” Hắn nhìn nàng giải thích , trên mặt mỉm cười : “Trước tiên mời ngồi lại đây một lát có được không ?” Hắn chỉ chiếc ghế dựa bên cạnh bàn dành cho khách nói .
“…… Ân.” Nàng gật gật đầu với hắn rồi đi qua .
“Ngươi muốn dùng trà hay cà phê ?” Hắn hỏi .
Ngữ khí của hắn nghe có vẻ như thật mềm nhẹ nhưng lại hàm chứ bên trong ý không thể cự tuyệt , nàng thật không thể cự tuyệt : “Xin cho ta một cốc nước lọc là được .”
“Xin đợi một lát .” Hắn nhìn nàng cười cười rời đi , không bao lâu quay về với hai chén nước sôi . (hana : nước sôi uống thế nào á)
Lâm Vĩ Đình đem chiếc cốc giấy đặt ở trên bàn , tự nhiên ngồi xuống .
Hiện tại đúng là lúc thích hợp nhất , trong đầu Quý Thư Ny có rất nhiều vấn đề muốn hỏi hắn , nếu hắn không chủ động ngồi xuống mà tiếp tục làm công việc của mình , nàng thật sự sẽ không biết mở miệng thế nào .
Nhưng hai người vẫn bảo trì sự trầm mặc , cuối cùng vẫn là nàng không chịu được , trực tiếp mở miệng hỏi : “Ta nghĩ ngươi là người biết rõ tình huống bây giờ là thế nào nhất ??”
Tối hôm qua , nàng giống như bà điên khóc lóc om sòm , kết quả khi phát hiện mọi chuyện chỉ là hiểu lầm , đầu nàng trở nên trống rỗng , không thể tự trả lời , nếu vấn đề nằm trên người Lint trợ lý thì hẳn Hướng Quân Ngạn cũng không biết gì đi , nàng cảm thấy nàng chưa làm rõ tình huống mà đã sống chết mắng hắn này nọ , thật có điểm quá đáng … Tuy rằng hắn chỉ là nhân viên chịu sự phân phó của cấp trên , nhưng nàng vẫn cảm thấy trách nhiệm nên là thuộc về hắn .
“Tình huống thật sự là…” Lâm Vĩ Đình trả lời thật rõ ràng : “Tổng tài muốn ta tìm cho hắn một người “vợ tương lai” , ngươi là vì vào nhầm phòng phỏng vấn , nhưng điều kiện lại vô cùng thích hợp , cho nên ta liền cho ngươi trúng tuyển”
“Vậy vì sao ngay từ đâu ngươi không nói cho ta biết ?”
“Đảm bảo ngươi chắc chắn bỏ của chạy lấy người .” Hắn nhún vai.
“Ta không nghĩ gả bản thân đi bằng cách này .” Nàng nhíu mày , cảm thấy trước mặt nam nhân này mà nói mấy lời khoa trương hoa mỹ thì cũng không kết quả gì .
“Kết hôn hay không kết hôn là vấn đề về sau , quan trong nhất vẫn là hai người các ngươi phải hợp nhau .” Để đạt được mục đích , hắn không có lương tâm , đối mặt với “nạn nhân” của mình mặt không đổi sắc : “Tổng tài vốn không hiểu chuyện yêu đương nam nữ , tuy hắn có một đôi cha mẹ luôn ân ân ái ái trước mặt , nhưng bọn hoj trong mắt chỉ có nhau , hắn từ nhỏ đã thiếu thốn tình cảm , không biết cách cảm nhận tình cảm , điều duy nhất cha mẹ dạy hắn là “nhân sinh quy hoạch” , cho nên hắn từ nhỏ đã như một người máy , chuyện gì cũng làm theo kế hoạch , không quan tâm đến có tình có lý hay không , chỉ quan tâm kết quả , không quan tâm phương thức thực hiện … đương nhiên , tính cách này thật vô cùng thích hợp trong công việc nha .” (hana : con người là phải có kế hoạch , cha mẹ Hướng ca là đồ dã man…)
Lâm Vĩ Đình cười một tiếng, tạm dừng , liếc mắt nhìn nàng .
“Hắn là người nhạt nhẽo , không thú vị gì hết , ngay cả bạn gái cũng chỉ đếm trên một bàn tay .” Mà cho dù có kết giao cũng không được bao lâu .
Quý Thư Ny từ đầu đến cuối luôn nhíu mày , giờ đây lại chuyển thành “Trợn mắt há mồm” . Nàng chỉ là muốn biết tình hình thực tế đã xảy ta chuyện gì , ai mà nghĩ đến Lâm tiên sinh kia có thể nói rõ ràng ngọn ngành chi tiết như vậy .
“Bộ dạng hắn nhìn rất tốt nha…” Nàng nhịn không được chen vào nói .
“Đúng , nhưng khi nói chuyện trực tiếp .” hắn cười tiếp tục nói : “Rất ít nữ nhân không bị lời nói của hắn làm cho bị thương , tuy hắn luôn kiên tì với lý luận của mình , cho rằng “Nhân vô thập toàn” , con người không thể hoàn mỹ , nhưng ta cũng thật không hiểu hắn , Hắn đối với một số điều kiện lại vô cùng để tâm , nhưng cũng có những thứ hắn không thèm để tâm đến . Về phần nữ nhân đã từng cùng hắn qua lại , không ai chịu nổi việc hắn luôn nhắc các nàng trong mắt hắn không chút hoàn mỹ , hắn thật biết các đả kích sự tự tin của những nữ nhân bên hắn .”
Nàng vừa nghe, vừa nghĩ đến hắn vĩnh viễn không quên nhắc nhở chuyện âm lượng giọng nói của nàng , tuy rằng hiểu được hắn là loại khẩu xà tâm phật , nhưng là … “Cách hắn nhắc nhở chắc cũng không quá ….”
“Quý tiểu thư , có lẽ do đối tượng là ngươi nên mới thế .” Lâm Vĩ Đình chen ngang lời nàng : “Theo những gì ta biết về tổng tài , hắn chưa từng tốn nhiều tâm tư như thế cho một nữ nhân nào , nhưng hắn lại chọn quà tặng cho ngươi , cùng ngươi nói chuyện phiếm , trên thực tế hắn là người lười nói những chuyện không thực tế lắm , hắn cũng cực kỳ ít cười .”
Đúng lúc đó cửa phòng mở ra , bên trong hình như có người muốn đi ra.
“Ta không biết ngươi nghĩ như thế nào , nhưng ngươi không rời đi ngay .” Lâm Vĩ Đình cố nắm chắc chút thời gian còn lại nói : “Nếu ngươi cảm thấy có thể cùng tổng tài có tương lai , ta hi vọng ngươi có thể ở lại . Ta quen biết tổng tài đã lâu , ta cũng là bạn hắn , nhưng bạn cũng không thể bằng người nhà , tuy rằng đối với chuyện tình cảm hắn là kẻ ngu ngốc , nhưng theo như ta thấy hắn đã thích ngươi .” 0
Nghe vậy , tim Quý Thư Ny nhất thời đập trật nhịp , ngay sau đó cửa mở ra , thấy Lâm Vĩ Đình vội đứng lên nàng cũng nhanh chân đứng lên .
“Hãy suy nghĩ cẩn thận một chút.” Hắn cố lấy âm lượng nhỏ nhất đủ để nàng nghe thấy nói , sau đó liền trở về vị trí công tác của mình .
Quý Thư Ny đi qua hai vị quản lý cấp cao cúi đầu chào đón mới đi đến văn phòng tổng tài , Hướng Quân Ngạn vẫn đang tiếp tục công việc , dù nàng không nhìn thấy toàn bộ khuôn mặt hắn lúc này cũng có thể cảm nhận hắn có bao nhiêu lạnh lùng , nghiêm túc , nàng mỗi lần đến văn phòng , bộ dáng hắn lúc nào cũng lạnh lùng như thế , có điều hình như hôm nay thật mãnh liệt . (hana: đang giận thì làm sao không lạnh lùng a..)
Nàng suy nghĩ suốt một đêm , đến tận sáng hôm nay vẫn không biết nên làm thế nào xử lý chuyện hiểu lầm giữa hai người , cho nên khi buổi sáng thức dậy làm cơm sáng như mọi ngày , hắn chưa đợi nàng chuẩn bị xong đã xuất hiện , nhìn lướt qua bàn cơm nhưng vẫn ngồi xuống , trầm mặc lễ phép ăn hết bát cơm …có điều …
Hắn không giống lúc trước cùng nàng nói chuyện đông tay nam bắc , chỉ là khách sáo tặng nàng một câu “ cảm ơn !” … Điều này khiến có nàng cực kỳ “KHÔNG THOẢI MÁI” .
“Buổi trưa tốt lành !” Đối phương tựa như không phát hiện ra có người tiến vào , nàng khẽ gõ của như muốn nhắc nhở .
Hướng Quân Ngạn ngẩng đầu , mi tâm không tự giác nhíu lại , mang theo biểu tình mà không nhìn ra hắn muốn ám chỉ gì : “Buổi trưa tốt lành !” Hắn lãnh đạm đáp lại .
Đột nhiên nàng phát hiện chính mình thật sự chám ghét ngữ khí nói chuyện lãnh đạm của hắn , nàng thích hai người giống như lúc trước cùng nhau cười nói , không giống như lúc này , thật xa lạ …
“Ăn cơm chưa ?” Quý Thư Ny thở sâu, cố gắng duy trì thái độ bình thường , chầm chậm bước đến bên bàn hắn .
“ Không có .” Hắn tiếp tục vùi đầu trong một đống văn kiện cần xử lý .
“Ta hôm nay nấu cháo măng, còn chuẩn bị một ít đồ ăn kèm .” Nàng đem hộp cơm đặt lên bàn .
“Cám ơn.” Hắn đầu cũng không ngẩng lên đáp nhẹ một tiếng.
“Hướng tiên sinh.” Nàng đề cao âm lượng kêu to.
Lúc này hắn rốt cục cũng đem ánh mắt rời khỏi đống hồ sơ , ngẩng đầu thàn nhiên lướt qua mặt nàng , nhưng hiển nhiên không quá để ý đến nàng , bài giây sau mở miệng : “Có chuyện gì ?”
Nhìn hắn xem nàng như người xa lạ , nàng cảm thấy chính mình như sắp phát điên . Rốt cuộc cái kiểu gia đình gì đã nuôi hắn thành loại tính tình kỳ quái này ? Trở mặt như trở bàn tay , có chuyện không nói , chỉ biết dùng loại thái độ lãnh đạm kia khai tử người khác .
“Ăn, cơm .”
“Cứ để đấy đã , làm xong công việc ta sẽ ăn .” Hắn l
Du hắn ít khi cười tươi nhưng chân thật , dù có chút trào phúng , muốn cười , không cười …..hắn không hề cố ý lấy lòng nàng , cho dù hắn xem nàng là một người “vợ thử” , hắn vẫn hoàn toàn nhận thức được nàng thế nào , vẫn cùng nàng vui vẻ sống chung …..
Nàng úp mặt vào hai lòng bàn tay , suy nghĩ trong đầu vô cùng hỗn loạn.
Nói thực ra , hiện tại, nàng cũng muốn làm rõ cuối cùng là đã xảy ra chuyện gì .
…………….
“Ta không nói cho nàng.”
Trời ơi , thật không có gì ngoài dự đoán , Lâm Vĩ Đình đã chính miệng chứng thực với Hương Quân Ngạn .
Hắn ngồi ở bàn làm việc , sắc mặt tối tăm , sau khi nghe trợ lý Lint giải thích rõ về chuyện hiểu lầm , vẻ mặt tối tăm ngồi ở làm công ghế, nghe Lint trợ đem chỉnh kiện hiểu lầm chân tướng giải thích một lần, trải qua một đêm suy nghĩ , hắn giờ đã bình tĩnh hơn rất nhiều . (hana : Lint ca không biết có bị Hướng ca thịt không nhỉ ….)
Nếu tối hôm qua hắn trực tiếp đi tìm Lâm Vĩ Đình hỏi rõ ràng , phát hiện hắn phản bội lại sự tín nhiệm của hắn , hắn khẳng định sẽ tặng cho hắn một quả đấm vào mặt .
“Ngươi phản bội sự tín nhiệm của ta.” Âm điệu tựa như của sứ giả âm phủ làm người nghe lạnh sống lưng .
“Đây là kế hoạch tạm thời .” Lâm Vĩ Đình không thừa nhận cũng không phủ nhận.
Hướng Quân Ngạn dựa lưng vào ghế , híp mắt , bày ra dáng vẻ chủ nhân khiến người khác có cảm giác áp bức . Đối mặt với trợ lý đắc lực , người hắn vô cùng tín nhiệm cũng là bạn tốt của hắn , vẻ mặt của hắn thật khó lường , hoàn toàn không thể đoán ra hắn muốn xử lý chuyện này thế nào.
“Muốn tìm được người hoàn toàn phù hợp với điều kiện đã đưa ra , cơ hội là gần như không có , nàng là đã vào nhầm hội trường phỏng vấn , nếu trực tiếp nói cho nàng sự thật , đảm bảo nàng sẽ bị dọa chạy mất .” Sếp của hắn không nói một câu , điềm nhiên ngội theo dõi hắn Lâm Vĩ Đình không chút hoang mang giải thích : “Thông tin truyền ra ,rất nhiều ứng viên giả tìn đến , những người phù hợp điều kiện đúng là không chỉ có mình nàng ,có điều ta thấy chỉ có cá tính của nàng là thích hợp với ngươi .”
“Nhưng nàng không biết rõ mọi chuyện .”
“Chuyện ấy có gì quan trọng , quan trọng là có thể bồi dưỡng tình cảm , nàng sẽ không giả vờ , tất cả đều chân thực bộc lộ ra , ta cho rằng ngươi sẽ không muốn một ai đó cố gắng chống đỡ qua ba tháng , nhưng sau khi kết hôn lại hiện nguyên hình .” (hana : ca ấy làm như con gái là quỷ ấy mà hiện nguyên hình …)
“Nhưng như thế là lừa gạt .” Ánh mắt lợi hại xem xét hắn.
“Công việc của ta là tìm đến cho ngươi những người phù hợp điều kiện ngươi đặt ra để ngươi chọn .” Theo một góc độ khác đây chính là mục đích công việc của hắn , hắn cũng chỉ là người trung gian , mà trung gian thì không phải người quan trong .
Hướng Quân Ngạn kỳ thật cũng biết rõ , bởi vì đối mặt với công việc bọn họ có thể không từ thủ đoạn để đạt được mục đích , cho nên hắn bây giờ mới có thể bình tĩnh nghe hắn giải thích mà không phải là đang “chăm sóc” hắn một chút về thân thể .
“Nếu nàng không nghĩ sẽ kết hôn , hoặc có thể bị đồng tính luyến ái .”
“Cho dù tuyển những người khác cũng không có khả năng thích hợp , chỉ là lãng phí ba tháng .” Lâm Vĩ Đình bình tĩnh phân tích.
Hướng Quân Ngạn bên môi kéo lên nụ cười trào phúng : “Lãng phí ba tháng hay là bởi vì bị lừa gạt mà cảm thấy nhục nhã .” Trợ lý của hắn đúng là đã ra cho hắn “đề bài” quá nan giải , hắn không thích lãng phí thời gian , nhưng lại càng không thích đểmình chịu nhục nhã , đây đúng là trải nghiệm thật mới mẻ vơi hắn .
Tin tưởng từ “Nhục nhã” này khẳng định thật khó coi . Lâm Vĩ Đình thức thời , không dám mở miệng hỏi chuyện gì đã xảy ra , hắn cũng không nghĩ muốn khơi lên lửa giận của sếp mình .
“Quý tiểu thư là người thích hợp với ngươi.” Hắn lại lần nữa đơn giản nhắc lại.
Trong khoảng thời gian qua , hắn nhìn ra được lực ảnh hưởng của vị Quý tiểu thư đối với sếp mình ngày càng tăng , làm cho một người trước giống cái máy tính không tình cảm bắt đầu có tính người , nàng đã làm hắn thay đổi chúng tỏ tầm quan trọng của nàng không cần nói ai cũng biết .
Văn phòng lại lần nữa rơi vào trầm mặc , ánh mắt hai người giao nhau , giống như đang dùng ý chí đối kháng lẫn nhau .
“Thích hợp” Chuyện này, nhiều tháng trước Hướng Quân Ngạn đã nghe Lâm Vĩ Đình nói qua , hắn nói hắn không cần một cô vợ sắp cưới , cũng không có ý định có con , thật giống như hai khối băng , làm sao có thể phát “hỏa” đây .
Hắn lúc ấy lơ đễnh , dù sao chỉ cần chọn một trong nhưng người Lâm Vĩ Đình đã chọn , cho rằng chỉ cần có thể cùng nhau sống chung , hai bên đều đồng ý liền có thể kết hôn , làm vợ làm chồng . Nhưng hắn cũng không thể dự đoán được tình huống mình gặp phải bây giờ lại phức tạp như thế, cảm xúc của hắn thật hỗn độn , hiển nhiên , hắn đúng là không lo lắng đến cái gọi là thích hợp của Lâm Vĩ Đình .
“Ta thật muốn mang ngươi đi hỏa thiêu .” Nhìn trợ lý Lint, Hướng Quân Ngạn biểu tình lạnh lùng , ngữ khí lại bình tĩnh lạ thường.
Hana : ta lại cắt đây …há há …ta không hề nói là có cảnh xuân hay không nhứ , có điều đúng là có sự kiện ảnh hưởng đến hai người rất lớn nhá,, ta vô tội á *ngây thơ* …hắc hắc……
Xì poi : Quý Thư Ny theo thường lệ mang cơm đến cho hắn……..
Chuyện gì sẽ xảy ra ta…..Hướng ca sẽ làm thế nào , Ny tỷ có còn ở lại……..ta cũng không biết á …..tạm thời truyện này ta chưa biết lúc nào có chap tiếp theo…..nếu các tình yêu nhiệt tình quá ta sẽ cố gắng á …..Đông ca mới khen tài câu cá của ta…há há…muốn câu con cá 50Kg quá……hẹn gặp lại …nếu có thể sẽ là thứ 5 hoặc thứ 6….mọi thắc mắc xin liên hệ topic đầu trang chủ nhứ ….há há…..88 bye bye..comt sai chỗ không thể trả lời…( K e n h t r u y e n . p r o )Chương 4.2
Edit Hana
Giữa trưa, Quý Thư Ny theo lệ thường mang cơm trưa đi vào tập đoàn Triệu Tân .
Trên đường dù là bảo vệ hay nhân viên lễ tân trực tổng đài , nhân viên bình thường…. chỉ cần nhìn thấy nàng cũng không quên cúi chào thật lễ phép , nàng biểu tình xấu hổ cúi chào lại , cho đến bây giờ nàng mới biết , vì sao nhân viên của tập đoàn Triệu Tân lại lễ phép như vậy . Không phải họ được giáo dục quy củ mà vì nàng có thể là “tổng tài phu nhân” trong tương lai nên không ai dám có thái độ với nàng .
“Quý tiểu thư.” Lâm Vĩ Đình nhìn thấy nàng xuất hiện , trên mặt hiện lên một tia kinh ngạc .“Buổi trưa tốt lành.” Hắn lập tức đứng lên , tiến đến nghênh tiếp .
“Lâm tiên sinh, xin chào .” Quý Thư Ny đứng ở trước cửa văn phòng , có chút do dự không biết mình có nên vào hay không
“Ngươi hôm nay đến sớm , trong phòng hiện có người , ngươi làm ơn chịu khó chờ thêm một chút .” Hắn nhìn nàng giải thích , trên mặt mỉm cười : “Trước tiên mời ngồi lại đây một lát có được không ?” Hắn chỉ chiếc ghế dựa bên cạnh bàn dành cho khách nói .
“…… Ân.” Nàng gật gật đầu với hắn rồi đi qua .
“Ngươi muốn dùng trà hay cà phê ?” Hắn hỏi .
Ngữ khí của hắn nghe có vẻ như thật mềm nhẹ nhưng lại hàm chứ bên trong ý không thể cự tuyệt , nàng thật không thể cự tuyệt : “Xin cho ta một cốc nước lọc là được .”
“Xin đợi một lát .” Hắn nhìn nàng cười cười rời đi , không bao lâu quay về với hai chén nước sôi . (hana : nước sôi uống thế nào á)
Lâm Vĩ Đình đem chiếc cốc giấy đặt ở trên bàn , tự nhiên ngồi xuống .
Hiện tại đúng là lúc thích hợp nhất , trong đầu Quý Thư Ny có rất nhiều vấn đề muốn hỏi hắn , nếu hắn không chủ động ngồi xuống mà tiếp tục làm công việc của mình , nàng thật sự sẽ không biết mở miệng thế nào .
Nhưng hai người vẫn bảo trì sự trầm mặc , cuối cùng vẫn là nàng không chịu được , trực tiếp mở miệng hỏi : “Ta nghĩ ngươi là người biết rõ tình huống bây giờ là thế nào nhất ??”
Tối hôm qua , nàng giống như bà điên khóc lóc om sòm , kết quả khi phát hiện mọi chuyện chỉ là hiểu lầm , đầu nàng trở nên trống rỗng , không thể tự trả lời , nếu vấn đề nằm trên người Lint trợ lý thì hẳn Hướng Quân Ngạn cũng không biết gì đi , nàng cảm thấy nàng chưa làm rõ tình huống mà đã sống chết mắng hắn này nọ , thật có điểm quá đáng … Tuy rằng hắn chỉ là nhân viên chịu sự phân phó của cấp trên , nhưng nàng vẫn cảm thấy trách nhiệm nên là thuộc về hắn .
“Tình huống thật sự là…” Lâm Vĩ Đình trả lời thật rõ ràng : “Tổng tài muốn ta tìm cho hắn một người “vợ tương lai” , ngươi là vì vào nhầm phòng phỏng vấn , nhưng điều kiện lại vô cùng thích hợp , cho nên ta liền cho ngươi trúng tuyển”
“Vậy vì sao ngay từ đâu ngươi không nói cho ta biết ?”
“Đảm bảo ngươi chắc chắn bỏ của chạy lấy người .” Hắn nhún vai.
“Ta không nghĩ gả bản thân đi bằng cách này .” Nàng nhíu mày , cảm thấy trước mặt nam nhân này mà nói mấy lời khoa trương hoa mỹ thì cũng không kết quả gì .
“Kết hôn hay không kết hôn là vấn đề về sau , quan trong nhất vẫn là hai người các ngươi phải hợp nhau .” Để đạt được mục đích , hắn không có lương tâm , đối mặt với “nạn nhân” của mình mặt không đổi sắc : “Tổng tài vốn không hiểu chuyện yêu đương nam nữ , tuy hắn có một đôi cha mẹ luôn ân ân ái ái trước mặt , nhưng bọn hoj trong mắt chỉ có nhau , hắn từ nhỏ đã thiếu thốn tình cảm , không biết cách cảm nhận tình cảm , điều duy nhất cha mẹ dạy hắn là “nhân sinh quy hoạch” , cho nên hắn từ nhỏ đã như một người máy , chuyện gì cũng làm theo kế hoạch , không quan tâm đến có tình có lý hay không , chỉ quan tâm kết quả , không quan tâm phương thức thực hiện … đương nhiên , tính cách này thật vô cùng thích hợp trong công việc nha .” (hana : con người là phải có kế hoạch , cha mẹ Hướng ca là đồ dã man…)
Lâm Vĩ Đình cười một tiếng, tạm dừng , liếc mắt nhìn nàng .
“Hắn là người nhạt nhẽo , không thú vị gì hết , ngay cả bạn gái cũng chỉ đếm trên một bàn tay .” Mà cho dù có kết giao cũng không được bao lâu .
Quý Thư Ny từ đầu đến cuối luôn nhíu mày , giờ đây lại chuyển thành “Trợn mắt há mồm” . Nàng chỉ là muốn biết tình hình thực tế đã xảy ta chuyện gì , ai mà nghĩ đến Lâm tiên sinh kia có thể nói rõ ràng ngọn ngành chi tiết như vậy .
“Bộ dạng hắn nhìn rất tốt nha…” Nàng nhịn không được chen vào nói .
“Đúng , nhưng khi nói chuyện trực tiếp .” hắn cười tiếp tục nói : “Rất ít nữ nhân không bị lời nói của hắn làm cho bị thương , tuy hắn luôn kiên tì với lý luận của mình , cho rằng “Nhân vô thập toàn” , con người không thể hoàn mỹ , nhưng ta cũng thật không hiểu hắn , Hắn đối với một số điều kiện lại vô cùng để tâm , nhưng cũng có những thứ hắn không thèm để tâm đến . Về phần nữ nhân đã từng cùng hắn qua lại , không ai chịu nổi việc hắn luôn nhắc các nàng trong mắt hắn không chút hoàn mỹ , hắn thật biết các đả kích sự tự tin của những nữ nhân bên hắn .”
Nàng vừa nghe, vừa nghĩ đến hắn vĩnh viễn không quên nhắc nhở chuyện âm lượng giọng nói của nàng , tuy rằng hiểu được hắn là loại khẩu xà tâm phật , nhưng là … “Cách hắn nhắc nhở chắc cũng không quá ….”
“Quý tiểu thư , có lẽ do đối tượng là ngươi nên mới thế .” Lâm Vĩ Đình chen ngang lời nàng : “Theo những gì ta biết về tổng tài , hắn chưa từng tốn nhiều tâm tư như thế cho một nữ nhân nào , nhưng hắn lại chọn quà tặng cho ngươi , cùng ngươi nói chuyện phiếm , trên thực tế hắn là người lười nói những chuyện không thực tế lắm , hắn cũng cực kỳ ít cười .”
Đúng lúc đó cửa phòng mở ra , bên trong hình như có người muốn đi ra.
“Ta không biết ngươi nghĩ như thế nào , nhưng ngươi không rời đi ngay .” Lâm Vĩ Đình cố nắm chắc chút thời gian còn lại nói : “Nếu ngươi cảm thấy có thể cùng tổng tài có tương lai , ta hi vọng ngươi có thể ở lại . Ta quen biết tổng tài đã lâu , ta cũng là bạn hắn , nhưng bạn cũng không thể bằng người nhà , tuy rằng đối với chuyện tình cảm hắn là kẻ ngu ngốc , nhưng theo như ta thấy hắn đã thích ngươi .” 0
Nghe vậy , tim Quý Thư Ny nhất thời đập trật nhịp , ngay sau đó cửa mở ra , thấy Lâm Vĩ Đình vội đứng lên nàng cũng nhanh chân đứng lên .
“Hãy suy nghĩ cẩn thận một chút.” Hắn cố lấy âm lượng nhỏ nhất đủ để nàng nghe thấy nói , sau đó liền trở về vị trí công tác của mình .
Quý Thư Ny đi qua hai vị quản lý cấp cao cúi đầu chào đón mới đi đến văn phòng tổng tài , Hướng Quân Ngạn vẫn đang tiếp tục công việc , dù nàng không nhìn thấy toàn bộ khuôn mặt hắn lúc này cũng có thể cảm nhận hắn có bao nhiêu lạnh lùng , nghiêm túc , nàng mỗi lần đến văn phòng , bộ dáng hắn lúc nào cũng lạnh lùng như thế , có điều hình như hôm nay thật mãnh liệt . (hana: đang giận thì làm sao không lạnh lùng a..)
Nàng suy nghĩ suốt một đêm , đến tận sáng hôm nay vẫn không biết nên làm thế nào xử lý chuyện hiểu lầm giữa hai người , cho nên khi buổi sáng thức dậy làm cơm sáng như mọi ngày , hắn chưa đợi nàng chuẩn bị xong đã xuất hiện , nhìn lướt qua bàn cơm nhưng vẫn ngồi xuống , trầm mặc lễ phép ăn hết bát cơm …có điều …
Hắn không giống lúc trước cùng nàng nói chuyện đông tay nam bắc , chỉ là khách sáo tặng nàng một câu “ cảm ơn !” … Điều này khiến có nàng cực kỳ “KHÔNG THOẢI MÁI” .
“Buổi trưa tốt lành !” Đối phương tựa như không phát hiện ra có người tiến vào , nàng khẽ gõ của như muốn nhắc nhở .
Hướng Quân Ngạn ngẩng đầu , mi tâm không tự giác nhíu lại , mang theo biểu tình mà không nhìn ra hắn muốn ám chỉ gì : “Buổi trưa tốt lành !” Hắn lãnh đạm đáp lại .
Đột nhiên nàng phát hiện chính mình thật sự chám ghét ngữ khí nói chuyện lãnh đạm của hắn , nàng thích hai người giống như lúc trước cùng nhau cười nói , không giống như lúc này , thật xa lạ …
“Ăn cơm chưa ?” Quý Thư Ny thở sâu, cố gắng duy trì thái độ bình thường , chầm chậm bước đến bên bàn hắn .
“ Không có .” Hắn tiếp tục vùi đầu trong một đống văn kiện cần xử lý .
“Ta hôm nay nấu cháo măng, còn chuẩn bị một ít đồ ăn kèm .” Nàng đem hộp cơm đặt lên bàn .
“Cám ơn.” Hắn đầu cũng không ngẩng lên đáp nhẹ một tiếng.
“Hướng tiên sinh.” Nàng đề cao âm lượng kêu to.
Lúc này hắn rốt cục cũng đem ánh mắt rời khỏi đống hồ sơ , ngẩng đầu thàn nhiên lướt qua mặt nàng , nhưng hiển nhiên không quá để ý đến nàng , bài giây sau mở miệng : “Có chuyện gì ?”
Nhìn hắn xem nàng như người xa lạ , nàng cảm thấy chính mình như sắp phát điên . Rốt cuộc cái kiểu gia đình gì đã nuôi hắn thành loại tính tình kỳ quái này ? Trở mặt như trở bàn tay , có chuyện không nói , chỉ biết dùng loại thái độ lãnh đạm kia khai tử người khác .
“Ăn, cơm .”
“Cứ để đấy đã , làm xong công việc ta sẽ ăn .” Hắn l