Truyện Teen FULL | Ngược Thời Gian
Mr.Luân™ [Admin] [On] 27/11/24 - 22:56 |
nơi âm I ,hẻo lánh này,khung cảnh thất tốt a, im lặng như tờ ,im lặng 1 cách đáng sợ ,rấ tnhiều người thấy cảnh này sẽ rất thik ,ví dụ như con bạn thân của nó _ Hàn Tuyết ,ánh trăng tỏa ra thứ ánh sáng mờ ảo ,có hồ nước ,những cơn gió từ đâu thổi đến làm những chiếc lá đong đưa ,nhìn cảnh đó làm nó liên tưởng đến 1 bóng trắng lượn lờ bay qua lại …………….nó lắc đầu tay ôm chặt lấy cây kiếm nhằm tự tin lên tí chút ,cầm kiếm cũng ko ích gì ,với võ công của nó thì 10 tên cũng ko si nhưng đây là ma ,là ma ,làm sao có thề giết nổi cơ chứ ,trong đầu vừa nghĩ thì mắt nó nhìn thấy 1 bóng trắng đang di động ,nó dục mắt lại chắc chắn rằng điều nó đang nhìn là đúng còn miệng thì ko ngừng niệm “ xin chúa a men ,cầu đức thánh thần.v……….v” nhưng khi mở mắt ra thì caía bóng ấy vẫn đang đi đến gần nó ,tom nó đập nhanh như chạy maratong vậy ,nó có cảm giác ngẹt thở ,như có 1 bàn ta nào đó đang bóp lấy trài tim nhỏ bé của nó ,cái bóng ấy vẫn cứ lại gần nó ,bất lên thành tiếng thét “ Á……………..a”
Hắn đi tìm gần nửa ngày vẫn chẳng thấy nàng đâu ,trời cũng đã tối hắn gần đến canh 1 rồi (tức 2 h đêm) đang đi đến Tạm Đình cư ,nơi này thất âm u và lạnh lẽo ,đây chính là lãnh cuung mà người đời hay nhắc tới nhưng nói lãnh cung thì hơi quá ,nên khi lên ngôi hắn đã đặt lại tên cho nơi này bây h cây cối um tùm vây thôi chứ chắc 4-5 năm nữa sẽ có người ở thôi vì hiện tai hắn chưa có ai cả ,đang đi thì hắn thấy 1 bóng người ngồi trên tảng đ1 ,ko biết là ai hắn lại gần xem xét ,cách 3 bc là tới thí tai hắn nhói lên và tiếng hét của nữ nhân kia ,đó là giọng nàng mà ,hắn ko nhận lầm dc ,nhanh chân bc lại gần nàng ko ngờ nàng hét lên ,hắn chạy lại ôm nàng vào lòng ,Hàn Băng giãy giụa vì sợ ,còn hắn ôn tồn nói “ đừng sợ ta đây ta ở đây rồi “ nghe thấy tiếng của hắn thì mi72ng như bắt dc vàng ,nó khóc rống lên ,nức nở nói “ hức …sao ngươi ko đi tìm ta sớm hơn ,biết ta ở đây sợ lắm ko .hức………..” nó vừa nói vừa đấm tên kia liên hồi ,hắn chỉ biết ôm Hàn Băng vào người lấy tay xoa lưng nàng rồi hắn bế nàng trở về ,nắm trong vòng tay hắn ,thất dễ chịu với hương thơm toát ra từ người hắn làm cho nàng có cảm giác rất an toàn ,thiếp đi lúc nào ko hay ,khi tới nơi hắn gọi nàng đậy tắm rồi ăn ,nắn lại chân cho nó ,1 lần nữa nó khóc vì đau quá mà ,hắn lại dc thể ôm nó vào lòng ,trong lòng Hàn Băng vẫn còn sợ và đau nữa ,nghe nói uống rượu làm cho người ta bình tâm hơn thế là ko 1 chút nghĩ ngợi ,H,Băng nốc luôn 4 li vào sau đó trở nên bất tỉnh nhân sự làm hắn phải bế nàng vào gường ,nhìn khuôn măt đang nghủ của nàng thất làm cho người ta ko tài nào đời mắt nôi ,đôi môi anh đào kia như đang vời gọi hắn ,ngay lập tức hắn cúi xuống hôn nàng ,trong cơn mê man ,Hàn Băng cảm thấy có cái gì đó đang luồn lách trong miệng mình ,nó lấy lưỡi chống trả nhưng ko dc nàng cứ đẩy ra thì vất đó cứ đùn vô ,2 vất thể ( cụ tì là lưỡi ) quấn quýt hòa hơp , , không thể kìm dc bản thân hắn vừa hôn vừa tháo cúc áo của nàng ra ,1 cúc rồi 2 cúc ………….3 cúc hắn tháo 1 cách nhẹ nhàng chầm chấm ,cho đến cúc áo thứ 6 ( mới chỉ đến gần rốn thôi nha) hắn dừng tay và tháo yếm ra ,1 bộ ngực căng tròn .trắng nõn nà lộ ra ,hắn từ hôn miệng di chuyển sang cổ ,xuống vai và tới đôi gò bồng ,tay hắn luớt qua mọi thứ hắn đã hôn ,và dừng lại ở đôi gò bồng ,hắn sở thất nhẹ thất chậm để cảm nhận sự mịn màng của chúng ,lấy lưỡi của mình liếm nhè nhẹ lên nhũ hoa ,tay kia thì bóp cảm giác thik thú xâm chiếm ,rất nhanh chóng áo của hắn cũng bị lột ra ,điều mà hắn ko ngờ đó chính là nàng chú động ôm lấy hắn nép sát người vào bờ ngực rắt chắc khỏe mạnh của hắn ,lúc này phần trên của 2 người dán vào nhau ( như keo dính sắt í ) da thịt tiếp súc hắn có thể cảm nhấn rất rõ dc sự cắng mọng mềm mịn ,và cảm nhấn rất rõ nhịp tim đều đặn của nàng ,hắn muốn chiếm nàng là của riêng hắn ,1 tay sờ mó ,1 tay lướt xuống “ vãn u cốc “ thám hiểm rừng xanh và hang đọng nhưng vừa chạm nhẹ như có 1 luồng điện chạy khắp người , hắn ko thể là 1 tên tiểu nhân bỉ ổi như thế dc ,hắn muốn nàg là của hắn nhưng nàng tự nguyện chứ ko phải như thế này ,hắn đứng phắt đậy ,đắp chăn cho nàng rồi đi phê duyệt bản tấu chương ,đến canh 3 hắn mới trở lại gường ,thất nhẹ nhàng đóng lại cúc áo cho nàng rồi nắm bên cạnh quay mắt đi ( anh í mà cón nhìn là có chuyện hay rồi nhưng tiếc rằng Tiên Long ca vẫn còn chút “ người “nhỉ ^^………)
Ngược Thời Gian
Chap 16 : về nhà ,chuyện xảy ra
Tại Vương Phủ
Sau hôm xem hội Hoa Đăng Hàn Tuyết đang ngủ thì Tiểu Yến tới đánh thức ,T.Yến nói “ nhị tiểu thư ,Vương …………..Vương Phi tới chỗ của đại tiểu thư ,bọn nô tì phải làm sao “
H.Tuyết dang ngủ nhưng nghe những lời đó bất đây như 1 cái lò xo, nhanh như cắt chạy đến Nhàn An Cư ( chổ của Hàn Băng ) nhanh chóng ra lệnh cho T. Nguyệt nằm vào chỗ của Hàn Băng và chùm chăn lên ( giả vờ ngủ đó bà con ) chỉ vừa thi xếp xong thì ở ngoài có tiếng nói “ Vương Phi đến” H.Tuyết nhanh chóng chạy ra ngoài cửa thực hiện kế hoạch dụ dỗ .vưa thấy Hàn Tuyết ,Vương Phi nói:
-Hàn tuyết à ,sao con đến chỗ Hàn Băng sớm vấy ,có chuyện gì ak
-dạ……..không có nhưng mẫu thân tới thăm đại tỉ có việc gì ko ạ_ Htyết
-ta có chuyện muốn nói với Hàn Băng ,mà nó đâu rồi _VP lại hỏi
-dạ……….đại tỉ đang ngủ có gì mẫn thân cứ nói với Tuyết nhi dc rồi ,hôn qua H.Băng tỉ học đàn mỏi tay nên hôm nay đậy muộn _H.Tuyết
Như ko tin Vương Phi đi vào cửa thì thấy có người đang nắm thí lại trở ra nói với Hàn Tuyết :
-mai Nương cùng với phụ thân con phải lên Giang Nam có chút việc ,dù gì thì Hàn Băng cũng là người có quyền nhất nên ta dặn nó mấy việc cần chú ý ,mà Băng nhi đang ngủ thì ta nói với con cũng dc _ sai đó Vương Phi dặng dò r6òi đi ra ,bấy h Hàn Tuyết mới thỏ phào nhẹ nhõm còn 4 nhười kia cũng như thoát nạn diết thân , đấn sáng ngày hôm sau ko thấy Hàn Băng trở về thì Hàn tuyết lo lắng thực sự ,lệnh chó 4 nữ tử kia cùng với mình ra chỗ tổ chức hội hôm nọ tìm kiếm
Sáng đậy sai khi dùng điểm têm thì hắn đưa Hàn Băng trở về ,ra khỏi cung đang đi thì Nó thấy A Tử nghỉ Hàn Tuyết cũng đang ở đây tìm nó thìbắt tên kia dừng xe ngựa lại vội chạy xuống xe nhìn thấy nhỏ bạn thì nó chạy nhanh lại ôm lấy Hàn Tuyết hắn thất thế có chút ti7c1 trong lòng nhưng nhỡ đó là sư huynh hay tiểu đệ của nàng thí sai ,nhưng cho dù là thế thật thì giữa thanh thiên bạch nhất cũng ko nên làm cái hành động đó ,lỡ như tên nam nhân đang ôm nàng là “thanh mai trúc mã của nàng từ nhỏ thì sao nhủ ,hắn với nàng đã có hôn ước rồi thí sao ,biết vậy hôm qua hăn “ ăn “ nàng cho rồi ,hắn vừa giận mình ,giận người ( thỏ Thấy trên đầu Thiên Long ca có khói rồi đó)
Sau khi ôm (nhưng ko có hôn) thắm thiết thì Hàn Băng trở lại chiếc xe ngựa nói với hắn :
-cảm ơn ngươi vì chuyện hôm qua đến giúp ta và hôm nay còn dưa ta về nhà nữa –Hàn Băng nói nhưg hắn vẫm lặng tờ ,nó lấy tay quơ trước mắt hắn nói
-ê ngươi sao vậy bị bệnh ak
-kia là ai – bấy h hắn mới lên tiếng giọng nói còn mang chút nóng giận
-ak ,đó là bạn ta mà có gì ko_HB ,” bạn ……….chắc chắn hắn là thanh mai trúc mã với nàg ấy rồi “đó là suy nghỉ của hắn và trên đầu chuẩn bị bốc lưả tới nơi rồi ^^
-ko cho nàng nói chuyện với tên đó _ Hắn đe doạ Hàn Băng định cãi lại nhưng thôi kệ nàng gệt đầu chạy đi nhưng 1 lúc sau thì chạy lại hôn nhẹ lên má hắn rồi bỏ chạy đi vỉ ngượng ngùng còn tên ngồi trong xe kia thì bất độn gmất mấy s ,toàn bộ khói ,l7ã đã tiên tan đi hết rồi ^^
Sau 1 trận lâm li bi đát khi dc gặp lại bạn người thân duy nhất ở thế giới này htì bất chợit Hàn Tuyết trở nên bộ dang tươi cười ,Hàn Băng khẽ rùng mình vì cơn thịnh nộ se81p tới ao cũng biết trước khi biển động thì nó rất nhẹ nhàng mà ,chính thế vừa đặt chân vào Phủ thì cơn giận của Hàn Tuyết bắt đầu nổi lên :
-nhanh đi thôi ,chúng ta cần nói chuyện _ giọng nói của Hàn Tuyết mang theo chút giá lạnh
-vừa vào phòng thì H T lên tiếng ;
-nói mau cho tao biết mày đã đi đâu
-Hàn Tuyết ak mày đừng giận mà ,tao biết tao sai rồi _HB nănnủ
-mày chưa trả lời câu kỏi của ta ,nói mày đ4 đi đâu_HT tiếp tục hỏi
Hết cách HB đành phải đổ lỗi cho hắn thôi ,”hey… đành phải vậy “ Hàn Băng thầm nghĩ ,hít 1 hơi rồi nói (HB tỉ chuển bị diễn kịch nè ,sau này chuyển từ thiết kế sang diễn viên á):
-Hức……….mày ko biết thì thôi ,tao đang đi thì bị 1 gã đánh lén sau lưng rồi mang về chỗ của hắn ,hức……….mày biết ko thì ra tên đó làm ở lầu xanh ,hức ………….ko may tai bị phát hiện là thân nữ như ,hắn chiẩn bị làm “ nhụt “ tao thì có người đến cứu ,biết ai ko chính là cái tên ở trong Hòng Cung c9ó ,tao sợ quá ngất xỉu ,may mà hắn đua vào cung rồi hôm nay mới đưa tao về nè ,mày ko an ủi tao thì thôi đàn gnày lại **** tao ,hức………
Quả thất lời nói dối quá xuất sắc làm chi Hàn Tuyết tỉ om lặng 1 hồi ,tức giận thì giảm hơn nửa nhưng chưa tin lắm nên nói :
-có thết ko ,mày có võ công mà ai có thể bắt mày ,với trí óc của mày mà bị trói sao còn bị phát hiện là nữ ,tao cần phaỉ xem lại ak
-bị đập từ đằng sau thì sao mà phản ứng dc ,hắn lôi tao về ko ngờ cái nón rớt ra ,lúc đó tao vẫn bị bất tỉnh nhân sự trói là đúng rồi
-Thế còn tên trong cung kia sao lại tới đúng lúc thế _Hàn Tuyết vặn vẹo
-tại vì …vì …..
-vì nãy h mày lừa tao chứ gì ,khỏi nói ,nhìn mắt mày là biết mày ham chơi nên bị tên kia rủ vô cung chứ gì ,mày nên nhớ là tao là bạn với mày từ nhỏ nha ,mày nói dối là tao biết liền á
-trời ,biết rồi nãy h làm tao suy nghĩ nát óc trả lời mấy câu ? rất chi là “ khoai “ của mày
-mà tao thắc mắc ,sao hắn lại biết mày là nữ ,mày có bị hắn chiếm tiện nghi ko
-SAFsty………….chỉ ôm thôi ,ko có kiss_HB thuật lại
-vậy mày ngủ chung với hắn chứ gì
-ikm thì chỉ là ngủ chung thôi mà có gì đâu ,với lại tao thấy tên đó cũng tốt ( èo sau này mới biết tốt hay xấu ak)
-mà nhắc tới ngủ chung mới nhớ sao dạo này mày ko bị lôi vào cung ‘thị tẩm “ nhỉ
-ê mày nói cái gì đó ,muốn tao đi lắm ak _ thế là 2 vị tiểu thư lại như thường trực đuổi nhau khắp nơi trong Vương Phủ
CHAP 17: ước mơ thành hiện thực
2 tuầu sau đó
-hey……….ngủ sướng quá ,bây h là h nào rồi nhỉ sao con nhỏ Hàn Tuyết ko gọi mình như mọi hôm hay là bị bệnh _ Hàn Băng thức dậy vươn mình 1 cách uể oải ( ngù ít cũng kêu mà ngủ nhiều cũng nói ,hey.Tỉ Hàn Băng Đúng là “ luỡi ko xương ‘mà ) suy nghĩ 1 lúc rồi cùng với Tiểu yến và T .Nguyệt đi đến chỗ của Hàn Tuyết ,khi đi vào trong phòng thì thấy H.Tuyết nằm im bất động tưởng bạn mình có việc gì ,H.Băng liền chạy tới nắm tay ,sờ trán nhưng vẫn ko có dấu hiệu của bệnh ,đang nhắm mắt cố quên đi cơn đau ,nó đã sai A tử và T.Xuân đi tìm thuốc rồi ,ko ngờ có người đến quấy rối ,mở mắt ra thì thấy là Hàn Băng ,H.Tuyết nói :
-sao hôm nay mày sang đây ,có việc gì a_HT
-tao thấy mày ko gọi tao thì tưởng mày bệnh nên sang thăm thế Atử và Txuân đi đâu rồi mà mày bị sao vậy
-tao đến ngày……………………..
-đến ngày gì ,ngày gì mà mày ngủ thế này
-là ngày đó đó ,ngày đó là con gái ai cũng phải có:MatCuoi (15):_HT hơi bực nên gọng nói to lên 1 chút
-ngày đó là ngày nào ,sao nói úp mở thế
-sao mày “ gà “ thế kả ,mày có phải là con gái ko_h thì HT thưc sự tức giận lắm rồi ,bụng đang đau còn phải gân cổ giải thik với con kia nữa,còn 2 tiểu nha đầu kia cười khúc khích vì chủ nhân của mình
-đây là câu cuối ta nói với mày :MatCuoi (7):,tao nói xong mày làm ơn đi chỗ khác dc ko ,là ngày “khỉ *** đỏ “ đó chị ,rồi đi đi
Bây h Hb mới hiểu
-trời có thế thôi mà nói đại ra đi ,có ai chọc đâu mà ,mà mày đau bụng lắm ak đã nói A Tử đi lấy thuốc chưa _Hàn Băng qian tâm kỏi rối rít ,Hàn Tuyết ko nói gì chỉ gất đầu
-vậy tao đi tập võ nha ,hôm nay nghỉ đi ,hôm nào hết đau thì đi_Hàn Băng dặn dò rồi chạy ra ngoài cùng với T.Yến và T.Nguyết ,ko quên chọc “ khỉ *** đỏ tao đi đây “ làm cho Hàn Tuyết cười ra nc mắt :MatCuoi (1):,vừa nãy còn bảo là ko chọc mà vừa ra khỏi cửa đã dở chứng rồi ,sau khi Hàn Băng đi thì a tử cũng về mang cho H.Tuyết 1 bát nc có màu nâu ,tuy đắng nhưng vù tương lai nên đành bấm bụng uống hết ,sau khi nghỉ nghơi cũng đã bớt hẳn nhưng trongmấy ngày này ko nên vận động mạnh như tệp võ nên ,Hàn Tuyết ra Đài Vong Các đành đàn
Thiên Long đang ân ân ái ái với Mạt Phi thì Thiên Dương ( hậu vệ thân tín ,hết sức tring thành ) của hắn tới ,nói vọng vào “ Vương Gia ,Hoàng Thượng có lệnh triệu kiến Vương Gia vào cung gấp” ,tuy người bên cạnh ko muốn nhưng ko thể khàng chỉ của Hoàng Thượng dc ,sau 1 lúc hắn cũng chuển bị xong mọi việc ,” tên Hoàng Thượng này thật là taòn gọi vào những lúc ta đang hưởng thụ “ THiện Phong nghĩ chiếc xe ngực đang đi chầm chậm ,bỗng hắn nghe thất tiếng đàn rất trong trẻo ,nó thực sự rất hay “chắc chắn người đánh nó cũng là 1 mĩ nhân “ Thiên Phong thầm nghĩ( tình đào hoa lại nổi lênrồi đó ,caca này mấy lền chết vù mũ nhân) rồi kêu người dừng xe , Thiên Dương hiểu ý đụnh vào lôi người đó ra nhưng hắn ko muốn và tụ hắn đi vào ,xem xét tình hình Thiên dương báo lại đây là phủ Tể Tướng Vương Gia ,nhưng kệ ,hắn vẫn muốn vào
tường rất cao nhưng với võ công của hắn thì có hề gì ,nhanh như cắt hắn dùng khinh công nhảy vào trong phỉ hướng theo tiếng đàn mà tới ,càng gần hắn lại càng muốn xem nữ nhân như thế nào mà lại đàn dc 1 bản nhạc du dương như thế ,nhưng trong lòng vẫn ko phủ nhận 1 nữ tử bình thường vì đây là phủ Vương Gia ,hắn có thừa bạc để tìm người về dạy cho nữ tử ( con ) của hắn ,bước chân Thiên Phong ngày càng nhanh thì bất chợt………
Chap 17 (cont)
bất chợt Thiên Phong khựng lại ,toàn thân hắn bất động tim hắn đập ngày càng nhanh khi thấy bức tranh mà bấy lâu nay gìn giữ có thật ,1 căng vọng rất cổ kính ,xung quanh toàn nước ,màu xanh nước hòa với màu xanh của bầi trời làm 1 ,những c6ay liễu đang rũ xuống hồ nước như vời gọi ,phong cảnh rất hữa tình ,nhưng những thứ đó chỉ làm nền cho “nàng “ 1 bộ xiêm y màu hồng nhạt càng làm cho nàng nổi bất trên bền xanh bao la ấy ,những cơn gió nhè nhẹ tới làm hco những lá liễu đung đưa ,những lọn tóc đen tuyền của người thiếu nữ ấy cũng khẽ đong đưa theo nhịp của tiếng đàn ,hắn ko ngờ trước mắt hắn là 1 giai nhân khuynh thành , đổ nc ,nhưng cái làm cho hắn bất ngờ ho8n đó chính là “ nàng” người con gái trong tranh ,ko ngờ hắn lại tìm dc nàg nhanh như thế ,nhìn nàng tận mắt như thế này còn tuyết mĩ hơn ngàn lần khi nhìn trong tranh ,trong vô thức đôi chân của Thiên Phong đi lại gần căn Lầu ấy hơn , đôi mắt dán chặt vào người thiếu nữ ấy ,trái tim thì lỡ nhịp ,còn tâm tư đang phiêu dạt cùng tiếng đàn đến tận chân trời xa xôi nào đó .Thấy có Người tới ,Hàn Tuyết dừng lại khẽ nhướn mày nhìn người lạ mặt ngũ quan cân đối ,nêu ko phải nói là “tuyệt mĩ” có lẽ hắn rất cao ,mắt phượng mày ngài ,toát lên khí chất của bậc đế vương ,H.tuyết cất lời :
-ngươi là ai ,sao nãy h ko lên tiếng
Khi nghe giọng nói ngọt ngào mếm mạu ôn nhu thanh thaót ,hắn mơi sực nhơ ra mình đanh ở đâu ,hắn trã lời
-thưa ,tiểu nhân là Thiên Phong là người làm ở phủ này ,thấy tiểu thư đàn hay quá nên tiểu nhân mạo phạm làm phiền_ hắn trả lời ,hắn thừa biết trong Phỉ này làm gì có người như thế ,nói chung thì hắn cũng biết hết nữ nhân trong phỉ ,mà nhìn nàng mặc đồ sang trọn thì ko phải là hạ nhân nên chắc chắn là người hắn nên hắn cũng ko muốn tiết lộ danh tính
Hàn tuyết liếc nhìn con người trước mặt nhìn người nam nhân kia ,tuyệt đối
Hắn đi tìm gần nửa ngày vẫn chẳng thấy nàng đâu ,trời cũng đã tối hắn gần đến canh 1 rồi (tức 2 h đêm) đang đi đến Tạm Đình cư ,nơi này thất âm u và lạnh lẽo ,đây chính là lãnh cuung mà người đời hay nhắc tới nhưng nói lãnh cung thì hơi quá ,nên khi lên ngôi hắn đã đặt lại tên cho nơi này bây h cây cối um tùm vây thôi chứ chắc 4-5 năm nữa sẽ có người ở thôi vì hiện tai hắn chưa có ai cả ,đang đi thì hắn thấy 1 bóng người ngồi trên tảng đ1 ,ko biết là ai hắn lại gần xem xét ,cách 3 bc là tới thí tai hắn nhói lên và tiếng hét của nữ nhân kia ,đó là giọng nàng mà ,hắn ko nhận lầm dc ,nhanh chân bc lại gần nàng ko ngờ nàng hét lên ,hắn chạy lại ôm nàng vào lòng ,Hàn Băng giãy giụa vì sợ ,còn hắn ôn tồn nói “ đừng sợ ta đây ta ở đây rồi “ nghe thấy tiếng của hắn thì mi72ng như bắt dc vàng ,nó khóc rống lên ,nức nở nói “ hức …sao ngươi ko đi tìm ta sớm hơn ,biết ta ở đây sợ lắm ko .hức………..” nó vừa nói vừa đấm tên kia liên hồi ,hắn chỉ biết ôm Hàn Băng vào người lấy tay xoa lưng nàng rồi hắn bế nàng trở về ,nắm trong vòng tay hắn ,thất dễ chịu với hương thơm toát ra từ người hắn làm cho nàng có cảm giác rất an toàn ,thiếp đi lúc nào ko hay ,khi tới nơi hắn gọi nàng đậy tắm rồi ăn ,nắn lại chân cho nó ,1 lần nữa nó khóc vì đau quá mà ,hắn lại dc thể ôm nó vào lòng ,trong lòng Hàn Băng vẫn còn sợ và đau nữa ,nghe nói uống rượu làm cho người ta bình tâm hơn thế là ko 1 chút nghĩ ngợi ,H,Băng nốc luôn 4 li vào sau đó trở nên bất tỉnh nhân sự làm hắn phải bế nàng vào gường ,nhìn khuôn măt đang nghủ của nàng thất làm cho người ta ko tài nào đời mắt nôi ,đôi môi anh đào kia như đang vời gọi hắn ,ngay lập tức hắn cúi xuống hôn nàng ,trong cơn mê man ,Hàn Băng cảm thấy có cái gì đó đang luồn lách trong miệng mình ,nó lấy lưỡi chống trả nhưng ko dc nàng cứ đẩy ra thì vất đó cứ đùn vô ,2 vất thể ( cụ tì là lưỡi ) quấn quýt hòa hơp , , không thể kìm dc bản thân hắn vừa hôn vừa tháo cúc áo của nàng ra ,1 cúc rồi 2 cúc ………….3 cúc hắn tháo 1 cách nhẹ nhàng chầm chấm ,cho đến cúc áo thứ 6 ( mới chỉ đến gần rốn thôi nha) hắn dừng tay và tháo yếm ra ,1 bộ ngực căng tròn .trắng nõn nà lộ ra ,hắn từ hôn miệng di chuyển sang cổ ,xuống vai và tới đôi gò bồng ,tay hắn luớt qua mọi thứ hắn đã hôn ,và dừng lại ở đôi gò bồng ,hắn sở thất nhẹ thất chậm để cảm nhận sự mịn màng của chúng ,lấy lưỡi của mình liếm nhè nhẹ lên nhũ hoa ,tay kia thì bóp cảm giác thik thú xâm chiếm ,rất nhanh chóng áo của hắn cũng bị lột ra ,điều mà hắn ko ngờ đó chính là nàng chú động ôm lấy hắn nép sát người vào bờ ngực rắt chắc khỏe mạnh của hắn ,lúc này phần trên của 2 người dán vào nhau ( như keo dính sắt í ) da thịt tiếp súc hắn có thể cảm nhấn rất rõ dc sự cắng mọng mềm mịn ,và cảm nhấn rất rõ nhịp tim đều đặn của nàng ,hắn muốn chiếm nàng là của riêng hắn ,1 tay sờ mó ,1 tay lướt xuống “ vãn u cốc “ thám hiểm rừng xanh và hang đọng nhưng vừa chạm nhẹ như có 1 luồng điện chạy khắp người , hắn ko thể là 1 tên tiểu nhân bỉ ổi như thế dc ,hắn muốn nàg là của hắn nhưng nàng tự nguyện chứ ko phải như thế này ,hắn đứng phắt đậy ,đắp chăn cho nàng rồi đi phê duyệt bản tấu chương ,đến canh 3 hắn mới trở lại gường ,thất nhẹ nhàng đóng lại cúc áo cho nàng rồi nắm bên cạnh quay mắt đi ( anh í mà cón nhìn là có chuyện hay rồi nhưng tiếc rằng Tiên Long ca vẫn còn chút “ người “nhỉ ^^………)
Ngược Thời Gian
Chap 16 : về nhà ,chuyện xảy ra
Tại Vương Phủ
Sau hôm xem hội Hoa Đăng Hàn Tuyết đang ngủ thì Tiểu Yến tới đánh thức ,T.Yến nói “ nhị tiểu thư ,Vương …………..Vương Phi tới chỗ của đại tiểu thư ,bọn nô tì phải làm sao “
H.Tuyết dang ngủ nhưng nghe những lời đó bất đây như 1 cái lò xo, nhanh như cắt chạy đến Nhàn An Cư ( chổ của Hàn Băng ) nhanh chóng ra lệnh cho T. Nguyệt nằm vào chỗ của Hàn Băng và chùm chăn lên ( giả vờ ngủ đó bà con ) chỉ vừa thi xếp xong thì ở ngoài có tiếng nói “ Vương Phi đến” H.Tuyết nhanh chóng chạy ra ngoài cửa thực hiện kế hoạch dụ dỗ .vưa thấy Hàn Tuyết ,Vương Phi nói:
-Hàn tuyết à ,sao con đến chỗ Hàn Băng sớm vấy ,có chuyện gì ak
-dạ……..không có nhưng mẫu thân tới thăm đại tỉ có việc gì ko ạ_ Htyết
-ta có chuyện muốn nói với Hàn Băng ,mà nó đâu rồi _VP lại hỏi
-dạ……….đại tỉ đang ngủ có gì mẫn thân cứ nói với Tuyết nhi dc rồi ,hôn qua H.Băng tỉ học đàn mỏi tay nên hôm nay đậy muộn _H.Tuyết
Như ko tin Vương Phi đi vào cửa thì thấy có người đang nắm thí lại trở ra nói với Hàn Tuyết :
-mai Nương cùng với phụ thân con phải lên Giang Nam có chút việc ,dù gì thì Hàn Băng cũng là người có quyền nhất nên ta dặn nó mấy việc cần chú ý ,mà Băng nhi đang ngủ thì ta nói với con cũng dc _ sai đó Vương Phi dặng dò r6òi đi ra ,bấy h Hàn Tuyết mới thỏ phào nhẹ nhõm còn 4 nhười kia cũng như thoát nạn diết thân , đấn sáng ngày hôm sau ko thấy Hàn Băng trở về thì Hàn tuyết lo lắng thực sự ,lệnh chó 4 nữ tử kia cùng với mình ra chỗ tổ chức hội hôm nọ tìm kiếm
Sáng đậy sai khi dùng điểm têm thì hắn đưa Hàn Băng trở về ,ra khỏi cung đang đi thì Nó thấy A Tử nghỉ Hàn Tuyết cũng đang ở đây tìm nó thìbắt tên kia dừng xe ngựa lại vội chạy xuống xe nhìn thấy nhỏ bạn thì nó chạy nhanh lại ôm lấy Hàn Tuyết hắn thất thế có chút ti7c1 trong lòng nhưng nhỡ đó là sư huynh hay tiểu đệ của nàng thí sai ,nhưng cho dù là thế thật thì giữa thanh thiên bạch nhất cũng ko nên làm cái hành động đó ,lỡ như tên nam nhân đang ôm nàng là “thanh mai trúc mã của nàng từ nhỏ thì sao nhủ ,hắn với nàng đã có hôn ước rồi thí sao ,biết vậy hôm qua hăn “ ăn “ nàng cho rồi ,hắn vừa giận mình ,giận người ( thỏ Thấy trên đầu Thiên Long ca có khói rồi đó)
Sau khi ôm (nhưng ko có hôn) thắm thiết thì Hàn Băng trở lại chiếc xe ngựa nói với hắn :
-cảm ơn ngươi vì chuyện hôm qua đến giúp ta và hôm nay còn dưa ta về nhà nữa –Hàn Băng nói nhưg hắn vẫm lặng tờ ,nó lấy tay quơ trước mắt hắn nói
-ê ngươi sao vậy bị bệnh ak
-kia là ai – bấy h hắn mới lên tiếng giọng nói còn mang chút nóng giận
-ak ,đó là bạn ta mà có gì ko_HB ,” bạn ……….chắc chắn hắn là thanh mai trúc mã với nàg ấy rồi “đó là suy nghỉ của hắn và trên đầu chuẩn bị bốc lưả tới nơi rồi ^^
-ko cho nàng nói chuyện với tên đó _ Hắn đe doạ Hàn Băng định cãi lại nhưng thôi kệ nàng gệt đầu chạy đi nhưng 1 lúc sau thì chạy lại hôn nhẹ lên má hắn rồi bỏ chạy đi vỉ ngượng ngùng còn tên ngồi trong xe kia thì bất độn gmất mấy s ,toàn bộ khói ,l7ã đã tiên tan đi hết rồi ^^
Sau 1 trận lâm li bi đát khi dc gặp lại bạn người thân duy nhất ở thế giới này htì bất chợit Hàn Tuyết trở nên bộ dang tươi cười ,Hàn Băng khẽ rùng mình vì cơn thịnh nộ se81p tới ao cũng biết trước khi biển động thì nó rất nhẹ nhàng mà ,chính thế vừa đặt chân vào Phủ thì cơn giận của Hàn Tuyết bắt đầu nổi lên :
-nhanh đi thôi ,chúng ta cần nói chuyện _ giọng nói của Hàn Tuyết mang theo chút giá lạnh
-vừa vào phòng thì H T lên tiếng ;
-nói mau cho tao biết mày đã đi đâu
-Hàn Tuyết ak mày đừng giận mà ,tao biết tao sai rồi _HB nănnủ
-mày chưa trả lời câu kỏi của ta ,nói mày đ4 đi đâu_HT tiếp tục hỏi
Hết cách HB đành phải đổ lỗi cho hắn thôi ,”hey… đành phải vậy “ Hàn Băng thầm nghĩ ,hít 1 hơi rồi nói (HB tỉ chuển bị diễn kịch nè ,sau này chuyển từ thiết kế sang diễn viên á):
-Hức……….mày ko biết thì thôi ,tao đang đi thì bị 1 gã đánh lén sau lưng rồi mang về chỗ của hắn ,hức……….mày biết ko thì ra tên đó làm ở lầu xanh ,hức ………….ko may tai bị phát hiện là thân nữ như ,hắn chiẩn bị làm “ nhụt “ tao thì có người đến cứu ,biết ai ko chính là cái tên ở trong Hòng Cung c9ó ,tao sợ quá ngất xỉu ,may mà hắn đua vào cung rồi hôm nay mới đưa tao về nè ,mày ko an ủi tao thì thôi đàn gnày lại **** tao ,hức………
Quả thất lời nói dối quá xuất sắc làm chi Hàn Tuyết tỉ om lặng 1 hồi ,tức giận thì giảm hơn nửa nhưng chưa tin lắm nên nói :
-có thết ko ,mày có võ công mà ai có thể bắt mày ,với trí óc của mày mà bị trói sao còn bị phát hiện là nữ ,tao cần phaỉ xem lại ak
-bị đập từ đằng sau thì sao mà phản ứng dc ,hắn lôi tao về ko ngờ cái nón rớt ra ,lúc đó tao vẫn bị bất tỉnh nhân sự trói là đúng rồi
-Thế còn tên trong cung kia sao lại tới đúng lúc thế _Hàn Tuyết vặn vẹo
-tại vì …vì …..
-vì nãy h mày lừa tao chứ gì ,khỏi nói ,nhìn mắt mày là biết mày ham chơi nên bị tên kia rủ vô cung chứ gì ,mày nên nhớ là tao là bạn với mày từ nhỏ nha ,mày nói dối là tao biết liền á
-trời ,biết rồi nãy h làm tao suy nghĩ nát óc trả lời mấy câu ? rất chi là “ khoai “ của mày
-mà tao thắc mắc ,sao hắn lại biết mày là nữ ,mày có bị hắn chiếm tiện nghi ko
-SAFsty………….chỉ ôm thôi ,ko có kiss_HB thuật lại
-vậy mày ngủ chung với hắn chứ gì
-ikm thì chỉ là ngủ chung thôi mà có gì đâu ,với lại tao thấy tên đó cũng tốt ( èo sau này mới biết tốt hay xấu ak)
-mà nhắc tới ngủ chung mới nhớ sao dạo này mày ko bị lôi vào cung ‘thị tẩm “ nhỉ
-ê mày nói cái gì đó ,muốn tao đi lắm ak _ thế là 2 vị tiểu thư lại như thường trực đuổi nhau khắp nơi trong Vương Phủ
CHAP 17: ước mơ thành hiện thực
2 tuầu sau đó
-hey……….ngủ sướng quá ,bây h là h nào rồi nhỉ sao con nhỏ Hàn Tuyết ko gọi mình như mọi hôm hay là bị bệnh _ Hàn Băng thức dậy vươn mình 1 cách uể oải ( ngù ít cũng kêu mà ngủ nhiều cũng nói ,hey.Tỉ Hàn Băng Đúng là “ luỡi ko xương ‘mà ) suy nghĩ 1 lúc rồi cùng với Tiểu yến và T .Nguyệt đi đến chỗ của Hàn Tuyết ,khi đi vào trong phòng thì thấy H.Tuyết nằm im bất động tưởng bạn mình có việc gì ,H.Băng liền chạy tới nắm tay ,sờ trán nhưng vẫn ko có dấu hiệu của bệnh ,đang nhắm mắt cố quên đi cơn đau ,nó đã sai A tử và T.Xuân đi tìm thuốc rồi ,ko ngờ có người đến quấy rối ,mở mắt ra thì thấy là Hàn Băng ,H.Tuyết nói :
-sao hôm nay mày sang đây ,có việc gì a_HT
-tao thấy mày ko gọi tao thì tưởng mày bệnh nên sang thăm thế Atử và Txuân đi đâu rồi mà mày bị sao vậy
-tao đến ngày……………………..
-đến ngày gì ,ngày gì mà mày ngủ thế này
-là ngày đó đó ,ngày đó là con gái ai cũng phải có:MatCuoi (15):_HT hơi bực nên gọng nói to lên 1 chút
-ngày đó là ngày nào ,sao nói úp mở thế
-sao mày “ gà “ thế kả ,mày có phải là con gái ko_h thì HT thưc sự tức giận lắm rồi ,bụng đang đau còn phải gân cổ giải thik với con kia nữa,còn 2 tiểu nha đầu kia cười khúc khích vì chủ nhân của mình
-đây là câu cuối ta nói với mày :MatCuoi (7):,tao nói xong mày làm ơn đi chỗ khác dc ko ,là ngày “khỉ *** đỏ “ đó chị ,rồi đi đi
Bây h Hb mới hiểu
-trời có thế thôi mà nói đại ra đi ,có ai chọc đâu mà ,mà mày đau bụng lắm ak đã nói A Tử đi lấy thuốc chưa _Hàn Băng qian tâm kỏi rối rít ,Hàn Tuyết ko nói gì chỉ gất đầu
-vậy tao đi tập võ nha ,hôm nay nghỉ đi ,hôm nào hết đau thì đi_Hàn Băng dặn dò rồi chạy ra ngoài cùng với T.Yến và T.Nguyết ,ko quên chọc “ khỉ *** đỏ tao đi đây “ làm cho Hàn Tuyết cười ra nc mắt :MatCuoi (1):,vừa nãy còn bảo là ko chọc mà vừa ra khỏi cửa đã dở chứng rồi ,sau khi Hàn Băng đi thì a tử cũng về mang cho H.Tuyết 1 bát nc có màu nâu ,tuy đắng nhưng vù tương lai nên đành bấm bụng uống hết ,sau khi nghỉ nghơi cũng đã bớt hẳn nhưng trongmấy ngày này ko nên vận động mạnh như tệp võ nên ,Hàn Tuyết ra Đài Vong Các đành đàn
Thiên Long đang ân ân ái ái với Mạt Phi thì Thiên Dương ( hậu vệ thân tín ,hết sức tring thành ) của hắn tới ,nói vọng vào “ Vương Gia ,Hoàng Thượng có lệnh triệu kiến Vương Gia vào cung gấp” ,tuy người bên cạnh ko muốn nhưng ko thể khàng chỉ của Hoàng Thượng dc ,sau 1 lúc hắn cũng chuển bị xong mọi việc ,” tên Hoàng Thượng này thật là taòn gọi vào những lúc ta đang hưởng thụ “ THiện Phong nghĩ chiếc xe ngực đang đi chầm chậm ,bỗng hắn nghe thất tiếng đàn rất trong trẻo ,nó thực sự rất hay “chắc chắn người đánh nó cũng là 1 mĩ nhân “ Thiên Phong thầm nghĩ( tình đào hoa lại nổi lênrồi đó ,caca này mấy lền chết vù mũ nhân) rồi kêu người dừng xe , Thiên Dương hiểu ý đụnh vào lôi người đó ra nhưng hắn ko muốn và tụ hắn đi vào ,xem xét tình hình Thiên dương báo lại đây là phủ Tể Tướng Vương Gia ,nhưng kệ ,hắn vẫn muốn vào
tường rất cao nhưng với võ công của hắn thì có hề gì ,nhanh như cắt hắn dùng khinh công nhảy vào trong phỉ hướng theo tiếng đàn mà tới ,càng gần hắn lại càng muốn xem nữ nhân như thế nào mà lại đàn dc 1 bản nhạc du dương như thế ,nhưng trong lòng vẫn ko phủ nhận 1 nữ tử bình thường vì đây là phủ Vương Gia ,hắn có thừa bạc để tìm người về dạy cho nữ tử ( con ) của hắn ,bước chân Thiên Phong ngày càng nhanh thì bất chợt………
Chap 17 (cont)
bất chợt Thiên Phong khựng lại ,toàn thân hắn bất động tim hắn đập ngày càng nhanh khi thấy bức tranh mà bấy lâu nay gìn giữ có thật ,1 căng vọng rất cổ kính ,xung quanh toàn nước ,màu xanh nước hòa với màu xanh của bầi trời làm 1 ,những c6ay liễu đang rũ xuống hồ nước như vời gọi ,phong cảnh rất hữa tình ,nhưng những thứ đó chỉ làm nền cho “nàng “ 1 bộ xiêm y màu hồng nhạt càng làm cho nàng nổi bất trên bền xanh bao la ấy ,những cơn gió nhè nhẹ tới làm hco những lá liễu đung đưa ,những lọn tóc đen tuyền của người thiếu nữ ấy cũng khẽ đong đưa theo nhịp của tiếng đàn ,hắn ko ngờ trước mắt hắn là 1 giai nhân khuynh thành , đổ nc ,nhưng cái làm cho hắn bất ngờ ho8n đó chính là “ nàng” người con gái trong tranh ,ko ngờ hắn lại tìm dc nàg nhanh như thế ,nhìn nàng tận mắt như thế này còn tuyết mĩ hơn ngàn lần khi nhìn trong tranh ,trong vô thức đôi chân của Thiên Phong đi lại gần căn Lầu ấy hơn , đôi mắt dán chặt vào người thiếu nữ ấy ,trái tim thì lỡ nhịp ,còn tâm tư đang phiêu dạt cùng tiếng đàn đến tận chân trời xa xôi nào đó .Thấy có Người tới ,Hàn Tuyết dừng lại khẽ nhướn mày nhìn người lạ mặt ngũ quan cân đối ,nêu ko phải nói là “tuyệt mĩ” có lẽ hắn rất cao ,mắt phượng mày ngài ,toát lên khí chất của bậc đế vương ,H.tuyết cất lời :
-ngươi là ai ,sao nãy h ko lên tiếng
Khi nghe giọng nói ngọt ngào mếm mạu ôn nhu thanh thaót ,hắn mơi sực nhơ ra mình đanh ở đâu ,hắn trã lời
-thưa ,tiểu nhân là Thiên Phong là người làm ở phủ này ,thấy tiểu thư đàn hay quá nên tiểu nhân mạo phạm làm phiền_ hắn trả lời ,hắn thừa biết trong Phỉ này làm gì có người như thế ,nói chung thì hắn cũng biết hết nữ nhân trong phỉ ,mà nhìn nàng mặc đồ sang trọn thì ko phải là hạ nhân nên chắc chắn là người hắn nên hắn cũng ko muốn tiết lộ danh tính
Hàn tuyết liếc nhìn con người trước mặt nhìn người nam nhân kia ,tuyệt đối
đọc truyện teen hay , tiểu thuyết hay nhất
Truyện Cùng Chuyên Mục
» Truyện Teen - Tam Đại Thiếu Gia Và Nhỏ Nhút Nhát: Cổ Tích Giữa Đời Thực
[ 4126 ngày trước - Xem: ]
- 729[ 4126 ngày trước - Xem: ]