› Truyện Teen,Đại Tỷ Đi Học
![]() | ![]() ![]() |
nhấc cô đứng thẳng lên.
-Em ko yếu đuối như vậy –Anh cứng rắn nói – Ji Yong có thể chờ em được –Jae vô tình nhắc lại lời của Ji Hoon.
-Ko …anh ấy…ko chờ em nữa đâu – HS lắc đầu,nghẹn ngào nói.
Chẳng biết làm gì hơn,anh đành ôm lấy cô vào lòng,nhẹ nhàng an ủi.
JaeJoong ,HyeSun hay 4 người còn lại đều hiểu cái ôm giữa anh và cô lúc này chỉ là 1 sự động viên giữa những người bạn.Thế nhưng,từ đằng xa có người lại nghĩ rằng đó là cái ôm thể hiện tình yêu.
Người đó lẳng lặng quẳng tấm vé mà mình đã mua sẵn cho người khác vào thùng rác,quay lưng bay về Hàn Quốc,trong lòng anh,mọi hi vọng đều đã tan vỡ,tất cả chỉ còn lại niềm đau.
-Huyng ạ ,em đã như 1 thằng điên vậy – Ji Yong vừa nốc rượu vừa lè nhè nói vs Top,người bạn thân đang ngồi trước mặt cậu.-Em nghĩ rằng cô ấy vì một lí do nào đó mới tìm cách rời xa em,nên em đã bay sang Nhật mà ko hề suy nghĩ,chỉ cần kéo được cô ấy về .Thế mà…-Ji Yong nói ,giọng chua xót -tận mắt em nhìn thấy cô ấy ôm JaeJoong giữa sân bay.Cô ấy thực sự là ko yêu em mà -Cậu chợt hét lên đến lạc cả giọng,bàn tay nắm chặt chiếc cốc.bằng 1 sức mạnh ko tưởng,cậu bóp vỡ chiếc cốc từ bào giờ –Cô ấy thực sự ko yêu em…..
-Anh hiểu –Top ko biết nói gì hơn.
Yongie đưa bàn tay đang rỉ máu của mình lên tự bịt mắt.
-Em ko muốn mở mắt ra nữa,ko được nhìn thấy cô ấy thì em chết mất…Em chết mất……-Tấm thân gầy gò của cậu run rẩy một cách đáng thương,những ngón tay dài vẫn tiếp tục chảy máu.Từng giọt,từng giọt chảy dài trên khuôn mặt như những giọt nước mắt đớn đau.
Ở cách đó rất xa….
-Ko được nhìn thấy anh ấy thì em chết mất…-HS nghẹn ngào –Em muốn gặp anh ấy…nhưng ko thể được nữa rồi…
5 chàng trai cao lớn chỉ biết nhìn 1 cô gái nhỏ bé đang ngồi khóc thút thít trên ghế sôpha nhà mình mà ko thể làm gì hơn.Bởi sau khi nghe cô kể lại mọi chuyện ,họ cũng chắc chắn một điều rằng nếu mình là JI Yong,mình cũng khó có thể tha thứ cho 1 hành động tàn nhẫn như vậy.
Nhưng họ đâu phải là Kwon Ji Yong…..
HS được xếp cho 1 căn hộ ở ngay cạnh căn hộ của DBSK,bởi theo lời thầy YooJaeSuk thì cô nên ở cạnh những người thân thuộc nếu ko muốn trở thành kẻ cô đơn giữa Tokyo rộng lớn này.
Trong tuần đầu tiên đến,HS ko làm gì khác ngoài việc nằm lăn lóc trong nhà đến khi bị 1 trong 5 bạn hàng xóm gọi dậy hoặc khá hơn thì ngồi nghe đi nghe lại 1 cái đĩa ,cái đầu tiên và duy nhất mà Yongie đã tặng cho cô để rồi lại ngồi khóc như 1 đứa dở hơi.
Tuần thứ 2 cũng ko khá hơn là mấy.
Đến tuần thứ 3,cô bị JunSu và Chang Min lôi đến bệnh viện để kiểm tra mắt vì họ sợ rằng nếu cứ tiếp tục cái đà này thì HS sớm muộn gì cũng sẽ bị mù vì khóc quá nhiều.
-2 đứa cứ yên tâm-HS khoát tay nói với Su và Min -từ nhỏ chị chưa khóc bao h nên có nhiều nước mắt lắm, để dành từ lâu rồi mà,ko sao đâu.
-Chính cái thứ nước mắt để dành từ lâu đấy đang khiến cho mắt e trông như 2 cái sủi cảo đấy –Yun Ho sa sả quát HS.Nửa tháng trở lại đây,HS nhận ra rằng Yun Ho đã người lớn hơn và ra dáng 1 ông anh cả giữa 1 bầy e nhỏ.
-Đúng rồi ,em nên uống thêm thuốc bổ ,và ăn nhiều rau củ như cà rốt hay cà chua ,hay là…-Nếu YunHo là 1 ông anh gia trưởng thì YooChun lại là một bố già suốt ngày dạy dỗ.
Còn Jae thì là….
-Này trời đánh,cái áo này tôi thấy cô mặc nửa ngày rồi đấy,sao ko về tắm rửa đi cứ ngồi bên này xem ti vi với ăn chực bỏng ngô của tôi là sao –Y như 1 bà mẹ chồng khó tính –Nhanh lên rồi còn sang ăn cơm ,mà cuối tháng phải đóng tiền đấy chứ tôi ko phải ô sin nhà cô đâu nhé.
-Biết rồi –HS làu bàu đứng dậy,ko quên ném lại 1 cái bỏng ngô rõ to lên đầu Jae.
Chính sự ân cần của Su và Min,sự lên lớp của Ho và Chun cũng như sự khó tính của Jae đã dần giúp HS khôi phục lại tính cách trước đây của mình.
Sang tuần thứ 4,HS bắt đầu sáng tác trở lại ,bắt đầu đi học ,làm quen bạn mới và bắt đầu tìm lại tiếng cười của mình.Nhưng dù thế nào ,cô cũng ko thể chữa lành được vết thương lòng mà cô đã tự gây ra cho mình.
2 tháng sau,Jae bắt đầu thấy lại con người lạc quan ,vui vẻ của HS ,lại thấy cô cãi vã và trêu chọc anh .Anh chợt nghĩ rằng có khi cô đã bắt đầu quên Yong,và có khi trái tim cô ấy đang còn chỗ trống cho 1 ai khác ….
Nhưng 2 tháng sau,trong 1 lần HS rút ví ra trả tiền cà phê,anh đã nhìn thấy thứ mà cô thường vẫn giấu kín. Đó là bức ảnh 1 chàng trai gầy gò,khuôn mặt xương xẩu ,trông thì ko thể nói là đẹp trai nhưng anh ta lại trông khá dễ thương với nụ cười trẻ con cùng đôi mắt biết nói.
Jae chợt nhận ra rằng ko phải cô ấy đã quên mà là cô ấy quyết tâm sẽ chờ,sẽ chờ đến khi mình hoàn toàn tự do,sẽ chờ đến khi mình đủ sức mạnh để có thể tự tin giành lại tình cảm của mình…
Cô ấy hoàn toàn ko hề quên…..
Nhưng liệu người kia có quên cô….
2 năm bên Nhật,HS tiếp tục cho ra đời 2 cuốn tiểu thuyết dài kì và 1 kịch bản phim điện ảnh bằng tiếng Nhật.Sự thành công của tác phẩm đó đã giúp cô trở thành nghệ sĩ Hàn Quốc đầu tiên và trẻ tuổi nhất được trao giải thành tựu của năm về Văn Học Nghệ Thuật tại Nhật Bản.Khi bước lên thảm đỏ nhận kỉ niệm chương,cô mới chỉ 19 tuổi.Sách của cô được xuất bản ở cả Hàn Quốc và Nhật Bản,cô trở thành 1 hiện tượng được nhiều người biết đến.Cùng với đó,HS tiếp tục theo học trường Viết Văn Tokyo trong khi vẫn học tiếp tại FO2.
Về phần Ji Yong,trong 2 năm đó,cậu đã thay đổi hoàn toàn,trở thành 1 trào lưu mới về âm nhạc và thời trang.Cùng với đó là tốc độ nổi tiếng chóng mặt và những cuộc vui chơi thâu đêm suốt sáng,ko ai còn có thể nhận ra Yongie đáng yêu ngày nào.Thay vào đó là 1 G-Dragon ăn chơi trác táng ,kiếm nhiều tiêu nhiều,lạnh lùng trong công việc và trong tình cảm.Những kiều nữ mà anh vẫn đi cùng hàng tối ko thể ở bên anh quá 1 đêm,hết người này đến rồi lại đi.Khó có thể đoán được điểm dừng của chàng trai 19 tuổi đa tài này.
2 năm trôi qua ,mọi thứ đều đổi khác…thế nhưng tình cảm liệu có dễ dàng thay đổi….
-Nuna,em bảo này – Chang Min khều chân dài của mình sang chọc vào lưng HS,người đang ôm bát bỏng ngô ,ngồi khoanh chân dưới sàn,mắt chăm chú nhìn vào TiVi.
-Gì –HS mắt vẫn ko rời khỏi tivi.
-Nu na biết lần này bọn em về Hàn Quốc biểu diễn ,em đã nhìn thấy cái gì ko .
-Ko-HS đáp gọn lỏn.
-Bọn anh hôm đó đã ngồi chung phòng chờ vs BigBang- YunHo tiếp lời –Khi ấy 4 người kia đang thay đồ,chỉ còn mình Yongie đang ngồi làm tóc.Cậu ta ngủ gật.
HS ngước nhìn YunHo và Chang Min bằng cái mắt khó hiểu.Ko để cô phải thắc mắc,Yun Ho nói tiếp.
-Lúc đấy chị stylish đang làm tóc cho cậu ấy như thế này này -Vừa nói Jun Ho vừa cầm điều khiển giả làm máy sấy tóc, đồng thời túm lấy tóc gáy của Chang Min ,diễn lại cảnh mà họ đã nhìn thấy- Chị ấy hất hết phần tóc che gáy của cậu lên ,ngay lập tức bọn anh nhìn thấy 1 hình xăm.
-Hình xăm tên của noona đó –Chang Min láu táu nói ngay –Trong lúc Yong huyng đang ngủ gật,bọn em đã nhìn thấy ở gáy huyng ấy xăm tên chị đấy .Còn thẳng theo sống lưng thì là dòng chữ “My only love”.
HS há hốc mồm,cứng họng ko nói được lời nào,2 mắt mở to nhìn chằm chằm về phía YunHo và ChangMIn.Mãi cô mới lắp bắp được…
-2 người có nhìn lầm ko vậy???
-Sao mà lầm được –Chang Min phẩy tay –Cái hình xăm sau cổ rõ ràng là “HS gangster”,là phần đầu của “My only love” ở dưới lưng,chỉ có điều bình thường thì ko nhìn được cái ở sau gáy,chỉ nhìn thấy cái dưới lưng thôi nên ko hiểu gì cả.-Chang Min giải thik rành mạch và ngay lập tức nhận được mấy cái gật đầu xác nhận của YunHo.
Sau khi đã đờ người ra 5 giây,HS liền đứng bật dậy, để bát bỏng ngô sang 1 bên và chạy ra cửa,xỏ dép định đi về.
-Ko ăn cơm còn chạy đi đâu đấy –Jae gọi với ra từ trong bếp.
-Đi học –HS đáp nhanh –Em sẽ hoàn thành toàn bộ chương trình học trong năm nay,năm sau e sẽ về nước.
Nói rồi cô chạy biến ra khỏi cửa…
Bất giác JaeJoong nở 1 nụ cười,là lần đầu tiên sau 2 năm,anh cảm thấy nhẹ nhõm đến vậy,dường như tình cảm đơn phương kia đã ko thể dày vò anh thêm nữa.Anh biết mình đã sẵn sang để nó ra đi 1 cách thanh thản.
-Vào ăn cơm đi 2 người kia –Jae quay sang nói vs Ho và Min –Con bé đó sẽ tự mua đồ ăn,nó có nhiều tiền lắm rồi.
HS vốn định rút ngắn việc học của mình trong 1 năm nhưng khoảng 2 tháng sau,1 tin tức động trời khiến cô quyết định phải rút ngăn hơn nữa.
Kwon Ji Yong chính thức công khai mối quan hệ tình cảm với SNSD Sunny….
TBC.
Chap 34
Thịch…thịch…thịch….thịch….thịch…..thịch…thịch…thịch..thịch.thịch……
..hãy nhớ Kênh truyện chấm prồ để lần sau còn vào đọc truyện ^^..
Có ai nghe thấy cái âm thanh kì quặc đó ko nhỉ,hay chỉ mình tôi nghe thấy con tim bất trị của mình đang đập liên hồi…..
Lý do của sự vận động bất thường đó là….
Park Hye Sun đang đứng trước mặt tôi,bằng xương bằng thịt….
Tôi chớp mắt mấy cái để chắc chắn mình ko nhìn nhầm…..
Tôi lén lút thò tay ra sau lưng tự cấu mình để tự thấy mình đang tỉnh chứ ko phải lại đang chìm vào những giấc mơ thường trực của mình…..
Éc, đau quá,tôi đang tỉnh thật rồi…..
Cô ấy,người con gái tôi vẫn mong nhớ ,chờ đợi trong suốt 3 năm qua đang đứng cách tôi khoảng 5m, đối diện với đạo diễn của bộ phim tôi đang quay….
Cô ấy trông quá dễ thương trong chiếc áo len mỏng màu vàng chanh, quần ống côn đen với giày nâu nhạt,hoàn toàn phù hợp với túi xách cùng màu hiệu Prada và mái tóc dài kiểu cách màu cà phê sữa đang được giấu trong chiếc mũ len màu đen. Ôy,tôi đi chết đây, đáng yêu quá sức chịu đựng…..
Nhưng khoan khoan,tôi cố kiềm chế để bàn tay mình ko đưa lên vẫy,tôi đang giận cơ mà,phải thật lạnh lùng, ko được xúc động.Ngay lập tức,khuôn mặt tôi đanh lại, ý thức về mối quan hệ giữa cô ấy và Kim JaeJoong kéo tôi về thực tại,khi mà dưòng như cô ấy đã ko còn là cô gái của riêng tôi.
Hừ,thế thì cô ấy còn quay trở về đây làm gì nữa,sao ko sống sung sướng bên Nhật luôn đi. Ở đó cô ấy vừa có tiền vừa có danh tiếng lại có cả Kim JaeJoong nữa cơ mà.
Hay là cô ấy đã chia tay với Kim JaeJoong rồi ,nếu thật đúng như vậy thì có lẽ cô ấy về đây chỉ để quên huyng ấy.Như thế thì có còn cơ hội cho tôi ko?
“Tỉnh lại đi,3 năm trước cô ấy đã bỏ mày thì 3 năm sau cũng ko thay đổi gì đâu”,Tôi tự nhắc nhở bản thân “Hãy tự giữ lại cho mình chút tự trọng,năm xưa bị lừa dối còn chưa đủ hay sao”.
Đúng rồi,3 năm trước con người ấy đã nhẫn tâm lừa dối tôi, đùa giỡn trên tình cảm của tôi,cuối cùng là vứt bỏ nó 1 cách ko thương tiếc.Tôi ko thể đếm nổi những đêm thức trắng vì nhớ em,ko thể quên được cái cảm giác trống trải khi thức dậy mỗi sáng,với 1 người xa lạ ko phải em ở trên giường mình,tôi ko nhớ nổi mình đã phóng xe tới Gangu(xem lại chap 18,19) bao nhiêu lần chỉ để tìm lại những kí ức lãng mạn của chúng ta.Mỗi ngày trôi qua như ko thể dài hơn,tôi chỉ ước mình có thể ngủ mãi để được gặp em trong mơ nhiều hơn nữa.Tôi yêu em đến mức có thể chết đi ngay được.
Vậy em lại đối xử với tôi như thế,sao em dám xuất hiện trước mặt tôi thêm lần nữa,e ko sợ tôi sẽ giết chết em sao?
Hình như cô ấy cũng đã bắt đầu biết sợ,tôi có thể thấy 1 tia lo lắng ánh lên trong mắt cô ấy khi 4 mắt chạm nhau.Cô ấy rút từ trong túi một quyển sổ hay quyển lịch bỏ túi gì đó,xem xét 1 lúc.Rồi len lén nhìn tôi, đột nhiên nói nhanh điều gì đó với đạo diễn rồi quay lưng định bỏ đi.
Định bỏ trốn ư???
Rất may là đạo diễn đã giữ cô ấy lại và kéo đến chỗ tôi. Đạo diễn Lee,người đàn ông hơn 30 tuổi với cặp kính dày cộp,hồ hởi nói với tôi :
-Hey,Ji Yong,tôi đã tìm được 1 biên kịch xịn cho bộ phim của chúng ta rồi đây này.-Huyng ấy chỉ về phía HS -Chắc cậu cũng biết cô ấy đúng ko,cô ấy cũng từng học FO rồi mà.
-Có biết qua qua –Tôi lạnh lùng đáp .
Cô ấy khẽ liếc nhìn tôi,ko nói gì ,khiến tôi càng thêm bực bội.
-Sao 2 người im hơi lặng tiếng quá vậy,lâu rồi ko gặp nên ko biết nói gì hả-Đạo diễn Lee lên tiếng ,cố phá vỡ ko khí căng thẳng.
-Đúng ,khá lâu rồi –Tôi gật đầu.
Cô ấy vẫn tiếp tục im lặng….
-Lần này HS vừa về nước là tôi liên lạc ngay để có thể cùng hợp tác trong bộ phim mới của chúng ta -Đạo diễn Lee nói –Đây là bộ phim điện ảnh đầu tiên của Ji Yong,nên HS hãy giúp đỡ cậu ấy nhé ,anh rất tin tưởng vào khả năng của 2 người,bộ phim sẽ thành công nếu 2 người hợp tác tốt đẹp với nhau.HS này,có lẽ e nên dành thêm thời gian với Ji Yong để….
-Xin lỗi –Cô ấy đột ngột ngắt lời –Bây h em đag có việc gấp,chuyện làm phim chúng ta trao đổi sau có được ko ạ.
Nói rồi cô ấy vội vàng bỏ đi….
Tôi tự nhắc mình ko được giữ cô ấy lại,thế nhưng, đó chỉ là mong muốn của não bộ,bởi trên thực tế,chân tôi vẫn cứ chạy theo sau.
***
Ji Yong đuổi theo cô HyeSun đến bãi xe,dường như cô ấy nhận ra được sự bám đuổi của anh nên đã sử dụng 1 số tuyệt kĩ của mình để cản đường ,ví như ném ám khí ra đằng sau ,nhảy nhanh qua mấy chiếc xe hay bước luồn lách qua các xe đang đi trên đường để làm rối mắt anhi…Nhưng thật đáng tiếc cho cô ấy vì người đuổi theo lại là Kwon Ji Yong,người có trình độ hơn hẳn.Và tất nhiên,sau khoảng 30 phút rượt đuổi anh đã tóm được cô trong 1 con hẻm nhỏ vắng người.
-Em đang trốn anh đấy à ? –JY đẩy cô vào tường và hỏi với giọng khá dữ dằn.
Cô ấy hít một hơi dài rồi bình tĩnh nói
-Việc gì mà e phải tránh anh cơ chứ .-Cô đẩy anh ra và vênh mặt lên –Em đang đi công chuyện thì anh nhảy ra cản đường,thế thôi.
-Đây là tất cả những gì em có thể nói với anh sau 3 năm chúng ta ko gặp nhau à ?-Ji Yong đẩy HS trở lại áp lưng vào tường.
-Chúng ta chưa xa nhau được 3 năm đâu –Cô ấy lắc đầu và cố gạt tay anh ra.-Anh để em đi đi.
-Ko –Anh đáp cụt lủn.Hai tay vẫn nắm chặt vai cô.
-Buống ra –Cô vùng vẫy dữ dội và lấy hết sức đá vào chân anh.
Đau,nhưng anh quyết ko để cô dễ dàng như vậy,tay anh vẫn giữ
-Em ko yếu đuối như vậy –Anh cứng rắn nói – Ji Yong có thể chờ em được –Jae vô tình nhắc lại lời của Ji Hoon.
-Ko …anh ấy…ko chờ em nữa đâu – HS lắc đầu,nghẹn ngào nói.
Chẳng biết làm gì hơn,anh đành ôm lấy cô vào lòng,nhẹ nhàng an ủi.
JaeJoong ,HyeSun hay 4 người còn lại đều hiểu cái ôm giữa anh và cô lúc này chỉ là 1 sự động viên giữa những người bạn.Thế nhưng,từ đằng xa có người lại nghĩ rằng đó là cái ôm thể hiện tình yêu.
Người đó lẳng lặng quẳng tấm vé mà mình đã mua sẵn cho người khác vào thùng rác,quay lưng bay về Hàn Quốc,trong lòng anh,mọi hi vọng đều đã tan vỡ,tất cả chỉ còn lại niềm đau.
-Huyng ạ ,em đã như 1 thằng điên vậy – Ji Yong vừa nốc rượu vừa lè nhè nói vs Top,người bạn thân đang ngồi trước mặt cậu.-Em nghĩ rằng cô ấy vì một lí do nào đó mới tìm cách rời xa em,nên em đã bay sang Nhật mà ko hề suy nghĩ,chỉ cần kéo được cô ấy về .Thế mà…-Ji Yong nói ,giọng chua xót -tận mắt em nhìn thấy cô ấy ôm JaeJoong giữa sân bay.Cô ấy thực sự là ko yêu em mà -Cậu chợt hét lên đến lạc cả giọng,bàn tay nắm chặt chiếc cốc.bằng 1 sức mạnh ko tưởng,cậu bóp vỡ chiếc cốc từ bào giờ –Cô ấy thực sự ko yêu em…..
-Anh hiểu –Top ko biết nói gì hơn.
Yongie đưa bàn tay đang rỉ máu của mình lên tự bịt mắt.
-Em ko muốn mở mắt ra nữa,ko được nhìn thấy cô ấy thì em chết mất…Em chết mất……-Tấm thân gầy gò của cậu run rẩy một cách đáng thương,những ngón tay dài vẫn tiếp tục chảy máu.Từng giọt,từng giọt chảy dài trên khuôn mặt như những giọt nước mắt đớn đau.
Ở cách đó rất xa….
-Ko được nhìn thấy anh ấy thì em chết mất…-HS nghẹn ngào –Em muốn gặp anh ấy…nhưng ko thể được nữa rồi…
5 chàng trai cao lớn chỉ biết nhìn 1 cô gái nhỏ bé đang ngồi khóc thút thít trên ghế sôpha nhà mình mà ko thể làm gì hơn.Bởi sau khi nghe cô kể lại mọi chuyện ,họ cũng chắc chắn một điều rằng nếu mình là JI Yong,mình cũng khó có thể tha thứ cho 1 hành động tàn nhẫn như vậy.
Nhưng họ đâu phải là Kwon Ji Yong…..
HS được xếp cho 1 căn hộ ở ngay cạnh căn hộ của DBSK,bởi theo lời thầy YooJaeSuk thì cô nên ở cạnh những người thân thuộc nếu ko muốn trở thành kẻ cô đơn giữa Tokyo rộng lớn này.
Trong tuần đầu tiên đến,HS ko làm gì khác ngoài việc nằm lăn lóc trong nhà đến khi bị 1 trong 5 bạn hàng xóm gọi dậy hoặc khá hơn thì ngồi nghe đi nghe lại 1 cái đĩa ,cái đầu tiên và duy nhất mà Yongie đã tặng cho cô để rồi lại ngồi khóc như 1 đứa dở hơi.
Tuần thứ 2 cũng ko khá hơn là mấy.
Đến tuần thứ 3,cô bị JunSu và Chang Min lôi đến bệnh viện để kiểm tra mắt vì họ sợ rằng nếu cứ tiếp tục cái đà này thì HS sớm muộn gì cũng sẽ bị mù vì khóc quá nhiều.
-2 đứa cứ yên tâm-HS khoát tay nói với Su và Min -từ nhỏ chị chưa khóc bao h nên có nhiều nước mắt lắm, để dành từ lâu rồi mà,ko sao đâu.
-Chính cái thứ nước mắt để dành từ lâu đấy đang khiến cho mắt e trông như 2 cái sủi cảo đấy –Yun Ho sa sả quát HS.Nửa tháng trở lại đây,HS nhận ra rằng Yun Ho đã người lớn hơn và ra dáng 1 ông anh cả giữa 1 bầy e nhỏ.
-Đúng rồi ,em nên uống thêm thuốc bổ ,và ăn nhiều rau củ như cà rốt hay cà chua ,hay là…-Nếu YunHo là 1 ông anh gia trưởng thì YooChun lại là một bố già suốt ngày dạy dỗ.
Còn Jae thì là….
-Này trời đánh,cái áo này tôi thấy cô mặc nửa ngày rồi đấy,sao ko về tắm rửa đi cứ ngồi bên này xem ti vi với ăn chực bỏng ngô của tôi là sao –Y như 1 bà mẹ chồng khó tính –Nhanh lên rồi còn sang ăn cơm ,mà cuối tháng phải đóng tiền đấy chứ tôi ko phải ô sin nhà cô đâu nhé.
-Biết rồi –HS làu bàu đứng dậy,ko quên ném lại 1 cái bỏng ngô rõ to lên đầu Jae.
Chính sự ân cần của Su và Min,sự lên lớp của Ho và Chun cũng như sự khó tính của Jae đã dần giúp HS khôi phục lại tính cách trước đây của mình.
Sang tuần thứ 4,HS bắt đầu sáng tác trở lại ,bắt đầu đi học ,làm quen bạn mới và bắt đầu tìm lại tiếng cười của mình.Nhưng dù thế nào ,cô cũng ko thể chữa lành được vết thương lòng mà cô đã tự gây ra cho mình.
2 tháng sau,Jae bắt đầu thấy lại con người lạc quan ,vui vẻ của HS ,lại thấy cô cãi vã và trêu chọc anh .Anh chợt nghĩ rằng có khi cô đã bắt đầu quên Yong,và có khi trái tim cô ấy đang còn chỗ trống cho 1 ai khác ….
Nhưng 2 tháng sau,trong 1 lần HS rút ví ra trả tiền cà phê,anh đã nhìn thấy thứ mà cô thường vẫn giấu kín. Đó là bức ảnh 1 chàng trai gầy gò,khuôn mặt xương xẩu ,trông thì ko thể nói là đẹp trai nhưng anh ta lại trông khá dễ thương với nụ cười trẻ con cùng đôi mắt biết nói.
Jae chợt nhận ra rằng ko phải cô ấy đã quên mà là cô ấy quyết tâm sẽ chờ,sẽ chờ đến khi mình hoàn toàn tự do,sẽ chờ đến khi mình đủ sức mạnh để có thể tự tin giành lại tình cảm của mình…
Cô ấy hoàn toàn ko hề quên…..
Nhưng liệu người kia có quên cô….
2 năm bên Nhật,HS tiếp tục cho ra đời 2 cuốn tiểu thuyết dài kì và 1 kịch bản phim điện ảnh bằng tiếng Nhật.Sự thành công của tác phẩm đó đã giúp cô trở thành nghệ sĩ Hàn Quốc đầu tiên và trẻ tuổi nhất được trao giải thành tựu của năm về Văn Học Nghệ Thuật tại Nhật Bản.Khi bước lên thảm đỏ nhận kỉ niệm chương,cô mới chỉ 19 tuổi.Sách của cô được xuất bản ở cả Hàn Quốc và Nhật Bản,cô trở thành 1 hiện tượng được nhiều người biết đến.Cùng với đó,HS tiếp tục theo học trường Viết Văn Tokyo trong khi vẫn học tiếp tại FO2.
Về phần Ji Yong,trong 2 năm đó,cậu đã thay đổi hoàn toàn,trở thành 1 trào lưu mới về âm nhạc và thời trang.Cùng với đó là tốc độ nổi tiếng chóng mặt và những cuộc vui chơi thâu đêm suốt sáng,ko ai còn có thể nhận ra Yongie đáng yêu ngày nào.Thay vào đó là 1 G-Dragon ăn chơi trác táng ,kiếm nhiều tiêu nhiều,lạnh lùng trong công việc và trong tình cảm.Những kiều nữ mà anh vẫn đi cùng hàng tối ko thể ở bên anh quá 1 đêm,hết người này đến rồi lại đi.Khó có thể đoán được điểm dừng của chàng trai 19 tuổi đa tài này.
2 năm trôi qua ,mọi thứ đều đổi khác…thế nhưng tình cảm liệu có dễ dàng thay đổi….
-Nuna,em bảo này – Chang Min khều chân dài của mình sang chọc vào lưng HS,người đang ôm bát bỏng ngô ,ngồi khoanh chân dưới sàn,mắt chăm chú nhìn vào TiVi.
-Gì –HS mắt vẫn ko rời khỏi tivi.
-Nu na biết lần này bọn em về Hàn Quốc biểu diễn ,em đã nhìn thấy cái gì ko .
-Ko-HS đáp gọn lỏn.
-Bọn anh hôm đó đã ngồi chung phòng chờ vs BigBang- YunHo tiếp lời –Khi ấy 4 người kia đang thay đồ,chỉ còn mình Yongie đang ngồi làm tóc.Cậu ta ngủ gật.
HS ngước nhìn YunHo và Chang Min bằng cái mắt khó hiểu.Ko để cô phải thắc mắc,Yun Ho nói tiếp.
-Lúc đấy chị stylish đang làm tóc cho cậu ấy như thế này này -Vừa nói Jun Ho vừa cầm điều khiển giả làm máy sấy tóc, đồng thời túm lấy tóc gáy của Chang Min ,diễn lại cảnh mà họ đã nhìn thấy- Chị ấy hất hết phần tóc che gáy của cậu lên ,ngay lập tức bọn anh nhìn thấy 1 hình xăm.
-Hình xăm tên của noona đó –Chang Min láu táu nói ngay –Trong lúc Yong huyng đang ngủ gật,bọn em đã nhìn thấy ở gáy huyng ấy xăm tên chị đấy .Còn thẳng theo sống lưng thì là dòng chữ “My only love”.
HS há hốc mồm,cứng họng ko nói được lời nào,2 mắt mở to nhìn chằm chằm về phía YunHo và ChangMIn.Mãi cô mới lắp bắp được…
-2 người có nhìn lầm ko vậy???
-Sao mà lầm được –Chang Min phẩy tay –Cái hình xăm sau cổ rõ ràng là “HS gangster”,là phần đầu của “My only love” ở dưới lưng,chỉ có điều bình thường thì ko nhìn được cái ở sau gáy,chỉ nhìn thấy cái dưới lưng thôi nên ko hiểu gì cả.-Chang Min giải thik rành mạch và ngay lập tức nhận được mấy cái gật đầu xác nhận của YunHo.
Sau khi đã đờ người ra 5 giây,HS liền đứng bật dậy, để bát bỏng ngô sang 1 bên và chạy ra cửa,xỏ dép định đi về.
-Ko ăn cơm còn chạy đi đâu đấy –Jae gọi với ra từ trong bếp.
-Đi học –HS đáp nhanh –Em sẽ hoàn thành toàn bộ chương trình học trong năm nay,năm sau e sẽ về nước.
Nói rồi cô chạy biến ra khỏi cửa…
Bất giác JaeJoong nở 1 nụ cười,là lần đầu tiên sau 2 năm,anh cảm thấy nhẹ nhõm đến vậy,dường như tình cảm đơn phương kia đã ko thể dày vò anh thêm nữa.Anh biết mình đã sẵn sang để nó ra đi 1 cách thanh thản.
-Vào ăn cơm đi 2 người kia –Jae quay sang nói vs Ho và Min –Con bé đó sẽ tự mua đồ ăn,nó có nhiều tiền lắm rồi.
HS vốn định rút ngắn việc học của mình trong 1 năm nhưng khoảng 2 tháng sau,1 tin tức động trời khiến cô quyết định phải rút ngăn hơn nữa.
Kwon Ji Yong chính thức công khai mối quan hệ tình cảm với SNSD Sunny….
TBC.
Chap 34
Thịch…thịch…thịch….thịch….thịch…..thịch…thịch…thịch..thịch.thịch……
..hãy nhớ Kênh truyện chấm prồ để lần sau còn vào đọc truyện ^^..
Có ai nghe thấy cái âm thanh kì quặc đó ko nhỉ,hay chỉ mình tôi nghe thấy con tim bất trị của mình đang đập liên hồi…..
Lý do của sự vận động bất thường đó là….
Park Hye Sun đang đứng trước mặt tôi,bằng xương bằng thịt….
Tôi chớp mắt mấy cái để chắc chắn mình ko nhìn nhầm…..
Tôi lén lút thò tay ra sau lưng tự cấu mình để tự thấy mình đang tỉnh chứ ko phải lại đang chìm vào những giấc mơ thường trực của mình…..
Éc, đau quá,tôi đang tỉnh thật rồi…..
Cô ấy,người con gái tôi vẫn mong nhớ ,chờ đợi trong suốt 3 năm qua đang đứng cách tôi khoảng 5m, đối diện với đạo diễn của bộ phim tôi đang quay….
Cô ấy trông quá dễ thương trong chiếc áo len mỏng màu vàng chanh, quần ống côn đen với giày nâu nhạt,hoàn toàn phù hợp với túi xách cùng màu hiệu Prada và mái tóc dài kiểu cách màu cà phê sữa đang được giấu trong chiếc mũ len màu đen. Ôy,tôi đi chết đây, đáng yêu quá sức chịu đựng…..
Nhưng khoan khoan,tôi cố kiềm chế để bàn tay mình ko đưa lên vẫy,tôi đang giận cơ mà,phải thật lạnh lùng, ko được xúc động.Ngay lập tức,khuôn mặt tôi đanh lại, ý thức về mối quan hệ giữa cô ấy và Kim JaeJoong kéo tôi về thực tại,khi mà dưòng như cô ấy đã ko còn là cô gái của riêng tôi.
Hừ,thế thì cô ấy còn quay trở về đây làm gì nữa,sao ko sống sung sướng bên Nhật luôn đi. Ở đó cô ấy vừa có tiền vừa có danh tiếng lại có cả Kim JaeJoong nữa cơ mà.
Hay là cô ấy đã chia tay với Kim JaeJoong rồi ,nếu thật đúng như vậy thì có lẽ cô ấy về đây chỉ để quên huyng ấy.Như thế thì có còn cơ hội cho tôi ko?
“Tỉnh lại đi,3 năm trước cô ấy đã bỏ mày thì 3 năm sau cũng ko thay đổi gì đâu”,Tôi tự nhắc nhở bản thân “Hãy tự giữ lại cho mình chút tự trọng,năm xưa bị lừa dối còn chưa đủ hay sao”.
Đúng rồi,3 năm trước con người ấy đã nhẫn tâm lừa dối tôi, đùa giỡn trên tình cảm của tôi,cuối cùng là vứt bỏ nó 1 cách ko thương tiếc.Tôi ko thể đếm nổi những đêm thức trắng vì nhớ em,ko thể quên được cái cảm giác trống trải khi thức dậy mỗi sáng,với 1 người xa lạ ko phải em ở trên giường mình,tôi ko nhớ nổi mình đã phóng xe tới Gangu(xem lại chap 18,19) bao nhiêu lần chỉ để tìm lại những kí ức lãng mạn của chúng ta.Mỗi ngày trôi qua như ko thể dài hơn,tôi chỉ ước mình có thể ngủ mãi để được gặp em trong mơ nhiều hơn nữa.Tôi yêu em đến mức có thể chết đi ngay được.
Vậy em lại đối xử với tôi như thế,sao em dám xuất hiện trước mặt tôi thêm lần nữa,e ko sợ tôi sẽ giết chết em sao?
Hình như cô ấy cũng đã bắt đầu biết sợ,tôi có thể thấy 1 tia lo lắng ánh lên trong mắt cô ấy khi 4 mắt chạm nhau.Cô ấy rút từ trong túi một quyển sổ hay quyển lịch bỏ túi gì đó,xem xét 1 lúc.Rồi len lén nhìn tôi, đột nhiên nói nhanh điều gì đó với đạo diễn rồi quay lưng định bỏ đi.
Định bỏ trốn ư???
Rất may là đạo diễn đã giữ cô ấy lại và kéo đến chỗ tôi. Đạo diễn Lee,người đàn ông hơn 30 tuổi với cặp kính dày cộp,hồ hởi nói với tôi :
-Hey,Ji Yong,tôi đã tìm được 1 biên kịch xịn cho bộ phim của chúng ta rồi đây này.-Huyng ấy chỉ về phía HS -Chắc cậu cũng biết cô ấy đúng ko,cô ấy cũng từng học FO rồi mà.
-Có biết qua qua –Tôi lạnh lùng đáp .
Cô ấy khẽ liếc nhìn tôi,ko nói gì ,khiến tôi càng thêm bực bội.
-Sao 2 người im hơi lặng tiếng quá vậy,lâu rồi ko gặp nên ko biết nói gì hả-Đạo diễn Lee lên tiếng ,cố phá vỡ ko khí căng thẳng.
-Đúng ,khá lâu rồi –Tôi gật đầu.
Cô ấy vẫn tiếp tục im lặng….
-Lần này HS vừa về nước là tôi liên lạc ngay để có thể cùng hợp tác trong bộ phim mới của chúng ta -Đạo diễn Lee nói –Đây là bộ phim điện ảnh đầu tiên của Ji Yong,nên HS hãy giúp đỡ cậu ấy nhé ,anh rất tin tưởng vào khả năng của 2 người,bộ phim sẽ thành công nếu 2 người hợp tác tốt đẹp với nhau.HS này,có lẽ e nên dành thêm thời gian với Ji Yong để….
-Xin lỗi –Cô ấy đột ngột ngắt lời –Bây h em đag có việc gấp,chuyện làm phim chúng ta trao đổi sau có được ko ạ.
Nói rồi cô ấy vội vàng bỏ đi….
Tôi tự nhắc mình ko được giữ cô ấy lại,thế nhưng, đó chỉ là mong muốn của não bộ,bởi trên thực tế,chân tôi vẫn cứ chạy theo sau.
***
Ji Yong đuổi theo cô HyeSun đến bãi xe,dường như cô ấy nhận ra được sự bám đuổi của anh nên đã sử dụng 1 số tuyệt kĩ của mình để cản đường ,ví như ném ám khí ra đằng sau ,nhảy nhanh qua mấy chiếc xe hay bước luồn lách qua các xe đang đi trên đường để làm rối mắt anhi…Nhưng thật đáng tiếc cho cô ấy vì người đuổi theo lại là Kwon Ji Yong,người có trình độ hơn hẳn.Và tất nhiên,sau khoảng 30 phút rượt đuổi anh đã tóm được cô trong 1 con hẻm nhỏ vắng người.
-Em đang trốn anh đấy à ? –JY đẩy cô vào tường và hỏi với giọng khá dữ dằn.
Cô ấy hít một hơi dài rồi bình tĩnh nói
-Việc gì mà e phải tránh anh cơ chứ .-Cô đẩy anh ra và vênh mặt lên –Em đang đi công chuyện thì anh nhảy ra cản đường,thế thôi.
-Đây là tất cả những gì em có thể nói với anh sau 3 năm chúng ta ko gặp nhau à ?-Ji Yong đẩy HS trở lại áp lưng vào tường.
-Chúng ta chưa xa nhau được 3 năm đâu –Cô ấy lắc đầu và cố gạt tay anh ra.-Anh để em đi đi.
-Ko –Anh đáp cụt lủn.Hai tay vẫn nắm chặt vai cô.
-Buống ra –Cô vùng vẫy dữ dội và lấy hết sức đá vào chân anh.
Đau,nhưng anh quyết ko để cô dễ dàng như vậy,tay anh vẫn giữ
đọc truyện teen hay , tiểu thuyết hay nhất
Truyện Cùng Chuyên Mục
» Truyện Teen - Tam Đại Thiếu Gia Và Nhỏ Nhút Nhát: Cổ Tích Giữa Đời Thực
[ 4352 ngày trước - Xem: ]
[ 4352 ngày trước - Xem: ]