watch sexy videos at nza-vids!
truyen teen hay
DoTa Truyền Kỳ
Dota Truyền Kỳ - Game mobile nhập vai chiến thuật số 1 châu Á cực kỳ hấp dẫn
Tải miễn phí
Trang 3 - Truyện teen,Nhỏ Nhút Nhát và Cold Boy Cá Tính (Tác giả: Trum)
Home >
Tìm kiếm

Truyện teen,Nhỏ Nhút Nhát và Cold Boy Cá Tính (Tác giả: Trum)

Chủ đề đã đóng cửa
Mr.Luân™ [Admin] [On]
14/05/24 - 03:14

i em..



Bla bla bla…. Hắn đang nghe nhạc cũng phải bỏ một tai ra mà hét:



-Im hếc coi!- Xong hắn về chỗ ngồi gác chân lên bàn như thường lệ, nó lanh lẹ lấy quyển tập of hắn ra chép.



Nhưng làm sao mà học được khi mà cả lớp học cứ hướngánh mắt về phía nó!? Nó bối rối cúi xuống chép bài..



Giờ nó ms thấy hối hận khi mà lỡ nói ra cái câu vôduyên ấy..



“Tôi vs hắn ở chung nhà!”- Càng muốn quên thì câunói đó cứ văng vẳng bên tai nó. Nó lắc đầu xua tan ý nghĩ.



Khác vs nó đang khổ sở vì trở thành cái trung tâm củalớp thì hắn lại thoải mái vô cùng. Hắn ngồi đó, vô tư ngủ.. Thèm gì để ý tới nhữngcon mắt trái tim + đang sùi bọt mép nhìn chăm chú vào hắn.



Nó lay hắn, hắn ko động đậy. Nó khều hắn, hắn im lặng.Nó bực mình đánh nhẹ hắn, hắn ko mở mắt..



Khi hắn ngủ cũng ko tệ đâu.. Mái tóc cắt tỉa nhẹ,khuôn mặt baby trắng bóc, mũi hắn phập phồng thở nhìn kute cực nház..!



Lòng nó hơi xao động. Chậc.. Ai mà biết ác quỷ cũngcó lúc dễ thương như thiên thần thế này chứ!? Nhìn hắn rất đáng yêu, ko nhăn mặt,ko nhíu mày, cũng ko lo lắng.. Rất chi là… bình yên..



Để ý thấy nhiều con mắt đang nhìn về phía nó nghi hoặc,nó quay đi.. Thật là xấu hổ quá!!!



Hắn khẽ động đậy, môi hắn nhẹ nhếch lên một đườngcong ko thể hoàn hảo hơn..

Chap 14: [ Chap này sẽ có 1 N/v mới nè :”>.. Biết là ai ko m.n!?">

Music





Đến khi m.n mỏi mắt rồi mới bỏ cuộc, lúc đó nó ms được yên thân chìm vào những con số của Toán học thì..



-Nguyễn Sica.. Ko mong đc chỉ giáo..- Một bóng người lướt vào lớp, thoắt cái đã đứng trên bục, rồi tung một tràng giới thiệu, xong xuống chỗ nó



-Phiền anh đi chỗ khác.- Sica ko đụng vào người hắn,chỉ nói thế..



Tình hình là hắn đang nghe Insane – BTOB hay quá nên ko nỡ trả lời, nếu mà trả lời thì chắc Sica bay qua Thái Bình Dương rồi.. Mặc kệ,hắn làm lơ Sica đi



-ĐI CHỖ KHÁC DÙM TÔI!- Trong lời nói có thái độ lạnh lùng cùng cực và độ quyết tâm ko giới hạn



Hắn nhắm nghiền mắt, giơ ngón tay trỏ lên lia qua lia lại..



Thế là quá đủ vs cục băng giá như Sica rồi, cô nắm lấy bàn tay đang trêu chọc cô, vật hắn ngã xuống sàn, vô tư bước qua hắn vào chỗ ngồi.



-Này.. mày về hồi nào vậy?- Nó nuốt nước bọt



-Mới về là tao nhập học luôn.- Sica che miệng lại nói vs nó



-Chậc..Sao ko ở nhà ngủ một giấc.. Mai tới cho khỏe?



-Nhớ mày!- Sica nói xong chụt một phát vào môi nó rồi quay đi lấy laptop ra đánh lại bài hôm nay..



Thật ra thì trường nó mỗi người đến trường chỉ mang độc mỗi cái laptop để làm bài, nhưng nó thì đâu thể? Đang trong lớp vỏ bọc của con bé nhà nghèo mà :”>.. Hắn cũng ko ngoài mục đích chọc giận nó[ Chết vs Trum >”<">



-Mày cất bút sách đi.. Tao vs mày dùng laptop chung.- Sica bật nguồn máy



-Thôi.. Đợi mày bật lap thì bà cô xuống mồ mẹ nó rùi!- Tay nó vẫn viết bài



-Đợi đók! Dám chơi bà àk!?- Sica cười mỉm



Thế cho m.n đoán chuyện gì đã xảy ra vs người bị bỏ lơ còn lại? Là hắn ý mà :”>.. Bị Sica cho một bài học hắn đứng dậy tay ôm lấy cái lưng đáng thương bỏ ra khỏi lớp….chưa bao h` trở lại



-Nợ này tôi quyết thanh toán vs cô!- Hắn gầm gừ khi đi trên hành lang trường, hắn ra cái cây lớn sau trường ngồi đó ngủ.



Một nơi trú ẩn tuyệt vời vs bụi cỏ um tùm [ ko có muỗi hay bọ xít gì đâu nház.. "> Ở gần đó có một cái cây lớn vs cành lá vươn dài che bóng mát cả một khoảng trời..Hắn ngồi xuống gốc cây, chuyển bài khác giật mạnh hơn và chìm vào giấc ngủ ngay sau đók….

Chap 15:



Tan học nó vs Sica rôm rả kéo nhau vào quán trà sữa ngồi một góc tâm sự chuyện đời.. Chẳng thèm ngó ngàng chi tới hắn đi lù lù đằng sau.



Nó uống một ngụm trà sữa rồi tám trên trời dưới đất vs con Sica.. Kể cũng cỡ 1,2 năm rồi tụi nó có gặp nhau đâu.. Nhưng tình bạn thân thì có ko bao h` phai nhỉ?



-Tao biết là mày hóa trang, nhưng tao đâu nghĩ tài của mày lại đi quá giới hạn.. Phì..- Sica cầm cái kiếng tròn dầy và cũ của nó, lém lỉnh.



-Kệ tao.. Càng xấu càng ít chú ý mày ạ..- Nó xua tay, uống thêm một ngụm đầy họng



-Tao nghĩ cũng đã đến lúc mày nên bỏ lớp hóa trang này đi rồi.. Mày có thể điều hành tập đoàn một mình rồi mà.. Có gì tao sẽ giúp mày..- Sica nói vu vơ



-Điên.. Cỡ tao phải đợi 3,4 năm nữa kia..



-Phương à, nghe tao.. Mày đừng quá tự ti.. Đợi 3,4 năm nữa thì tập đoàn mày phá sản rồi!- Thở dài



Nó không nói gì hết, cũng thở dài khuấy khuấy ly trà sữa của mình..



Một anh phục vụ tới chỗ nó, cúi xuống nói riêng tư



-Thưa cô.. Lúc nãy có một người con trai muốn xin số điện thoại của cô..



-Đây..- Nó viết vào tớ giấy người phục vụ đưa.. Nghĩ gì đâu.. Chắc lại mấy thằng bệnh nhắn tin chọc chơi ấy mà..



Tối hôm đó.. điện thoại nó reo đến hồi chuông thứ 2..



-Alô!- Nó bắt máy



-Nhóc.. Anh Kiệt nè..- Đầu dây bên kia giọng háo hức



-D….dạ….- Nó ấp úng



-À.. Anh có hỏi tên em mà chưa được.. Em cho anh biết..cái tên?



-Dạ….Em…em là Phương anh..!- Nó nói mà cứ che ống nghe lại.. Sợ ai đó nghe thấy.. [ ai đó là ai đó chứ ko phải Trum ám chỉ ai đâu^^~">



-Hì hì.. Vậy cũng khuya rồi.. Em ngủ sớm nhé! Mai gặp em trên trường.. Hì hì..- Kiệt nhẹ nhàng dặn dò rồi nghe nó ậm ừ cúp máy xong anh mới cúp.. Lòng anh cứ xốn xang, anh mong tới ngày mai sớm.



Đêm đó nó suy nghĩ về lời nói của Sica.. Thật khó quyết định..



Sớm mai..



Nó bật dậy, hai mắt sáng long lanh, nó chạy ngay vàoWC sửa soạn cỡ chừng 10 phút nó đã bước ra với mái tóc mềm xõa dài, mái nó vuốt qua một bên rồi kẹp vào một chiếc cặp nơ hồng rất nữ tính. Nó rửa hết lơp phấn đen màu sô cô la trên mặt ..Nó mặc bộ đồng phục size nhỏ nhất nó kiếm được :”>..Ngồi trước gương nó cố nhìn kĩ lại khuôn mặt mình che giấu bao lâu nay.. Sau khi mỉm cười tự mãn, nó ra khỏi phòng qua phòng hắn gọi dậy



Chưa kịp gõ cửa hắn đã mở ra, một luồng khí nóng vào sáng sớm lạnh tràn quanh hắn..



-Cô là ai?- Hắn nheo mắt [ sở trường của anh ấy ">



-Anh còn chẳng nhớ mặt tôi sao? Mình thay đổi nhiều vậy đó hỡ?- Nó tự kỉ đứng trước của phòng hắn



-Hey.. Who are you!? Where’s ugly girl opposite my room? [ Hey.. cô là ai vậy? Cô gái xấu xí đối diện phòng tôi đâu rồi?">- Hắn nheo mắt nghi ngờ



-Stop looking me like that!!! I’ve sick enough!!!!!!!!! [ Đừng nhìn tôi cái kiểu nhìn đó n~.. Tôi chịu đủ rồi!!!!">- Nó hét lên..



[Trum *ngó lên*: hai người đối thoại gì Trum ko hỉu">



[Hắn: đã bảo là cút cơ mà!">



[Nó: Biến! Biến!">



[Trum: Ơ hay….">



Nhìn kĩ nó một hồi hắn lại nheo mắt nhìn kĩ lần nữa..



-Ah~…..Ugly girl!!!!!- Reo lên vui mừng



-Tôi!? Ugly girl!?- Nó nhíu mày lên giọng, tay chỉ vào mình



-Ko phải ugly thì là gì nhỉ?- Hắn tựa vào tường, cửa mỉa mai



-Thế anh có ugly ko?- Nó ngây ngô nhìn hắn, sáng sớm hắn mở cửa, đầu tóc bù xù chưa kịp chải, mắt còn chút gỉ, miệng lúc mới mở cữa thì ngáp oang oang.. [ Mất hình tượng quá ">



Đến lúc này hắn mới nhớ ra, sập cửa lại



-Nhanh! Đi học!!!!!!- Nó giục giã
Chap 16:

Nó và hắn hai đứa hai chiếc Ferrari bạc và Lexus đỏ đều mui trần [ giới trẻ thích mát mẻ "> đi sát bên nhau mà cứ nhăm nhe rồ ga phóng trước hay sao ấy!!

Chẳng nhớ đây là lần thứ mấy nó bước ra khỏi xe màall nữ sinh đứng xung quanh nó và hắn ồ lên n~… Nó vứt chìa khóa xe cho hắn rồi lên lớp. Hắn liếc nó.. Làm toàn thể nữ sinh liếc nó lun



Dường như có ánh hào quang vây lấy nó hay sao mà vừa mới bước vào lớp nó đã nhận được những ánh mắt chữ A mồm chữ O giồi!



-Em gái ơi.. Vào lớp tụi anh kiếm ai?



-Em xinh ơi.. Chắc gặp anh tỏ tình hả?



-Em đeo phù hiệu lớp mình.. Em là học sinh mới hả?



Nó từ tốn ngồi xuống chỗ cũ, lấy Mac Book ra.. cũng bằng vẻ ung dung ấy nó khiến cho cả lớp chết ngộp vì nhan sắc nghiêng nước nghiêng thành của tiên nữ nào đó..



Một thằng tò mò lại gần, nghiên cứu kĩ cái cặp của nó, nhìn kĩ những hành động của nó.. Sau đưa ra một kết luận làm cả lớp ầm ầm rơi từ trên mây xuống 3 tấc đất..



-Em có phải.. Nghiêm Thị Thanh Phương? Kế thừa tập đoàn Rubby?



Sắc mặt nó lạnh băng ko thay đổi, chỉ nhẹ gật..



-Và là Nguyễn Trần Thu Phương..? [ Nguyễn Trần Thu Phương là tên giả danh của nó..">



Nhẹ gật..



Những tiếng khóc nức nở, tiếng sụt sịt đáng thương,tiếng rên đầy ân hận chứng tỏ cái lớp này chuẩn bị đón lấy ngày tận thế..



-Im hết đi!- Hắn mới đi vào, lần thứ 2 lại nghe toàn tiếng khóc..



Con gái im ru.. Con trai vẫn còn khóc to hơn kia



Giờ ra chơi nó dạo quanh trường tìm Kiệt, anh cũng đang kiếm nó mà ko thấy đâu.. Mệt mỏi Kiệt ngồi bệt xuống thở.. Nó được dịp nhảy vào ngồi kế anh:



-Em chào anh Kiệt!- Kèm đó là một nụ cười khuyến mãi



-Ờh… Chào em.. Em có thấy Phương lớp 11A2 đâu ko?-Kiệt nhìn phù hiệu



-Em thấy.. bạn ấy chuyển trường rồi!- Nó thở dài..Nó ko muốn là cô gái xấu xí nữa.. Nó muốn anh coi nó là một cô gái xinh đẹp..



-Không thể nào.. Hôm qua anh mới nói chuyện với Phương mà..



-Em là bạn thân nó.. Nó bảo cần về Mỹ ngay lập tức nên em đã đặt book sớm nhất.. Có lẽ 1,2 tháng nữa nó mới quay lại..



-Thế à.. Cảm ơn em!- Kiệt cười buồn.. Chẳng biết sao anh lại có cảm giác trống vắng nhiều đến thế nhỉ?



-Anh có thể.. đi dạo với em một chút được ko?- Nó nhẹ lay anh..



-Ừm.. –Kiệt quay sang mỉm cười với nó, nắm tay nó kéo đứng dậy..



Thật ra bên cạnh Kiệt còn có rất rất nhiều cô gái đang ve vãn tán tỉnh nữa cơ.. Nhưng anh chọn cách im lặng.. Anh mong nó sẽ tới..Nhưng ..



Thấy Kiệt với nó đi dạo mà mấy đứa con gái kia ko khỏi tức.. Chúng tụm lại nói xấu và tìm cách trả thù nó..



Và tất nhiên.. trả thù ko phải là một việc dễ như lần trước.. Ông bà ta có câu: NGƯỜI TÍNH KHÔNG BẰNG TRỜI TÍNH..! Trường hợp này cũng không phải ngoại lệ!

Chap 17:



Nó và Kiệt ra sau trường hóng gió, chỉ là họ ko chịu được những ánh mắt e dè nhìn hai người mỗi khi nó và Kiệt đi qua thôi..



-Gió ở đây êm thật em nhỉ?- Kiệt khẽ đưa tay đỡ lấy chiếc lá úa vàng nhẹ rơi..



Hành động đơn giản của anh làm nó càng thêm ngại ngùng, nó cười ngượng:



-À.. tên em là Phương anh ạ!



-Cùng tên với bạn thân hã!? Hì hì – Kiệt bấc giác quay lại, anh cười dịu



-Cũng đâu đến nỗi đó!- Nó hướng mắt lên trời.



Nắng bao trùm cả bầu trời, nắng dịu lấp đầy khoảng trống, nắng cất tiếng hát gọi gió..



Nó và Kiệt ngồi xuống góc cây lớn, trong không khí yên lặng gió để lại cho hai đứa, nó khẽ hát:



"Cho em được khóc nếu phút chốc em yếu lòng.



Cho em được ôm lấy kí ức xưa vụng về khi bên em anh nói cười.



Ngại ngùng khi anh thì thầm sẽ mãi yêu mình em.



Mi ngoan ngày ấy vẫn ướt đẫm khi nhớ anh



Bao đêm dài thao thức ước muốn thêm một lần ta trong tay chung lối đi.



Dù là xa xôi dù là trong mơ thôi.



Em vẫn yêu anh như ngày đầu tiên."



[Vẫn- Bích Phương">



Kiệt chợt ngẩn người trước giọng hát nàng tiên cá nhẹ nhàng mang đậm dấu ấn ngọt ngào của người con gái bên cạnh anh..



-Này.. Không phải em hát hay quá chứ?- Lát sau nó hóm hỉnh quay sang hỏi Kiệt



-Em..-Kiệt ngập ngừng.. Giọng hát thân quen của một quá khứ.. Chỉ người đó mới hát cho anh bài đó mà thôi..!



Anh chìm trong suy nghĩ của chính mình, ko có lối thoát, ko có cứu tinh.. Anh ngập sâu trong kí ức..



“-Em hát cho anh nghe đi!



-Haizzzz……Đến bao giờ anh mới đi ngủ mà thiếu em đây!?



- Cho em được khóc nếu phút chốc em yếu lòng.



Cho em được ôm lấy kí ức xưa vụng về khi bên em anh nói cười.



Ngại ngùng khi anh thì thầm sẽ mãi yêu mình em.



Mi ngoan ngày ấy vẫn ướt đẫm khi nhớ anh



Bao đêm dài thao thức ước muốn thêm một lần ta trong tay chung lối đi.



Dù là xa xôi dù là trong mơ thôi.



Em vẫn yêu anh như ngày đầu tiên.



[Vẫn- Bích Phương">



-Khò…khò..



-Mớiđó mà anh ngủ rồi!! Bó tay..



Sau câu bông đùa là một nụ hôn nhẹ lên má, anh cười mỉm nhắm nghiền mắt lại, ko ai trên đời có thể thay thế tình yêu anh dành cho đc người ấy đc!!!”



Bỗng Kiệt thấy có gì nằng nặng trên vai mình, anh xua kí ức đi.. Về với thực tại. Nó đang dựa lên vai anh, lim dim ngủ.. đôi môi đỏ mọng hoa hồng hé nhẹ, có tiếng khò khò nho nhỏ.. Anh mỉm cười vuốt nhẹ mái tóc thơm của nó, tận hưởng mùa xuân..!

Chap 18



Nó tỉnh dậy, ngơ ngác nhìn xung quanh.. Nó đang ngủ ngoài sân sau cơ mà!? Sao lại vào lớp học rồi.. Ơ…. Rõ rang là ngoài sân sau mà?????? Hoang mang chẳng biết mình đang thể hồn hay xác thì thấy m.n đứng tụ lại một tổ ngay trước cửa lớp, nhìn nó mãi..



-Lại thế rồi!- Nó xịu mặt, mặc dù hơi sợ là hồn rời khõi xác đi chơi thong dong nhưng nó vẫn cố nhớ lại lúc mình ngủ.. Mãi mà rặn ra được có tý.. Mai mốt chắc phải bỏ thói ngủ ngày tkoy =.=”!!!



Trong tiềm thức của nó...



Ưm….Nó thấy mình đang được bế trên những dãy hành lang.. Trên cánh tay rắn chắc của ai đó.. Nó mệt mỏi hé mắt nhìn nhưng chói quá..



Đó có thể là ai được nhỉ?



Nghĩ tới đây thì hắn vác cặp đứng dậy, ngoái lại nhìn nó vs con mắt ko mấy thiện cảm..



-Về không?



Oah~…..Tới giờ về rồi ư!? Chết rồi.. Bài hôm nay là gì nhỉ!? Ưm…. Rặn mãi lòi óc mà ko ra nó dề môi rồi lấy cặp về, buồn thủm..



Lúc ra cửa một nhỏ ngang nhiên chắn chân giữa đường định ngán

Tag:

Truyện,teen,Nhỏ,Nhút,Nhát,,Cold,Boy,,Tính,0

đọc truyện teen hay , tiểu thuyết hay nhất

Truyện Cùng Chuyên Mục

» Truyện teen,Bad Boy Full
[ 3871 ngày trước - Xem: ]
» Truyện Teen - Tình Yêu Của Thiếu Gia Full
[ 3928 ngày trước - Xem: ]
» "Tên khốn" dễ thương Phần 1
[ 3928 ngày trước - Xem: ]
» Truyện "Tên khốn" dễ thương Phần 2
[ 3928 ngày trước - Xem: ]
U-ON - 83