Tình Yêu Của Hotboy
Mr.Luân™ [Admin] [On] 27/11/24 - 19:32 |
ao cô lại tin tưởng cháu đến vậy?"_nó tò mò
"Vì tôi đã thấy cuộc nói chuyện của cháu và nó,cháu có thể kiềm chế được Bảo!Tôi xin cháu,nếu nó mà thay đổi được...chỉ chút xíu thôi,thì nó mới có thể bước chân vào nhà được.Và chủ tịch mới không giận 2 mẹ con tôi!"_mẹ hắn nói nhưng giọng buồn buồn
"Nhưng mà..."_nó
"Nếu nó có thể thay đổi được thì tôi sẽ xoá nợ cho 2 mẹ con cháu..."_mẹ hắn nói
"Xoá nợ???"_nó trợn tròn mắt bất ngờ hỏi
"Đúng vậy!Từ nay đến lúc đó,tôi sẽ không đòi nợ 2 mẹ con cháu.ĐƯỢC CHỨ???Nhưng điều này cháu không được nói cho mẹ cháu.Có gì tôi sẽ nói..."_mẹ hắn cương quyết
"Vâng ạ!!!!!Cháu cảm ơn cô rất nhiều!cháu sẽ cố gắng hết sức.Cháu vô cùng vô cùng vô cùng cảm ơn cô!"_nó cúi đầu lia lịa cảm ơn
Nó như muốn nhảy cẫng lên!Trong lòng nó chưa bao giờ sướng như lúc này...Và điều nó ước đã thành hiện thực rồi!!!Nhưng mà...hắn...phải thay đổi.Nó suy nghĩ suốt ngày đêm để tìm cách thay đổi tên đáng ghét đấy.Nó càng nghĩ càng căm thù hắn...
"HOÀNG GIA BẢO!!!TÔI SẼ THA CHO CẬU...NHƯNG CHỈ VÌ HOÀN CẢNH NHÀ TÔI VÀ MẸ CẬU NÊN TÔI MỚI THẾ NÀY THÔI ĐẤY!"_Nó hét lớn trong lòng
Chap 15ời đề nghị
Nó mở cửa phòng hắn
"Này!Cô không biết phép lịch sự tối thiểu là gì à?"_hắn quát to
Rồi nó lôi hắn ra công viên.Hắn cứ thế nói bỏ tay ra nhưng nó không chịu,nó nhất quyết phải nói.Bây giờ ai cũng tưởng 2 bọn họ là vợ chồng,nó thì cứ lôi hắn đi như muốn"xử tử" không bằng
Đến công viên Center Park_công viên nổi tiếng lớn ở gần nhà nó
"Này!Bỏ ra!"_Hắn tự nhiên đỏ mặt vì đây là lần đầu tiên có đứa con gái nắm tay hắn...hắn cứ để nó nắm tay vậy
Rồi nó cũng bỏ
"Tôi có chuyện muốn nói với cậu"_Nó
"Chuyện...chuyện gì?Để sau đi"_hắn nói rồi bỏ đi
"Tôi sẽ giúp cậu"
"Giúp gì?"
"Tôi sẽ giúp cậu kiếm tiền"
"Cô...cô biết hết rồi..."
"Đúng thế"
"Vì sao?"_Hắn thắc mắc
"Nếu giúp cậu tự tay kiếm tiền và thay đổi cậu,mẹ tôi không còn bị gắn nợ nữa"_nó ngập ngừng nói
"Vậy sao?Cứ biết thế đi!"_rồi hắn cũng đi mất
Hắn mở điện thoại ra và gọi...
"Mẹ à...Mẹ đã bảo với con nhỏ đó nếu giúp con thì mẹ cô ta sẽ không còn nợ nữa đúng không??"_hắn
"Ừ!Đúng vậy...Mẹ phải làm mọi cách...giúp con mà"_mẹ hắn rưng rưng
"Nhưng sao lại là con nhỏ đó chứ?con ghét cô ta lắm!!"_hắn nói to
"Con cứ chờ xem.."_mẹ hắn nói 1 cách bí ẩn rồi dập máy luôn
Điều mẹ hắn nói cứ làm hắn suy nghĩ mãi,trong đầu chỉ loanh quanh một câu hỏi"Sao mẹ lại chọn nó?" rồi tự nhiên hắn cười đểu
Hắn quay lại chỗ nó đang đứng...
"Được!Tôi sẽ đồng ý để cô giúp"_hắn khoanh tay
"Thật sao?May quá"_nó thở phào nhẹ nhõm
"Nhưng cô phải làm tôi 3 việc"_hắn dơ số 3 lên trước mặt nó
"Việc gì?Tôi sẽ làm hết!"_nó vênh mặt đắc thắng
Hắn cười nhếch mép nói:"Thứ 1 cô phải dọn dẹp phòng cho tôi,được chứ?"
"Được,quá đơn giản"
"Thứ 2 là cô không được cãi lời tôi...Và thứ 3 cô phải nghe lời tôi,OK không???"
"Tôi...tôi...thôi được tôi đồng ý"_nó cắn răng chịu đựng
"Rồi,và sẽ bắt đầu từ ngày mai...À thôi,chủ nhật đi-ngày kia!"_hắn nói rồi đi mất
Nó ở đấy như"núi lửa phun trào",mặt tối sầm lại dơ nắm đấm"doạ người" làm ai cũng phải sợ chạy mất dép!
"Cậu được lắm!Tôi sẽ nhị!!n lần này và cậu cũng đừng hòng xin được công việc nhàn hạ...CẬU CHỜ ĐÓOOOO!"_nó nghĩ
''Hắt xì!Mình thấy có điều gì nguy hiểm quanh đây thì phải???"_hắn nghĩ
Sáng hôm sau...Cả 2 bọn họ cùng thức dậy,đang đi xuống phòng bếp thì...
"CỐP!!!"-Cả 2 bọn họ cùng đập đầu vào nhau vì không để ý rồi ngã nhào ra đất
"UI DA"_nó kêu
"Cô đi đứng kiểu gì thế hả?Mắt đã mù dở rồi thì đừng có để người khác bị thương chứ!?"_hắn ôm đầu nói
Nó cũng xoa xoa đầu,nhăn nhó chả kém:"Còn mắt cậu ý?Chỉ để trang trí ở cây thông Noel thôi?Hay cậu đi "cấy" mắt giả để lắp vào đó hở?"
"THÔI NGAY 2 ĐỨA!CẦM LẤY ĐỒ ĂN SÁNG NÀYY!!!"_mẹ nó quát lên cả 2 bọn họ im lặng ngay rồi ném đồ ăn cho 2 bọn họ
Hắn nhanh tay chộp lấy được nhưng nó không nhanh tay nên bị cả hộp thức ăn trúng giữa mặt...
"Mẹ ơi!Mẹ định hại con chết đấy hả?Đã đau rồi còn đau thêm"_nó vừa ôm đầu vừa ôm mặt kêu than
"Cho chết!Ai bảo ngu thì chết!Trách ai ở đây hả??!"_hắn cười tươi
Hắn ít cười...Nhưng đã cười như một thiên sứ vậy,nó đơ ra vài giây rồi đỏ mặt
"woa...Đúng là mĩ nam có khác...lãng tử quá..._nó nghĩ,ngớ người ra:"Mình nói cái quái gì vậy???Mình lại nói linh tinh rồi"_nó nghĩ thầm
"Dạo này tôi thấy cô kiểu như tự kỉ vậy?Hỏi rồi lại tự trả lời,lại còn nghĩ trong đầu nữa chứ?Hay cô bị"lên cơn",có cần tôi đưa giúp vào bệnh viện để chữa trị không?"_hắn chống tay trước hông cúi người săm soi nhìn nó với ánh mắt kiểu trêu-nhưng-trêu-rất-đểu
Nó tức giận rồi dùng toàn bộ "Linh sinh khí" dẫm mạnh vào chân hắn...rồi bỏ đi
AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA........!!!!!!!!!_hắn kêu to đến nỗi "long trời lở đất",chó mèo nhà khác đang ngủ thì tỉnh dậy sủa,kêu inh ỏi
Chap 16:
Nó đã chạy mất tiêu còn hắn cứ đứng ở cửa mà lầm bầm:"Con nhỏ đáng chết!!!Đồ tưng tửng...!"
Hắn mở cửa để đi học...Thì lại gặp mặt Huy.Huy quá đỗi bất ngờ còn hắn cứ chau mày lại.Hai người nhìn nhau với ánh mắt "sét đánh"-nửa hận thù nửa căm ghét như sắp có chiến tranh xảy ra vậy
"Cậu...sao cậu lại ở đây?"_Huy lắp bắp bất ngờ
"Tôi ở đây là chuyện của cậu sao!?"_hắn bực mình
"Tôi hỏi thì cậu trả lời đi!"_Huy nghiêm túc hỏi
"Muốn biết thì hỏi bạn gái cậu ý,sao lại hỏi tôi?Phiền phức quá!!!"_hắn tỏ thái độ rồi đi mất
Huy đứng ngây người ra.Trong lòng rất tức giận-không phải tức hắn mà là tức nó
"Chuyện này sao cậu lại không nói với tớ chứ?"_cậu nói thầm
ĐẾN TRƯỜNG...Hắn đã tức tối nhảy bổ vào chỗ ngồi-thái độ bực mình.Hắn không còn nói nó dịch ra như mấy lần trước mà lần này đẩy nó ra rất mạnh rồi ngồi vào chỗ.Thấy vậy nó rất tức tối
"Ouchhh...!Cậu làm trò gì đấy hả?Không biết nói ngồi dịch ra mà lại đẩy tôi"_nó ôm tay nó kêu
"Nói nhiều quá đấy!"_hắn trả lời ngắn gọn lạnh lùng
Hắn ngồi vắt 2 chân lên bàn,hai tai đeo headphone nghe nhạc,khoanh tay,mặt tỏ ra rất khó chịu
Nó đang định nói hắn nhưng lại thấy bản mặt hắn lúc đó,nó sợ sởn gai ốc ra vì nếu mà đụng đến hắn bây giờ có mà "chết không toàn thây" nên thôi
RENGGGGG!!!!!-Tiếng chuông báo hiệu giờ nghỉ
(đọc truyện hay tại kenhtruyen.pro)"RỘT...RỘT..."_cái bụng nó đánh trống hết cả lên.Nó rất đói,cả 3 tiết mắt cứ hoa hết cả lên chả có chữ gì vào đầu.Thường mẹ nó hay làm bữa sáng nhưng hôm nay lại không
Nó lôi hộp thức ăn ra,cứ cầm đũa mà dầm dầm đến nỗi nát cả cơm rồi cứ lầm bà lầm bầm,đôi lúc lại liếc hắn sắc bén.Còn hắn cứ ung dung rung đùi nghe nhạc
Hắn mở 1 mắt liếc nó:"Nhìn cái gì?!"
Nó giật bắn người,đứng cả tim ấp úng:"tôi...không có gì...cậu nghe nhạc tiếp đi''
Nó ăn hết hộp thức ăn trong vòng 10' mà giờ nghỉ tới tận 30'
Nó ôm bụng nhăn nhở:"Ôi,đói quá...Vẫn không thấy no gì cả"rột...rột..-Cái bao tử nó lại kêu lên rồi
Hắn tự nhiên ẩn hộp thức ăn của hắn cho nó...
"Hả?Đây là..."_nó tròn mắt
"Ăn đi!Tôi không đói"_hắn
"Cảm...cảm ơn"_trong lòng nó đang sung sướng"Sao hôm nay cậu tốt vậy ta???"_nó nghĩ
"Đừng có mà tưởng bở tôi tốt với cô.Chả qua hôm nay tôi không đói mới cả không có tâm trạng nên không muốn ăn,mà đổ đi thì phí lắm"_hắn nói làm tan cái suy nghĩ "sáng chói" của nó với hắn.Nó nhìn hắn bĩu môi rồi cắm mặt ăn lấy ăn để
Hắn nhìn nó phì cười...Bây giờ nó như một con heo bỏ đói mấy tháng rồi...Hắn bỏ đi lên ban công tầng thượng
"BỘPPPP...."_Có 1 kẻ đập bàn nó khi đang ăn
Nó đang ăn thì giật bắn mình,đang ăn thì phụt cả miếng thịt ra ngoài.Nó ngước mặt lên...thì ra là Huy
"Hehe,xin lỗi nha"_Huy cười
"HỨ!Tại ông đấy,suýt nữa tôi bị sặc"_nó
"Thôi,xin lỗi nha...Chiều nay đi chơi không?"
Nó nhận lời...Vì hôm nay nó muốn đi thoả thích để mai đối diện với cái ngày"đen tối"
"Ừa..."
"Vậy...3h nha,tui đến đón đó"_cậu nhắn nó rồi đến thư viện mượn sách
"Ê,Nhật Anh!Nói chuyện với tôi một lát được không?"_Yến My gọi nó
"Chị muốn gọi tôi chuyện gì?"_nó đáp
"Ra sân sau vườn đi!"_nói rồi nó cùng với My ra sân sau
"Cô biết hôm nay là ngày gì không?"_Yến My
"Không...Là ngày gì?"
"Hôm nay...là sinh nhật Huy"
"SAO???Sinh nhật Huy"_nó bất ngờ...Nó không ngờ rằng mình lại quyên sinh nhật BFF thân thiết của nó
"Tôi muốn hỏi cô 1 điều được không?"_Nhỏ hỏi nhẹ
"Được!Chuyện gì?"
"Huy thích cô"
"Thì sao?"
"Thế cô có thích Huy không?"
"Không,chúng tôi chỉ là bạn thân với nhau thôi"
"À...Vậy thì được rồi"
Nhỏ Yến My đi mất...Mặt nhỏ đỏ lên...Vì nhỏ bắt đầu chú ý với Huy từ lần ngồi cạnh cậu,mặc dù cô là chủ FC Bảo nhưng cô vẫn thấy mình "hâm mộ" Huy hơn
Tại nhà của Huy...1 căn biệt thự cũng to nhưng không bằng nhà Bảo
"Chúc mừng sinh nhật con"_cả bố mẹ cậu reo lên chúc mừng
"Con cảm ơn bố mẹ"_hắn tươi cười
"Con ngồi xuống đi"_bố cậu chỉnh lại kính bảo Huy ngồi
"Bố mẹ muốn giới thiệu với con một người...Vào đi con!"_Mẹ Huy
"Là...là ai vậy ạ?"_Huy đang rất tò mò
Một cô gái mặc chiếc váy hồng xếp li chấm bi đến ngang đầu gối.Mái tóc lọn xoăn màu đỏ cam hung hung.Trên đầu cài chiếc nơ trông rất xinh.Làn da trắng hồng,đôi môi đỏ mọng,làn mi cong với đôi mắt to đang bước vào...Huy và cô gái đấy nhìn mặt nhau,cả 2 người như muốn "độn thổ xuống đất".Không ai khác chính là chị...Yến My nhà ta!
"cậu..."
"Huy..."
2 người cứ tròn mắt nhìn nhau
"Ờ...2 đứa quen nhau sao?Trái Đất đúng là tròn thiệt mà"_bố ẹ Huy ngạc nhiên không kémm
"Nào...nào hai đứa ngồi xuống đi"_mẹ Huy cắt ngang phút giây "căng thẳng"
Mẹ Huy rót trà...Bố Huy ngồi nhấm nháp
"Huy à...Từ bây giờ Yến My là hôn phu của con
Yến My...Huy là hôn phu của con!"_Bố Huy nói rành mạch
"CÁI GÌIIIIIII!!!!!!!!............."_Cả 2 bọn họ hét to rồi Huy bỏ lên phòng
"Không thể nào...người mà ngày xưa mình luôn yêu thương,quí mến,thân thiết và mai sau hứa sẽ cưới nhau là...Yến My sao???Nhưng mình đã hứa với cô ấy rồi,còn Nhật Anh thì sao"_Huy nói một mình rồi ngắm chiếc nhẫn ngày xưa cậu và My đã trao nhau
Tại một căn biệt thự-nhà của Huy ngày xưa...Có một cô bé và một cậu bé,luôn tươi cười thân thiết với nhau.Huy luôn bảo vệ My trước mấy bọn côn đồ,luôn dỗ dành an ủi My khi cô buồn,cô khóc và lúc nào cũng mua kẹo mút cho cô ăn
Nhưng rồi 1 ngày nọ...
"Huhuhu...hức hức...mai tớ...tớ...phải xa cậu thật rồi...mai bố mẹ tớ đi công tác ở nước ngoài...hức...nên đưa tớ đi cùng theo..huhu...hức...tớ...phải xa cậu..."_cô bé khóc
Cậu bé bất ngờ,chảy 1,2 giọt lệ..."cậu đi thật sao?cậu đã hứa ở lại với tớ đến lúc chúng ta cưới nhau mà...!"_Cậu nói lớn
Bỗng nhiên cô bé ôm chầm lấy cậu...hôn vào má cậu-cái hôn thật nhẹ nhàng nhưng lại tràn ngập tình yêu của 2 đôi tình nhân 5 tuổi.Cậu bé thoáng đỏ mặt,nhỏ cứ ôm cậu mãi.Có làn gió nhẹ thổi qua tóc nhau...những cánh hoa sữa rơi xuống...mùi thơm dịu nhẹ...những tán lá bàng xào xạc tạo nên một khung cảnh lãng mạn của những ngày cuối thu
Lúc này họ mới buông tay ra...
"Tớ..tớ...xin lỗi vì đã không ở bên cậu...nhưng cậu...phải chờ tớ quay trở về đấy!"_cô bé nói trong nước mắt
"Tớ sẽ chờ...dù chờ cậu cả chục năm tớ cũng chờ!"_cậu bé cương quyết nói
"Khoảng...10 năm,khoảng thời gian đó cậu nhất định phải chờ tớ đấy!Cậu đợi được chứ?"
"Được!Tớ sẽ đợi cậu trở về..."_nói rồi cậu bé rút trong hộp ra 1 chiếc nhẫn trông rất đẹp rồi đeo vào tay cô
"woa...đây là..."
"Đây là nhẫn đôi của chúng ta...trong lúc cậu ở nước ngoài cậu cứ nhìn thấy chiếc nhẫn này là cậu nhìn thấy tớ.Cậu sẽ không thấy mình cô đơn nữa..."
"YẾN MY ƠI!ĐI THÔI NÀO!!!!"_mẹ cô thúc giục
"Tớ phải đi rồi...cậu ở đây nhớ giữ sức khoẻ nha!Nhớ đừng quên tớ và hãy đợi tớ trở về..."_Cô bé chạy đi mất,vì nếu cô càng ở đấy lâu thì càng nhớ cậu hơn
Cậu bé và cô bé khóc nức nở...muốn thời gian trôi qua thật nhanh để về bên nhau.Lúc Huy vào lớp 1 thì cũng lúc đó quen được Nhật Anh và trở thành BFF của nhau,nhưng cậu đối xử rất tốt với nó không khác gì My...Nhưng mỗi lúc cậu quan tâm tới Nhật Anh lại rất sợ cậu"thay lòng đổi dạ" với cô.Nhưng bây giờ cô đã về...như có một sợi dây đã liên kết tình yêu của Huy với My lại với nhau.Và cái ý nghĩ yêu Nhật Anh cũng bắt đầu mờ dần...cậu chỉ vì một phút giây không suy nghĩ mà đã nói linh tinh,làm phụ lòng My và mất đi tình bạn với Nhật Anh khi cậu nói cậu là bạn trai của nó khi ở trường mà My đã chứng kiến hết.Cậu hối hận,day dứt vô cùng...
Huy xuống nhà...
"Nói chuyện với tớ một lát được không?"_huy hốt hoảng nói
"Ừ...Ra quán cafe gần đây nè!Cậu chảy mồ hôi nhiều quá,cậu sao không?"_My
"Không..không sao..."_Huy ấp úng nói rồi mặt hơi ửng lên
Nhỏ My cười tươi rồi hai bọn họ đến Paradise Cafe...
Chap 17iệc sinh nhật
"Cậu định hỏi gì?"_My hỏi
"Cậu còn nhớ chiếc nhẫn không?"_Huy cầm chiếc nhẫn lên ngắm
"À...chiếc nhẫn đó...mình nhớ chứ"_My lôi từ chiếc túi xách ra 1 chiếc nhẫn giống hệt của Huy đang cầm
"Cậu...đúng là cậu rồi!"_Nói rồi Huy ôm chầm lấy My
"Cậu không...quên mình là được rồi...thôi người ta đang nhìn kìa..."_My nhìn xung quanh
"Ờ...ờ...tớ xin lỗi..."_Huy bỏ tay ra,mặt hơi đỏ
"Hì hì...không sao"_My cười mỉm
"Tớ cũng xin lỗi cậu vì chuyện ở trường...chyện tớ là bạn trai Nhật Anh,đó chỉ là phút giây nông nổi thôi!Cậu đừng để bụng nha,hiểu lầm thôi!Cậu tha thứ cho tớ nhé..."_Huy chắp tay xoa xoa mong xin được My tha lỗi
My bật cười bởi sự trẻ con của Huy:"Ừ,được rồi!Tớ biết cậu với cô ấy chỉ là bạn thân thôi mà...cậu vẫn nhớ tớ là được rồi..."-Huy gãi đầu ngượng ngùng
"Mà chuyện tớ là chủ tịch hội FC Bảo ý...Tớ cũng có lỗi mà...tớ lại lập ra cái hội không đâu ý..."_My nói tiếp
"Kệ đi...Chiều nay cậu nhớ đi sinh nhật tớ nha!"_Huy
"Ừa...Nhất định rồi!"_My
"Ây dà...mệt quá đi"_Huy giả vờ mệt mỏi rồi khoác vai My
"Thôi đi...lại còn giả vờ nữa"_My véo má nhẹ Huy
"Đi chơi đâu đi,ok?"_Huy giơ ngón út nháy mắt với My
"Nhất trí đồng ý!"_My ngoắc tay Huy
Huy xoa đầu My-My cười tươi,nụ cười như thiên sứ vậy...Và 2 bọn họ đỏ mặt...Không lẽ họ đã phải lòng nhau?
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
"Ê!Cậu có muốn đi sinh nhật Huy cùng tôi không?"_nó
"Mắc mớ gì tôi phải đi!Mà cậu ta đâu mời tôi..."_hắn khoanh tay nói giọng ngang ngược
"Cậu ấy có mời cậu đó...Cậu mà không đi thì phải tự túc thôi,mẹ tôi cũng đi có việc rồi!"_nó nói với vẻ mặt gian xảo
"Đợi đã...đi thì đi...tôi phải chuẩn bị đã"_hắn
Nó đã nói trúng tim đen của hắn.Hắn bị khoá thẻ,tiền trong ví cũng sắp cạn kiệt rồi...mà hắn cũng chả biết tự túc nấu ăn
Hắn mặc chiếc áo sơ mi trắng với chiếc quần jeans rồi khoác thêm chiếc áo vest được sắn tay lên,thắt chiếc caravat dài cỡ nhỏ màu đen được thắt hờ.hắn đi đôi giày đen bóng cao cổ.Trông hắn bây giờ thật nam tính và sành điệu
Còn nó mặc chiếc áo cộc tay kẻ sọc ngang đỏ-trắng với quần short kaki đen,khoác bên ngoài là chiếc áo bò màu sáng không tay.Nó đi đôi giày đinh tán hình lá cờ nước Anh.Trông nó trẻ trung,sành điệu không khá
"Vì tôi đã thấy cuộc nói chuyện của cháu và nó,cháu có thể kiềm chế được Bảo!Tôi xin cháu,nếu nó mà thay đổi được...chỉ chút xíu thôi,thì nó mới có thể bước chân vào nhà được.Và chủ tịch mới không giận 2 mẹ con tôi!"_mẹ hắn nói nhưng giọng buồn buồn
"Nhưng mà..."_nó
"Nếu nó có thể thay đổi được thì tôi sẽ xoá nợ cho 2 mẹ con cháu..."_mẹ hắn nói
"Xoá nợ???"_nó trợn tròn mắt bất ngờ hỏi
"Đúng vậy!Từ nay đến lúc đó,tôi sẽ không đòi nợ 2 mẹ con cháu.ĐƯỢC CHỨ???Nhưng điều này cháu không được nói cho mẹ cháu.Có gì tôi sẽ nói..."_mẹ hắn cương quyết
"Vâng ạ!!!!!Cháu cảm ơn cô rất nhiều!cháu sẽ cố gắng hết sức.Cháu vô cùng vô cùng vô cùng cảm ơn cô!"_nó cúi đầu lia lịa cảm ơn
Nó như muốn nhảy cẫng lên!Trong lòng nó chưa bao giờ sướng như lúc này...Và điều nó ước đã thành hiện thực rồi!!!Nhưng mà...hắn...phải thay đổi.Nó suy nghĩ suốt ngày đêm để tìm cách thay đổi tên đáng ghét đấy.Nó càng nghĩ càng căm thù hắn...
"HOÀNG GIA BẢO!!!TÔI SẼ THA CHO CẬU...NHƯNG CHỈ VÌ HOÀN CẢNH NHÀ TÔI VÀ MẸ CẬU NÊN TÔI MỚI THẾ NÀY THÔI ĐẤY!"_Nó hét lớn trong lòng
Chap 15ời đề nghị
Nó mở cửa phòng hắn
"Này!Cô không biết phép lịch sự tối thiểu là gì à?"_hắn quát to
Rồi nó lôi hắn ra công viên.Hắn cứ thế nói bỏ tay ra nhưng nó không chịu,nó nhất quyết phải nói.Bây giờ ai cũng tưởng 2 bọn họ là vợ chồng,nó thì cứ lôi hắn đi như muốn"xử tử" không bằng
Đến công viên Center Park_công viên nổi tiếng lớn ở gần nhà nó
"Này!Bỏ ra!"_Hắn tự nhiên đỏ mặt vì đây là lần đầu tiên có đứa con gái nắm tay hắn...hắn cứ để nó nắm tay vậy
Rồi nó cũng bỏ
"Tôi có chuyện muốn nói với cậu"_Nó
"Chuyện...chuyện gì?Để sau đi"_hắn nói rồi bỏ đi
"Tôi sẽ giúp cậu"
"Giúp gì?"
"Tôi sẽ giúp cậu kiếm tiền"
"Cô...cô biết hết rồi..."
"Đúng thế"
"Vì sao?"_Hắn thắc mắc
"Nếu giúp cậu tự tay kiếm tiền và thay đổi cậu,mẹ tôi không còn bị gắn nợ nữa"_nó ngập ngừng nói
"Vậy sao?Cứ biết thế đi!"_rồi hắn cũng đi mất
Hắn mở điện thoại ra và gọi...
"Mẹ à...Mẹ đã bảo với con nhỏ đó nếu giúp con thì mẹ cô ta sẽ không còn nợ nữa đúng không??"_hắn
"Ừ!Đúng vậy...Mẹ phải làm mọi cách...giúp con mà"_mẹ hắn rưng rưng
"Nhưng sao lại là con nhỏ đó chứ?con ghét cô ta lắm!!"_hắn nói to
"Con cứ chờ xem.."_mẹ hắn nói 1 cách bí ẩn rồi dập máy luôn
Điều mẹ hắn nói cứ làm hắn suy nghĩ mãi,trong đầu chỉ loanh quanh một câu hỏi"Sao mẹ lại chọn nó?" rồi tự nhiên hắn cười đểu
Hắn quay lại chỗ nó đang đứng...
"Được!Tôi sẽ đồng ý để cô giúp"_hắn khoanh tay
"Thật sao?May quá"_nó thở phào nhẹ nhõm
"Nhưng cô phải làm tôi 3 việc"_hắn dơ số 3 lên trước mặt nó
"Việc gì?Tôi sẽ làm hết!"_nó vênh mặt đắc thắng
Hắn cười nhếch mép nói:"Thứ 1 cô phải dọn dẹp phòng cho tôi,được chứ?"
"Được,quá đơn giản"
"Thứ 2 là cô không được cãi lời tôi...Và thứ 3 cô phải nghe lời tôi,OK không???"
"Tôi...tôi...thôi được tôi đồng ý"_nó cắn răng chịu đựng
"Rồi,và sẽ bắt đầu từ ngày mai...À thôi,chủ nhật đi-ngày kia!"_hắn nói rồi đi mất
Nó ở đấy như"núi lửa phun trào",mặt tối sầm lại dơ nắm đấm"doạ người" làm ai cũng phải sợ chạy mất dép!
"Cậu được lắm!Tôi sẽ nhị!!n lần này và cậu cũng đừng hòng xin được công việc nhàn hạ...CẬU CHỜ ĐÓOOOO!"_nó nghĩ
''Hắt xì!Mình thấy có điều gì nguy hiểm quanh đây thì phải???"_hắn nghĩ
Sáng hôm sau...Cả 2 bọn họ cùng thức dậy,đang đi xuống phòng bếp thì...
"CỐP!!!"-Cả 2 bọn họ cùng đập đầu vào nhau vì không để ý rồi ngã nhào ra đất
"UI DA"_nó kêu
"Cô đi đứng kiểu gì thế hả?Mắt đã mù dở rồi thì đừng có để người khác bị thương chứ!?"_hắn ôm đầu nói
Nó cũng xoa xoa đầu,nhăn nhó chả kém:"Còn mắt cậu ý?Chỉ để trang trí ở cây thông Noel thôi?Hay cậu đi "cấy" mắt giả để lắp vào đó hở?"
"THÔI NGAY 2 ĐỨA!CẦM LẤY ĐỒ ĂN SÁNG NÀYY!!!"_mẹ nó quát lên cả 2 bọn họ im lặng ngay rồi ném đồ ăn cho 2 bọn họ
Hắn nhanh tay chộp lấy được nhưng nó không nhanh tay nên bị cả hộp thức ăn trúng giữa mặt...
"Mẹ ơi!Mẹ định hại con chết đấy hả?Đã đau rồi còn đau thêm"_nó vừa ôm đầu vừa ôm mặt kêu than
"Cho chết!Ai bảo ngu thì chết!Trách ai ở đây hả??!"_hắn cười tươi
Hắn ít cười...Nhưng đã cười như một thiên sứ vậy,nó đơ ra vài giây rồi đỏ mặt
"woa...Đúng là mĩ nam có khác...lãng tử quá..._nó nghĩ,ngớ người ra:"Mình nói cái quái gì vậy???Mình lại nói linh tinh rồi"_nó nghĩ thầm
"Dạo này tôi thấy cô kiểu như tự kỉ vậy?Hỏi rồi lại tự trả lời,lại còn nghĩ trong đầu nữa chứ?Hay cô bị"lên cơn",có cần tôi đưa giúp vào bệnh viện để chữa trị không?"_hắn chống tay trước hông cúi người săm soi nhìn nó với ánh mắt kiểu trêu-nhưng-trêu-rất-đểu
Nó tức giận rồi dùng toàn bộ "Linh sinh khí" dẫm mạnh vào chân hắn...rồi bỏ đi
AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA........!!!!!!!!!_hắn kêu to đến nỗi "long trời lở đất",chó mèo nhà khác đang ngủ thì tỉnh dậy sủa,kêu inh ỏi
Chap 16:
Nó đã chạy mất tiêu còn hắn cứ đứng ở cửa mà lầm bầm:"Con nhỏ đáng chết!!!Đồ tưng tửng...!"
Hắn mở cửa để đi học...Thì lại gặp mặt Huy.Huy quá đỗi bất ngờ còn hắn cứ chau mày lại.Hai người nhìn nhau với ánh mắt "sét đánh"-nửa hận thù nửa căm ghét như sắp có chiến tranh xảy ra vậy
"Cậu...sao cậu lại ở đây?"_Huy lắp bắp bất ngờ
"Tôi ở đây là chuyện của cậu sao!?"_hắn bực mình
"Tôi hỏi thì cậu trả lời đi!"_Huy nghiêm túc hỏi
"Muốn biết thì hỏi bạn gái cậu ý,sao lại hỏi tôi?Phiền phức quá!!!"_hắn tỏ thái độ rồi đi mất
Huy đứng ngây người ra.Trong lòng rất tức giận-không phải tức hắn mà là tức nó
"Chuyện này sao cậu lại không nói với tớ chứ?"_cậu nói thầm
ĐẾN TRƯỜNG...Hắn đã tức tối nhảy bổ vào chỗ ngồi-thái độ bực mình.Hắn không còn nói nó dịch ra như mấy lần trước mà lần này đẩy nó ra rất mạnh rồi ngồi vào chỗ.Thấy vậy nó rất tức tối
"Ouchhh...!Cậu làm trò gì đấy hả?Không biết nói ngồi dịch ra mà lại đẩy tôi"_nó ôm tay nó kêu
"Nói nhiều quá đấy!"_hắn trả lời ngắn gọn lạnh lùng
Hắn ngồi vắt 2 chân lên bàn,hai tai đeo headphone nghe nhạc,khoanh tay,mặt tỏ ra rất khó chịu
Nó đang định nói hắn nhưng lại thấy bản mặt hắn lúc đó,nó sợ sởn gai ốc ra vì nếu mà đụng đến hắn bây giờ có mà "chết không toàn thây" nên thôi
RENGGGGG!!!!!-Tiếng chuông báo hiệu giờ nghỉ
(đọc truyện hay tại kenhtruyen.pro)"RỘT...RỘT..."_cái bụng nó đánh trống hết cả lên.Nó rất đói,cả 3 tiết mắt cứ hoa hết cả lên chả có chữ gì vào đầu.Thường mẹ nó hay làm bữa sáng nhưng hôm nay lại không
Nó lôi hộp thức ăn ra,cứ cầm đũa mà dầm dầm đến nỗi nát cả cơm rồi cứ lầm bà lầm bầm,đôi lúc lại liếc hắn sắc bén.Còn hắn cứ ung dung rung đùi nghe nhạc
Hắn mở 1 mắt liếc nó:"Nhìn cái gì?!"
Nó giật bắn người,đứng cả tim ấp úng:"tôi...không có gì...cậu nghe nhạc tiếp đi''
Nó ăn hết hộp thức ăn trong vòng 10' mà giờ nghỉ tới tận 30'
Nó ôm bụng nhăn nhở:"Ôi,đói quá...Vẫn không thấy no gì cả"rột...rột..-Cái bao tử nó lại kêu lên rồi
Hắn tự nhiên ẩn hộp thức ăn của hắn cho nó...
"Hả?Đây là..."_nó tròn mắt
"Ăn đi!Tôi không đói"_hắn
"Cảm...cảm ơn"_trong lòng nó đang sung sướng"Sao hôm nay cậu tốt vậy ta???"_nó nghĩ
"Đừng có mà tưởng bở tôi tốt với cô.Chả qua hôm nay tôi không đói mới cả không có tâm trạng nên không muốn ăn,mà đổ đi thì phí lắm"_hắn nói làm tan cái suy nghĩ "sáng chói" của nó với hắn.Nó nhìn hắn bĩu môi rồi cắm mặt ăn lấy ăn để
Hắn nhìn nó phì cười...Bây giờ nó như một con heo bỏ đói mấy tháng rồi...Hắn bỏ đi lên ban công tầng thượng
"BỘPPPP...."_Có 1 kẻ đập bàn nó khi đang ăn
Nó đang ăn thì giật bắn mình,đang ăn thì phụt cả miếng thịt ra ngoài.Nó ngước mặt lên...thì ra là Huy
"Hehe,xin lỗi nha"_Huy cười
"HỨ!Tại ông đấy,suýt nữa tôi bị sặc"_nó
"Thôi,xin lỗi nha...Chiều nay đi chơi không?"
Nó nhận lời...Vì hôm nay nó muốn đi thoả thích để mai đối diện với cái ngày"đen tối"
"Ừa..."
"Vậy...3h nha,tui đến đón đó"_cậu nhắn nó rồi đến thư viện mượn sách
"Ê,Nhật Anh!Nói chuyện với tôi một lát được không?"_Yến My gọi nó
"Chị muốn gọi tôi chuyện gì?"_nó đáp
"Ra sân sau vườn đi!"_nói rồi nó cùng với My ra sân sau
"Cô biết hôm nay là ngày gì không?"_Yến My
"Không...Là ngày gì?"
"Hôm nay...là sinh nhật Huy"
"SAO???Sinh nhật Huy"_nó bất ngờ...Nó không ngờ rằng mình lại quyên sinh nhật BFF thân thiết của nó
"Tôi muốn hỏi cô 1 điều được không?"_Nhỏ hỏi nhẹ
"Được!Chuyện gì?"
"Huy thích cô"
"Thì sao?"
"Thế cô có thích Huy không?"
"Không,chúng tôi chỉ là bạn thân với nhau thôi"
"À...Vậy thì được rồi"
Nhỏ Yến My đi mất...Mặt nhỏ đỏ lên...Vì nhỏ bắt đầu chú ý với Huy từ lần ngồi cạnh cậu,mặc dù cô là chủ FC Bảo nhưng cô vẫn thấy mình "hâm mộ" Huy hơn
Tại nhà của Huy...1 căn biệt thự cũng to nhưng không bằng nhà Bảo
"Chúc mừng sinh nhật con"_cả bố mẹ cậu reo lên chúc mừng
"Con cảm ơn bố mẹ"_hắn tươi cười
"Con ngồi xuống đi"_bố cậu chỉnh lại kính bảo Huy ngồi
"Bố mẹ muốn giới thiệu với con một người...Vào đi con!"_Mẹ Huy
"Là...là ai vậy ạ?"_Huy đang rất tò mò
Một cô gái mặc chiếc váy hồng xếp li chấm bi đến ngang đầu gối.Mái tóc lọn xoăn màu đỏ cam hung hung.Trên đầu cài chiếc nơ trông rất xinh.Làn da trắng hồng,đôi môi đỏ mọng,làn mi cong với đôi mắt to đang bước vào...Huy và cô gái đấy nhìn mặt nhau,cả 2 người như muốn "độn thổ xuống đất".Không ai khác chính là chị...Yến My nhà ta!
"cậu..."
"Huy..."
2 người cứ tròn mắt nhìn nhau
"Ờ...2 đứa quen nhau sao?Trái Đất đúng là tròn thiệt mà"_bố ẹ Huy ngạc nhiên không kémm
"Nào...nào hai đứa ngồi xuống đi"_mẹ Huy cắt ngang phút giây "căng thẳng"
Mẹ Huy rót trà...Bố Huy ngồi nhấm nháp
"Huy à...Từ bây giờ Yến My là hôn phu của con
Yến My...Huy là hôn phu của con!"_Bố Huy nói rành mạch
"CÁI GÌIIIIIII!!!!!!!!............."_Cả 2 bọn họ hét to rồi Huy bỏ lên phòng
"Không thể nào...người mà ngày xưa mình luôn yêu thương,quí mến,thân thiết và mai sau hứa sẽ cưới nhau là...Yến My sao???Nhưng mình đã hứa với cô ấy rồi,còn Nhật Anh thì sao"_Huy nói một mình rồi ngắm chiếc nhẫn ngày xưa cậu và My đã trao nhau
Tại một căn biệt thự-nhà của Huy ngày xưa...Có một cô bé và một cậu bé,luôn tươi cười thân thiết với nhau.Huy luôn bảo vệ My trước mấy bọn côn đồ,luôn dỗ dành an ủi My khi cô buồn,cô khóc và lúc nào cũng mua kẹo mút cho cô ăn
Nhưng rồi 1 ngày nọ...
"Huhuhu...hức hức...mai tớ...tớ...phải xa cậu thật rồi...mai bố mẹ tớ đi công tác ở nước ngoài...hức...nên đưa tớ đi cùng theo..huhu...hức...tớ...phải xa cậu..."_cô bé khóc
Cậu bé bất ngờ,chảy 1,2 giọt lệ..."cậu đi thật sao?cậu đã hứa ở lại với tớ đến lúc chúng ta cưới nhau mà...!"_Cậu nói lớn
Bỗng nhiên cô bé ôm chầm lấy cậu...hôn vào má cậu-cái hôn thật nhẹ nhàng nhưng lại tràn ngập tình yêu của 2 đôi tình nhân 5 tuổi.Cậu bé thoáng đỏ mặt,nhỏ cứ ôm cậu mãi.Có làn gió nhẹ thổi qua tóc nhau...những cánh hoa sữa rơi xuống...mùi thơm dịu nhẹ...những tán lá bàng xào xạc tạo nên một khung cảnh lãng mạn của những ngày cuối thu
Lúc này họ mới buông tay ra...
"Tớ..tớ...xin lỗi vì đã không ở bên cậu...nhưng cậu...phải chờ tớ quay trở về đấy!"_cô bé nói trong nước mắt
"Tớ sẽ chờ...dù chờ cậu cả chục năm tớ cũng chờ!"_cậu bé cương quyết nói
"Khoảng...10 năm,khoảng thời gian đó cậu nhất định phải chờ tớ đấy!Cậu đợi được chứ?"
"Được!Tớ sẽ đợi cậu trở về..."_nói rồi cậu bé rút trong hộp ra 1 chiếc nhẫn trông rất đẹp rồi đeo vào tay cô
"woa...đây là..."
"Đây là nhẫn đôi của chúng ta...trong lúc cậu ở nước ngoài cậu cứ nhìn thấy chiếc nhẫn này là cậu nhìn thấy tớ.Cậu sẽ không thấy mình cô đơn nữa..."
"YẾN MY ƠI!ĐI THÔI NÀO!!!!"_mẹ cô thúc giục
"Tớ phải đi rồi...cậu ở đây nhớ giữ sức khoẻ nha!Nhớ đừng quên tớ và hãy đợi tớ trở về..."_Cô bé chạy đi mất,vì nếu cô càng ở đấy lâu thì càng nhớ cậu hơn
Cậu bé và cô bé khóc nức nở...muốn thời gian trôi qua thật nhanh để về bên nhau.Lúc Huy vào lớp 1 thì cũng lúc đó quen được Nhật Anh và trở thành BFF của nhau,nhưng cậu đối xử rất tốt với nó không khác gì My...Nhưng mỗi lúc cậu quan tâm tới Nhật Anh lại rất sợ cậu"thay lòng đổi dạ" với cô.Nhưng bây giờ cô đã về...như có một sợi dây đã liên kết tình yêu của Huy với My lại với nhau.Và cái ý nghĩ yêu Nhật Anh cũng bắt đầu mờ dần...cậu chỉ vì một phút giây không suy nghĩ mà đã nói linh tinh,làm phụ lòng My và mất đi tình bạn với Nhật Anh khi cậu nói cậu là bạn trai của nó khi ở trường mà My đã chứng kiến hết.Cậu hối hận,day dứt vô cùng...
Huy xuống nhà...
"Nói chuyện với tớ một lát được không?"_huy hốt hoảng nói
"Ừ...Ra quán cafe gần đây nè!Cậu chảy mồ hôi nhiều quá,cậu sao không?"_My
"Không..không sao..."_Huy ấp úng nói rồi mặt hơi ửng lên
Nhỏ My cười tươi rồi hai bọn họ đến Paradise Cafe...
Chap 17iệc sinh nhật
"Cậu định hỏi gì?"_My hỏi
"Cậu còn nhớ chiếc nhẫn không?"_Huy cầm chiếc nhẫn lên ngắm
"À...chiếc nhẫn đó...mình nhớ chứ"_My lôi từ chiếc túi xách ra 1 chiếc nhẫn giống hệt của Huy đang cầm
"Cậu...đúng là cậu rồi!"_Nói rồi Huy ôm chầm lấy My
"Cậu không...quên mình là được rồi...thôi người ta đang nhìn kìa..."_My nhìn xung quanh
"Ờ...ờ...tớ xin lỗi..."_Huy bỏ tay ra,mặt hơi đỏ
"Hì hì...không sao"_My cười mỉm
"Tớ cũng xin lỗi cậu vì chuyện ở trường...chyện tớ là bạn trai Nhật Anh,đó chỉ là phút giây nông nổi thôi!Cậu đừng để bụng nha,hiểu lầm thôi!Cậu tha thứ cho tớ nhé..."_Huy chắp tay xoa xoa mong xin được My tha lỗi
My bật cười bởi sự trẻ con của Huy:"Ừ,được rồi!Tớ biết cậu với cô ấy chỉ là bạn thân thôi mà...cậu vẫn nhớ tớ là được rồi..."-Huy gãi đầu ngượng ngùng
"Mà chuyện tớ là chủ tịch hội FC Bảo ý...Tớ cũng có lỗi mà...tớ lại lập ra cái hội không đâu ý..."_My nói tiếp
"Kệ đi...Chiều nay cậu nhớ đi sinh nhật tớ nha!"_Huy
"Ừa...Nhất định rồi!"_My
"Ây dà...mệt quá đi"_Huy giả vờ mệt mỏi rồi khoác vai My
"Thôi đi...lại còn giả vờ nữa"_My véo má nhẹ Huy
"Đi chơi đâu đi,ok?"_Huy giơ ngón út nháy mắt với My
"Nhất trí đồng ý!"_My ngoắc tay Huy
Huy xoa đầu My-My cười tươi,nụ cười như thiên sứ vậy...Và 2 bọn họ đỏ mặt...Không lẽ họ đã phải lòng nhau?
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
"Ê!Cậu có muốn đi sinh nhật Huy cùng tôi không?"_nó
"Mắc mớ gì tôi phải đi!Mà cậu ta đâu mời tôi..."_hắn khoanh tay nói giọng ngang ngược
"Cậu ấy có mời cậu đó...Cậu mà không đi thì phải tự túc thôi,mẹ tôi cũng đi có việc rồi!"_nó nói với vẻ mặt gian xảo
"Đợi đã...đi thì đi...tôi phải chuẩn bị đã"_hắn
Nó đã nói trúng tim đen của hắn.Hắn bị khoá thẻ,tiền trong ví cũng sắp cạn kiệt rồi...mà hắn cũng chả biết tự túc nấu ăn
Hắn mặc chiếc áo sơ mi trắng với chiếc quần jeans rồi khoác thêm chiếc áo vest được sắn tay lên,thắt chiếc caravat dài cỡ nhỏ màu đen được thắt hờ.hắn đi đôi giày đen bóng cao cổ.Trông hắn bây giờ thật nam tính và sành điệu
Còn nó mặc chiếc áo cộc tay kẻ sọc ngang đỏ-trắng với quần short kaki đen,khoác bên ngoài là chiếc áo bò màu sáng không tay.Nó đi đôi giày đinh tán hình lá cờ nước Anh.Trông nó trẻ trung,sành điệu không khá
đọc truyện teen hay , tiểu thuyết hay nhất
Truyện Cùng Chuyên Mục
» Truyện Teen - Tam Đại Thiếu Gia Và Nhỏ Nhút Nhát: Cổ Tích Giữa Đời Thực
[ 4126 ngày trước - Xem: ]
- 524[ 4126 ngày trước - Xem: ]