Truyện Teen,Cướp Đi !! Cho Cướp Đấy ! (L.Phiêu)
Mr.Luân™ [Admin] [On] 27/11/24 - 19:27 |
hải xử lí chúng!!”
“Này, xã hội đen bọn anh có dùng hàng nóng không?”
“Không, tất cả các băng đảng chỉ có cánh tay trái, phải và những người bảo vệ BOSS mới được phép dùng súng, đó là luật ngầm của giang hồ!!”
“Vậy anh đợi tôi 1 tý!! Bác tài, tạm dừng xe ở đây!!”
Linh Hy ra dấu cho tài xế dừng lại ở trước 1 cửa hàng đồ chơi, cô nhanh nhẹn chạy vào đó mua bán gì đó rồi nhanh chóng trở về taxi.
“Cô làm gì vậy???”
“Mua súng!!”
“HẢ???”
“Súng giả, anh yên tâm!!”
“Cô lấy súng giả làm gì?”
Linh Hy nháy mắt tinh nghịch không trả lời, Triệu Vũ cũng chẳng thèm hỏi cô nữa, hắn mau chóng giục tài xế lái nhanh:
“Đến nơi rồi, mau xuống đi!!”
...Bạn đang đọc truyện tại Kenhtruyen.Pro,hãy nhớ Kenhtruyen.Pro để lần sau truy cập nhé ^^Vừa bước xuống xe, thấy quán Bar Đông Yên đóng cửa, cô thắc mắc:
“Sao đóng cửa vậy?”
“Bọn chúng ở bên trong, sợ sớm kiểm tra nên đóng cửa, quán Bar Đông Yên là quán Bar mở cả ngày, nên bọn chúng phải làm vậy!!”
“Vậy thì tốt, anh vào đi, đi vào nhớ đóng cửa, tôi ở ngoài này!!”
Triệu Vũ ngạc nhiên trước câu nói của Linh Hy, tưởng cô thế nào, hóa ra cũng nhát gan, to mồm nhưng không dám vào. Triệu Vũ đột nhiên mất hết hảo cảm với Linh Hy, hắn ta lạnh tanh đạp cửa bước vào 1 cách rất nghênh ngang và khệnh khạng.
“Bọn chó Giang Vân, chúng mày chán sống hả mà đánh úp Triệu bang chúng tao!!”
Triệu Vũ lạnh lùng hét lớn, lúc này cái vẻ cáu giận trẻ con của hắn đã bay mất sạch, trước mặt đám côn đồ kia là vẻ mặt lạnh lùng, ánh mắt sắc lạnh đến đáng sợ, thái độ thờ ơ khiến đám côn đồ cáu giận:
“Ranh con, mày không mau về nhà bú sữa bà mẹ lẳng lơ của mày đi, Triệu bang là cái thá gì chứ!! Mau hàng phục Giang Vận, nể tình tao sẽ cho mày 1 địa bàn để kiếm tiền!! Hahaaaaa!!”
Lù côn đồ cười ầm lên đồng tình với đồng bọn của bọn chúng, nhưng bọn chúng quả thật đã sai lầm, động đến ai không động, 4 chữ “bà mẹ lẳng lơ” kia đã làm tâm trạng Triệu Vũ xấu hắn đi, ánh mắt hắn ta ánh lên những tia nhìn rực lửa.
“Choang!!!!”
Tư Vũ cầm chai bia trên bàn, đập mạnh vào đầu của tên vừa phát biểu liều kia. Những giọt máu tanh trên đầu hắn chảy xuống ròng ròng, tên kia tức giận ra dấu cho đồng bọn xông lên. Triệu Vũ vứt vỏ chai vỡ xuống sàn, xắn tay áo lên xông vào chuẩn bị đánh nhau với bọn chúng thì….
“Rầm rầm!!!”
Tiếng đập cửa lớn làm tất cả đều giật mình, đám côn đồ kia nghe thấy tiếng đập cửa vội vã dồn dập, có chút lo lắng trong lòng, bọn họ sợ cứu viện của Triệu bang đến.
“CẢNH SÁT ĐÂY!!! MAU MỞ CỬA!!!”
Tiếng của 1 người từ ngoài vọng vào, đám côn đồ kia co rúm người lại lo sợ, còn Triệu Vũ kia đứng im như đơ người, cái giọng nói kia chẳng phải của Linh Hy óc lợn đó sao???
“Đại ca, là cớm, làm sao bây giờ!!!”
“Hừ, Triệu bang bọn mày là gặp may hôm nay, nghe cho rõ đây, đất Đông Yên này nội trong 3 ngày phải giao lại cho Giang Vận, sếp Khương Tử Kha của bọn tao rất có hứng thú với mảnh đất này, chúng mày không giao lại, sếp Kha nổi giận, hậu quả chúng mày tự gánh chịu, hahaha, cơn thịnh nộ của Bộ trưởng bộ kinh tế, chúng mày biết rồi đấy!!”
1 tên côn đồ vẫn còn ngoan cố nói vớt, ngay sau đó ra dấu cho đàn em rút ra từ cửa sau của quán Bar….
Linh Hy đứng ngoài, vốn đã mở chức năng ghi âm của điện thoại lên ghi âm lên hết lại, thậm chí còn chụp được ảnh của bọn côn đồ kia lúc rút ra nữa, cô vui vẻ đẩy cửa bước vào bên trong:
“Chà, Triệu Vũ, đất Đông Yên quả thật rất đẹp, bộ trưởng Kha có hứng thú quả thật không sai!!”
“Linh Hy, cô vừa làm trò gì vậy?”
Triêu Vũ vừa cởi trói cho đàn em, vừa thắc mắc hỏi Linh Hy:
“Còn làm gì? Là tôi cứu anh đó, haizzzz, nhưng thật tiếc, khẩu súng này tôi mua không sử dụng được rồi!!!”
Linh Hy tiếc nuối nhìn khẩu súng trên tay, miệng cười nản, sau đó ngồi phịch xuống chiếc ghế, nhìn xung quanh quán Bar:
“Đại ca, cảm…cảm ơn anh!!” Tất cả các tên phục vụ trong quán Bar cúi đầu đồng thanh cảm ơn Triệu Vũ, hắn ta lắc đầu, ra dấu rồi nói:
“Không có gì!!”
“Đại tỷ, cảm ơn đại tỷ!!!”
Các nhân viên phục vụ không hẹn mà bảo ai cũng quay sang cúi đầu cảm ơn Linh Hy, cô cười tít mắt nhưng….chợt giật mình…
“CÁI GÌ??? Các cậu gọi TÔI/CÔ TA là gì???”
Linh Hy và Triệu Vũ đồng thanh hét lên làm cho đám nhân viên kia cứ cười tủm tỉm:
“Đại tỷ và đại ca thật hợp nhau, đại ca, bọn em không ngờ đại tỷ lại xinh đẹp vậy đó!!”
“CÁC CẬU ĐIÊN À???” 1 lần nữa, không hẹn mà bảo, Linh Hy và Tư Vũ đồng thanh gào lên, trời ạ, hiểu lầm, là hiểu lầm mà, gì mà Đại tỷ cơ chứ!!!! Đại tỷ của cái tên đại ca óc heo này thì vạn kiếp vạn lần dí dao vào cổ cô cô cũng không đồng ý.
“Đại ca, nghe đại ca kể về đại tỷ đã lâu, thật hân hạnh cho đàn em ở Đông Yên lại được chiêm ngưỡng đầu tiên!!! Thôi chết, đã 5h rồi, quán Bar chuẩn bị mở cửa, đại ca và đại tỷ cứ tự nhiên, bọn em phải dọn dẹp chỗ này!!”
Đám nhân viên không ai để ý đến thai độ ngạc nhiên và cáu giận của cả Linh Hy và Triệu Vũ, bọn họ tưởng nhầm Linh Hy và Triệu Vũ còn ngại. Linh Hy đang định lên tiếng giải thích,nhưng không kịp nữa rồi, híc, tên đàn em của hắn vừa nói 5h, tức là cô chuẩn bị trễ giờ gia đạo. Ngay lập tức Linh Hy chạy như bay ra ngoài, làm Triệu Vũ ngạc nhiên đuổi theo, không phải cô ta định trốn việc hắn xử lí vụ BÁN THÂN cô đấy chứ!!!
“Cô định chạy ư???”
“Anh điên à? Mau bỏ tay tôi ra, từ Đông yên về Bắc Kinh là 2 TIẾNG đấy anh biết không? Con lợn chết tiệt, tôi đã trễ giờ gia đạo rồi, mau tránh ra cho tôi bắt taxi!!!”
“Gì mà giờ gia đạo!!”
“Bố tôi bắt tôi 7h phải có mặt tại nhà, aiggzzz, taxi kia rồi, mau bỏ tôi ra!!!”
Linh Hy vùng vằng cũng rút được tay khỏi Triệu Vũ, cô vội vàng leo lên xe về nhà, kiểu này cô sẽ bị bố cô ướp gia vị cho vào luộc mất!!! Huhu
Bộ trưởng Chiêu Tài tay cầm 1 chiếc roi mây đứng lù lù ở trước cửa, sát khí đằng đằng, thỉnh thoảng ông lại ngước nhìn chiếc đồng hồ trên tay, 7h2 phút, 7h 45 phút, 8h!!!! Hừ, Linh Hy kia dù chuyển trường vẫn không nghe lời ông, kiểu này ông phải chỉnh đốn lại con gái mới được.
“Ba, chị Hy Hy sao về muộn vậy!! Bộ Bộ đói!!!”
Bộ bộ dù đã 10 tuổi nhưng vẫn là trẻ con, mà trẻ con thì thường hay nhõng nhẽo, cậu bé chu mồm ra, thổi phình cái miệng nắm lấy vạt áo của ba, ông Chiêu Tài thấy con trai như vậy, cơn giận bỗng chốc lại tăng vụt lên, sát khí hầm hầm, bất giác trên môi Bộ bộ nở 1 nụ cười hài lòng??? Hả? Chẳng lẽ Bội bội muốn công kích cơn tức giận của ông Tài ư?
“Ba, con đã về!!!” Linh Hy lao vào nhà, đẩy mạnh cửa rầm 1 cái thở hổn hển, cái taxi chết tiệt kia đi đứng kiểu gì lại chọn đúng cái đường tắc mà đi, hại cô phải chạy bộ về nhà.
“Linh Hy…!!” Ông tài tức giận giơ tay đang đeo chiếc đồng hồ trên tay cho cô xem, rồi khẽ đưa ánh mắt về chiếc roi tay còn lại đang cầm. Vừa nhìn thấy chiếc roi mây hàng chục năm cô chưa “phải” nếm mùi, Linh Hy run rẩy nhìn ba bằng ánh mắt đáng thương. Nhưng chợt nhớ ra chuyện gì đó, Hy Hy lục vội cặp sách, lấy trong túi chiếc điện thoại ra:
“Ba, chẳng phải ba bảo tên Bộ trưởng Bộ kinh tế là con sâu hại nước hay sao? Con….Hy Hy….Hy nhi về trễ…là do…là do…đi lấy đoạn ghi âm này cho ba xem !!!”
Ông tài khẽ nhếch lông mày lên, tò mò cầm lấy chiếc điện thoại từ tay con gái, mở đoạn ghi âm lên:
“Hừ, Triệu bang bọn mày là gặp may hôm nay, nghe cho rõ đây, đất Đông Yên này nội trong 3 ngày phải giao lại cho Giang Vận, sếp Khương Tử Kha của bọn tao rất có hứng thú với mảnh đất này, chúng mày không giao lại, sếp Kha nổi giận, hậu quả chúng mày tự gánh chịu, hahaha, cơn thịnh nộ của Bộ trưởng bộ kinh tế, chúng mày biết rồi đấy!!!”
Đoạn ghi âm của tên cầm đầu nhóm côn đồ vừa phá rối Đông Yên, địa bàn của Triệu Vũ, vừa nghe xong ông Tài đã nở ra nụ cười rạng rỡ, vứt ngay cái roi cho Bộ Bộ cầm, lao đến ôm chầm lấy con gái:
“Con gái, con cứu đất nước rồi, con đã trừ được con sâu hại nước rồi!!!”
Và dĩ nhiên nhờ cái chiến công đấy, Linh Hy không bị trách phạt nữa, ngược lại trong bữa cơm muộn kia, cô lại được ba hết lời khen ngợi.
Sáng hôm sau, Linh Hy thức dậy đúng giờ hơn, cô thản nhiên đi bộ cùng Bộ Bộ đến trường:
“Bà chị già, hôm qua chị gặp may đấy!!” Bộ bộ hếch giọng lên kiêu ngạo nói.
“Bộ bộ, còn dám nói nữa hả, chị chưa xử tội công kích hôm qua đâu, ba kể cho chị nghe cả rồi!!!”
“Hừ, mụ già ế này, còn làm bộ, rồi có 1 ngày chị sẽ bị quả báo!!!”
Bộ bộ lè lưỡi trêu tức Linh Hy rồi chạy đi trước, Linh Hy bị bộ dạng khó ưa của Bộ bộ tức giận, bèn đuổi theo.
“Alo, Yên yên à? Em thế nào? À, anh đang đi học…..Ừm khi nào ăn tối xong nhớ gọi cho anh nhé…..À, lúc đấy trong giờ học, nhưng mà không sao, em gọi thì…..Bộp!!!”
Triệu Vũ đang vui vẻ nói chuyện với Yên yên thì 1 lực đẩy từ đằng sau lưng hắn làm cho chiếc điện thoại của hắn bay vút lên cao rồi hạ lộ yên vị trên đất, vỡ thành 3 mảnh.
“Aiza, tên điên nào chắn đường vậy!!!”
Linh Hy xoa xoa đầu tức giận hếch mặt lên gào thết, nhưng ngay lập tức nhìn thấy khuôn mặt cũng đang muốn bùng nổ không kém gì cô, hắn tức giận nhìn chiếc điện thoại đang yên vị dưới đất, rồi nhìn khuôn mặt heo nái của Linh Hy, Triệu Vũ tức đến nóng giận cả mặt.
“Ô, là đồ óc lợn, sao anh lại đi học đường này vậy??”
“Cô…cô….CÁI ĐỒ ĐẦU LỢN KIA!!!!”
Triệu Vũ không thể nào nén nổi cơn tức giận nữa rồi, hắn cầm 3 mảnh điện thoại trên tay, xót xa hét ầm lên làm Linh Hy toát cả mồ hôi, đáng lẽ ra cô phải sợ mới đúng, nhưng mà sao trong trường hợp này cô lại thấy hắn đáng yêu vậy cơ chứ!!!
“Tên kia, mới sáng ngày ra anh lại muốn gây sự à????”
“CÔ…cÔ…CÔ làm VỠ YÊN YÊN CỦA TÔI RỒI!!!”
Hắn khổ sở hét lên thêm một lần nữa, rồi vội vàng tháo điện thoại ra lấy cái sim rồi bướng bỉnh nhìn Linh Hy:
“Anh làm gì mà xòe tay ra vậy??”
“Đưa điện thoại đây!!”
Linh Hy ngây thơ đưa điện thoại cho hắn, rồi ngay lập tức hắn tháo ngay sim của cô ra, lắp sim của hắn vào:
“Cầu trời, số điện thoại của Yên Yên có lưu trong sim!!”
“Số quan trọng như vậy, sao cậukhông học thuộc chứ!!”
“Học thuộc bằng cái đầu heo của cô à???? Số nước ngoài, có mã nước, mã vùng, mã thành phố, mã trường, mã phòng, Yên yên của tôi ở kí túc xá. Trời ơi, khó khăn lắm cô ấy mới gọi điện thoại được cho tôi, vậy mà…cô…cô….”
Linh Hy có vẻ hối hận vì hành động của mình, cô buồn rầu cúi đầu xuống xin lỗi:
“Tôi…xin lỗi!!”
“Xin lỗi cái đầu cô!!! Nể tình cái vụ cớm của cô hôm qua, tôi tha cho cô, hừ, tạm thời điện thoại của cô tôi cầm, còn đây, cô mau đi tìm cái điện thoại khác giống y hệt 3 mảnh này cho tôi!!!”
Triệu Vũ láu cá đưa 3 mảnh điện thoại vỡ cho Linh Hy, rồi đút tay vào túi quần ung dung bỏ đi, còn lại Linh Hy đang nhìn 3 mảnh điện thoại vỡ lạnh ngắt trên tay, tức giận hét lên:
“Triệu Vũ, nếu sửa được điện thoại của cậu, tôi sẽ lấy số cô Yên yên gì gì đó của cậu, rồi gọi điện sạc cho cô ta 1 trận!!!”
Vừa nghe đến lời Linh Hy đe dọa, Triệu Vũ ngay lập tức cách xa cô 10m thì rút ngắn khoảng cách còn 1m, cáu giận nhìn cô:
“Linh Hy, cô thử xem!!”
“Tại sao không chứ!! Trò này tôi đã làm rất nhiều!!”
“Mau mang trả 3 mảnh điện thoại cho tôi!!”
Triệu Vũ vời người giật lấy 3 mảnh điện thoại, nhưng ngay lập tức Linh Hy đã thu tay về rất nhanh, ôi….nhưng thật không may, Triệu Vũ hoàng tử mất đà, và hạ cánh ngay trên người Linh Hy =))~
Chap 5: Cơn thịnh nộ đáng yêu.
Triệu Vũ và Linh hy mở căng mắt nhìn nhau, Linh Hy tim đập mạnh, đây là lần đầu tiên cô tiếp xúc gần với con trai như vậy, đầu óc Linh Hy còn đnag mơ hồ, thì Triệu Vũ đã lập tức tỉnh táo, khuôn mặt của hắn đỏ bừng lên, đây cũng là lần đầu tiên hắn và 1 người con gái khác tiếp xúc gần như vậy, ngay cả Yên Yên cũng chưa từng như vậy. Triệu Vũ ngay lập tức đẩy tay đứng dậy, hắn kiêu ngạo phủi phủi quần áo. Lúc này Hy Hy cũng đã tỉnh táo, mặt cô đỏ bừng lên, cúi đầu xuống đứng dậy rồi ngay lập tức chạy đi, để lại Triệu Vũ vẫn đang bàng hoàng vì lần tiếp xúc đầu tiên làm hắn đau tim như vậy. Đã biết tiếp xúc gần đau tim vậy, hắn sẽ cố không chạm vào Yên Yên, hắn sợ làm cô đau tim giống hắn ( Vũ ca ngây thơ =))~)
Hôm nay lại có tiết học của bà cô ế già, vừa bước vào lớp, bà cô đã chú ý tức giận hướng ánh mắt không mấy thiện cảm về phía Linh Hy, cũng phải, ai bảo cô dám bảo bà ta là tự nhận mình ngu dốt cơ chứ!!!
“Hy Hy, hôm qua Triệu Vũ kéo cậu đi đâu vậy?” Quất Khang ngồi bên trên tò mò quay xuống thì thầm hỏi, Linh Hy cúi gằm mặt không trả lời ( tác dụng phụ của tiếp xúc gần ~)
Nhưng có chuyện lạ là, Triệu Vũ chỉ đi sau cô có mấy mét, mà tại sao bây giờ hắn chưa đến cơ chứ!!!
Trong đầu Linh Hy vừa lóe lên suy nghĩ về hắn, thì ngay lập tức cánh cửa lớp mở tung ra, Triệu Vũ ung dung bước vào, có lẽ hắn đã gạt được cái cơn đau tim khi không có sự xuất hiện của Linh Hy. Bà cô già Hạ Hạ tuy có nể sợ thế lực ngầm của gia đình họ Triệu, nhưng vì giữ thể diện trước cái lớp học ưu tú, với tư cách giáo viên ưu tú, bà cô Hạ Hạ nghiêm giọng nói:
“Triệu Vũ, em lại đi trễ, có biết bây giờ là mấy giờ không???”
Triệu Vũ nhướn mày lên, tròng mắt có hơi giãn ra vì thái độ nghiêm túc của bà cô ế Hạ Hạ, hắn điềm nhiên nhìn vào đồng hồ, rồi tự tin đáp lại:
“Kém mười!!!”
“Mấy giờ kém mười???” Bà cô Hạ Hạ vẫn nghiêm giọng hỏi, nhưng trong hơi thở có chút dồn dập, có lẽ bà ta đang sợ hãi trước thái độ ung dung nhưng không hề hiền l
“Này, xã hội đen bọn anh có dùng hàng nóng không?”
“Không, tất cả các băng đảng chỉ có cánh tay trái, phải và những người bảo vệ BOSS mới được phép dùng súng, đó là luật ngầm của giang hồ!!”
“Vậy anh đợi tôi 1 tý!! Bác tài, tạm dừng xe ở đây!!”
Linh Hy ra dấu cho tài xế dừng lại ở trước 1 cửa hàng đồ chơi, cô nhanh nhẹn chạy vào đó mua bán gì đó rồi nhanh chóng trở về taxi.
“Cô làm gì vậy???”
“Mua súng!!”
“HẢ???”
“Súng giả, anh yên tâm!!”
“Cô lấy súng giả làm gì?”
Linh Hy nháy mắt tinh nghịch không trả lời, Triệu Vũ cũng chẳng thèm hỏi cô nữa, hắn mau chóng giục tài xế lái nhanh:
“Đến nơi rồi, mau xuống đi!!”
...Bạn đang đọc truyện tại Kenhtruyen.Pro,hãy nhớ Kenhtruyen.Pro để lần sau truy cập nhé ^^Vừa bước xuống xe, thấy quán Bar Đông Yên đóng cửa, cô thắc mắc:
“Sao đóng cửa vậy?”
“Bọn chúng ở bên trong, sợ sớm kiểm tra nên đóng cửa, quán Bar Đông Yên là quán Bar mở cả ngày, nên bọn chúng phải làm vậy!!”
“Vậy thì tốt, anh vào đi, đi vào nhớ đóng cửa, tôi ở ngoài này!!”
Triệu Vũ ngạc nhiên trước câu nói của Linh Hy, tưởng cô thế nào, hóa ra cũng nhát gan, to mồm nhưng không dám vào. Triệu Vũ đột nhiên mất hết hảo cảm với Linh Hy, hắn ta lạnh tanh đạp cửa bước vào 1 cách rất nghênh ngang và khệnh khạng.
“Bọn chó Giang Vân, chúng mày chán sống hả mà đánh úp Triệu bang chúng tao!!”
Triệu Vũ lạnh lùng hét lớn, lúc này cái vẻ cáu giận trẻ con của hắn đã bay mất sạch, trước mặt đám côn đồ kia là vẻ mặt lạnh lùng, ánh mắt sắc lạnh đến đáng sợ, thái độ thờ ơ khiến đám côn đồ cáu giận:
“Ranh con, mày không mau về nhà bú sữa bà mẹ lẳng lơ của mày đi, Triệu bang là cái thá gì chứ!! Mau hàng phục Giang Vận, nể tình tao sẽ cho mày 1 địa bàn để kiếm tiền!! Hahaaaaa!!”
Lù côn đồ cười ầm lên đồng tình với đồng bọn của bọn chúng, nhưng bọn chúng quả thật đã sai lầm, động đến ai không động, 4 chữ “bà mẹ lẳng lơ” kia đã làm tâm trạng Triệu Vũ xấu hắn đi, ánh mắt hắn ta ánh lên những tia nhìn rực lửa.
“Choang!!!!”
Tư Vũ cầm chai bia trên bàn, đập mạnh vào đầu của tên vừa phát biểu liều kia. Những giọt máu tanh trên đầu hắn chảy xuống ròng ròng, tên kia tức giận ra dấu cho đồng bọn xông lên. Triệu Vũ vứt vỏ chai vỡ xuống sàn, xắn tay áo lên xông vào chuẩn bị đánh nhau với bọn chúng thì….
“Rầm rầm!!!”
Tiếng đập cửa lớn làm tất cả đều giật mình, đám côn đồ kia nghe thấy tiếng đập cửa vội vã dồn dập, có chút lo lắng trong lòng, bọn họ sợ cứu viện của Triệu bang đến.
“CẢNH SÁT ĐÂY!!! MAU MỞ CỬA!!!”
Tiếng của 1 người từ ngoài vọng vào, đám côn đồ kia co rúm người lại lo sợ, còn Triệu Vũ kia đứng im như đơ người, cái giọng nói kia chẳng phải của Linh Hy óc lợn đó sao???
“Đại ca, là cớm, làm sao bây giờ!!!”
“Hừ, Triệu bang bọn mày là gặp may hôm nay, nghe cho rõ đây, đất Đông Yên này nội trong 3 ngày phải giao lại cho Giang Vận, sếp Khương Tử Kha của bọn tao rất có hứng thú với mảnh đất này, chúng mày không giao lại, sếp Kha nổi giận, hậu quả chúng mày tự gánh chịu, hahaha, cơn thịnh nộ của Bộ trưởng bộ kinh tế, chúng mày biết rồi đấy!!”
1 tên côn đồ vẫn còn ngoan cố nói vớt, ngay sau đó ra dấu cho đàn em rút ra từ cửa sau của quán Bar….
Linh Hy đứng ngoài, vốn đã mở chức năng ghi âm của điện thoại lên ghi âm lên hết lại, thậm chí còn chụp được ảnh của bọn côn đồ kia lúc rút ra nữa, cô vui vẻ đẩy cửa bước vào bên trong:
“Chà, Triệu Vũ, đất Đông Yên quả thật rất đẹp, bộ trưởng Kha có hứng thú quả thật không sai!!”
“Linh Hy, cô vừa làm trò gì vậy?”
Triêu Vũ vừa cởi trói cho đàn em, vừa thắc mắc hỏi Linh Hy:
“Còn làm gì? Là tôi cứu anh đó, haizzzz, nhưng thật tiếc, khẩu súng này tôi mua không sử dụng được rồi!!!”
Linh Hy tiếc nuối nhìn khẩu súng trên tay, miệng cười nản, sau đó ngồi phịch xuống chiếc ghế, nhìn xung quanh quán Bar:
“Đại ca, cảm…cảm ơn anh!!” Tất cả các tên phục vụ trong quán Bar cúi đầu đồng thanh cảm ơn Triệu Vũ, hắn ta lắc đầu, ra dấu rồi nói:
“Không có gì!!”
“Đại tỷ, cảm ơn đại tỷ!!!”
Các nhân viên phục vụ không hẹn mà bảo ai cũng quay sang cúi đầu cảm ơn Linh Hy, cô cười tít mắt nhưng….chợt giật mình…
“CÁI GÌ??? Các cậu gọi TÔI/CÔ TA là gì???”
Linh Hy và Triệu Vũ đồng thanh hét lên làm cho đám nhân viên kia cứ cười tủm tỉm:
“Đại tỷ và đại ca thật hợp nhau, đại ca, bọn em không ngờ đại tỷ lại xinh đẹp vậy đó!!”
“CÁC CẬU ĐIÊN À???” 1 lần nữa, không hẹn mà bảo, Linh Hy và Tư Vũ đồng thanh gào lên, trời ạ, hiểu lầm, là hiểu lầm mà, gì mà Đại tỷ cơ chứ!!!! Đại tỷ của cái tên đại ca óc heo này thì vạn kiếp vạn lần dí dao vào cổ cô cô cũng không đồng ý.
“Đại ca, nghe đại ca kể về đại tỷ đã lâu, thật hân hạnh cho đàn em ở Đông Yên lại được chiêm ngưỡng đầu tiên!!! Thôi chết, đã 5h rồi, quán Bar chuẩn bị mở cửa, đại ca và đại tỷ cứ tự nhiên, bọn em phải dọn dẹp chỗ này!!”
Đám nhân viên không ai để ý đến thai độ ngạc nhiên và cáu giận của cả Linh Hy và Triệu Vũ, bọn họ tưởng nhầm Linh Hy và Triệu Vũ còn ngại. Linh Hy đang định lên tiếng giải thích,nhưng không kịp nữa rồi, híc, tên đàn em của hắn vừa nói 5h, tức là cô chuẩn bị trễ giờ gia đạo. Ngay lập tức Linh Hy chạy như bay ra ngoài, làm Triệu Vũ ngạc nhiên đuổi theo, không phải cô ta định trốn việc hắn xử lí vụ BÁN THÂN cô đấy chứ!!!
“Cô định chạy ư???”
“Anh điên à? Mau bỏ tay tôi ra, từ Đông yên về Bắc Kinh là 2 TIẾNG đấy anh biết không? Con lợn chết tiệt, tôi đã trễ giờ gia đạo rồi, mau tránh ra cho tôi bắt taxi!!!”
“Gì mà giờ gia đạo!!”
“Bố tôi bắt tôi 7h phải có mặt tại nhà, aiggzzz, taxi kia rồi, mau bỏ tôi ra!!!”
Linh Hy vùng vằng cũng rút được tay khỏi Triệu Vũ, cô vội vàng leo lên xe về nhà, kiểu này cô sẽ bị bố cô ướp gia vị cho vào luộc mất!!! Huhu
Bộ trưởng Chiêu Tài tay cầm 1 chiếc roi mây đứng lù lù ở trước cửa, sát khí đằng đằng, thỉnh thoảng ông lại ngước nhìn chiếc đồng hồ trên tay, 7h2 phút, 7h 45 phút, 8h!!!! Hừ, Linh Hy kia dù chuyển trường vẫn không nghe lời ông, kiểu này ông phải chỉnh đốn lại con gái mới được.
“Ba, chị Hy Hy sao về muộn vậy!! Bộ Bộ đói!!!”
Bộ bộ dù đã 10 tuổi nhưng vẫn là trẻ con, mà trẻ con thì thường hay nhõng nhẽo, cậu bé chu mồm ra, thổi phình cái miệng nắm lấy vạt áo của ba, ông Chiêu Tài thấy con trai như vậy, cơn giận bỗng chốc lại tăng vụt lên, sát khí hầm hầm, bất giác trên môi Bộ bộ nở 1 nụ cười hài lòng??? Hả? Chẳng lẽ Bội bội muốn công kích cơn tức giận của ông Tài ư?
“Ba, con đã về!!!” Linh Hy lao vào nhà, đẩy mạnh cửa rầm 1 cái thở hổn hển, cái taxi chết tiệt kia đi đứng kiểu gì lại chọn đúng cái đường tắc mà đi, hại cô phải chạy bộ về nhà.
“Linh Hy…!!” Ông tài tức giận giơ tay đang đeo chiếc đồng hồ trên tay cho cô xem, rồi khẽ đưa ánh mắt về chiếc roi tay còn lại đang cầm. Vừa nhìn thấy chiếc roi mây hàng chục năm cô chưa “phải” nếm mùi, Linh Hy run rẩy nhìn ba bằng ánh mắt đáng thương. Nhưng chợt nhớ ra chuyện gì đó, Hy Hy lục vội cặp sách, lấy trong túi chiếc điện thoại ra:
“Ba, chẳng phải ba bảo tên Bộ trưởng Bộ kinh tế là con sâu hại nước hay sao? Con….Hy Hy….Hy nhi về trễ…là do…là do…đi lấy đoạn ghi âm này cho ba xem !!!”
Ông tài khẽ nhếch lông mày lên, tò mò cầm lấy chiếc điện thoại từ tay con gái, mở đoạn ghi âm lên:
“Hừ, Triệu bang bọn mày là gặp may hôm nay, nghe cho rõ đây, đất Đông Yên này nội trong 3 ngày phải giao lại cho Giang Vận, sếp Khương Tử Kha của bọn tao rất có hứng thú với mảnh đất này, chúng mày không giao lại, sếp Kha nổi giận, hậu quả chúng mày tự gánh chịu, hahaha, cơn thịnh nộ của Bộ trưởng bộ kinh tế, chúng mày biết rồi đấy!!!”
Đoạn ghi âm của tên cầm đầu nhóm côn đồ vừa phá rối Đông Yên, địa bàn của Triệu Vũ, vừa nghe xong ông Tài đã nở ra nụ cười rạng rỡ, vứt ngay cái roi cho Bộ Bộ cầm, lao đến ôm chầm lấy con gái:
“Con gái, con cứu đất nước rồi, con đã trừ được con sâu hại nước rồi!!!”
Và dĩ nhiên nhờ cái chiến công đấy, Linh Hy không bị trách phạt nữa, ngược lại trong bữa cơm muộn kia, cô lại được ba hết lời khen ngợi.
Sáng hôm sau, Linh Hy thức dậy đúng giờ hơn, cô thản nhiên đi bộ cùng Bộ Bộ đến trường:
“Bà chị già, hôm qua chị gặp may đấy!!” Bộ bộ hếch giọng lên kiêu ngạo nói.
“Bộ bộ, còn dám nói nữa hả, chị chưa xử tội công kích hôm qua đâu, ba kể cho chị nghe cả rồi!!!”
“Hừ, mụ già ế này, còn làm bộ, rồi có 1 ngày chị sẽ bị quả báo!!!”
Bộ bộ lè lưỡi trêu tức Linh Hy rồi chạy đi trước, Linh Hy bị bộ dạng khó ưa của Bộ bộ tức giận, bèn đuổi theo.
“Alo, Yên yên à? Em thế nào? À, anh đang đi học…..Ừm khi nào ăn tối xong nhớ gọi cho anh nhé…..À, lúc đấy trong giờ học, nhưng mà không sao, em gọi thì…..Bộp!!!”
Triệu Vũ đang vui vẻ nói chuyện với Yên yên thì 1 lực đẩy từ đằng sau lưng hắn làm cho chiếc điện thoại của hắn bay vút lên cao rồi hạ lộ yên vị trên đất, vỡ thành 3 mảnh.
“Aiza, tên điên nào chắn đường vậy!!!”
Linh Hy xoa xoa đầu tức giận hếch mặt lên gào thết, nhưng ngay lập tức nhìn thấy khuôn mặt cũng đang muốn bùng nổ không kém gì cô, hắn tức giận nhìn chiếc điện thoại đang yên vị dưới đất, rồi nhìn khuôn mặt heo nái của Linh Hy, Triệu Vũ tức đến nóng giận cả mặt.
“Ô, là đồ óc lợn, sao anh lại đi học đường này vậy??”
“Cô…cô….CÁI ĐỒ ĐẦU LỢN KIA!!!!”
Triệu Vũ không thể nào nén nổi cơn tức giận nữa rồi, hắn cầm 3 mảnh điện thoại trên tay, xót xa hét ầm lên làm Linh Hy toát cả mồ hôi, đáng lẽ ra cô phải sợ mới đúng, nhưng mà sao trong trường hợp này cô lại thấy hắn đáng yêu vậy cơ chứ!!!
“Tên kia, mới sáng ngày ra anh lại muốn gây sự à????”
“CÔ…cÔ…CÔ làm VỠ YÊN YÊN CỦA TÔI RỒI!!!”
Hắn khổ sở hét lên thêm một lần nữa, rồi vội vàng tháo điện thoại ra lấy cái sim rồi bướng bỉnh nhìn Linh Hy:
“Anh làm gì mà xòe tay ra vậy??”
“Đưa điện thoại đây!!”
Linh Hy ngây thơ đưa điện thoại cho hắn, rồi ngay lập tức hắn tháo ngay sim của cô ra, lắp sim của hắn vào:
“Cầu trời, số điện thoại của Yên Yên có lưu trong sim!!”
“Số quan trọng như vậy, sao cậukhông học thuộc chứ!!”
“Học thuộc bằng cái đầu heo của cô à???? Số nước ngoài, có mã nước, mã vùng, mã thành phố, mã trường, mã phòng, Yên yên của tôi ở kí túc xá. Trời ơi, khó khăn lắm cô ấy mới gọi điện thoại được cho tôi, vậy mà…cô…cô….”
Linh Hy có vẻ hối hận vì hành động của mình, cô buồn rầu cúi đầu xuống xin lỗi:
“Tôi…xin lỗi!!”
“Xin lỗi cái đầu cô!!! Nể tình cái vụ cớm của cô hôm qua, tôi tha cho cô, hừ, tạm thời điện thoại của cô tôi cầm, còn đây, cô mau đi tìm cái điện thoại khác giống y hệt 3 mảnh này cho tôi!!!”
Triệu Vũ láu cá đưa 3 mảnh điện thoại vỡ cho Linh Hy, rồi đút tay vào túi quần ung dung bỏ đi, còn lại Linh Hy đang nhìn 3 mảnh điện thoại vỡ lạnh ngắt trên tay, tức giận hét lên:
“Triệu Vũ, nếu sửa được điện thoại của cậu, tôi sẽ lấy số cô Yên yên gì gì đó của cậu, rồi gọi điện sạc cho cô ta 1 trận!!!”
Vừa nghe đến lời Linh Hy đe dọa, Triệu Vũ ngay lập tức cách xa cô 10m thì rút ngắn khoảng cách còn 1m, cáu giận nhìn cô:
“Linh Hy, cô thử xem!!”
“Tại sao không chứ!! Trò này tôi đã làm rất nhiều!!”
“Mau mang trả 3 mảnh điện thoại cho tôi!!”
Triệu Vũ vời người giật lấy 3 mảnh điện thoại, nhưng ngay lập tức Linh Hy đã thu tay về rất nhanh, ôi….nhưng thật không may, Triệu Vũ hoàng tử mất đà, và hạ cánh ngay trên người Linh Hy =))~
Chap 5: Cơn thịnh nộ đáng yêu.
Triệu Vũ và Linh hy mở căng mắt nhìn nhau, Linh Hy tim đập mạnh, đây là lần đầu tiên cô tiếp xúc gần với con trai như vậy, đầu óc Linh Hy còn đnag mơ hồ, thì Triệu Vũ đã lập tức tỉnh táo, khuôn mặt của hắn đỏ bừng lên, đây cũng là lần đầu tiên hắn và 1 người con gái khác tiếp xúc gần như vậy, ngay cả Yên Yên cũng chưa từng như vậy. Triệu Vũ ngay lập tức đẩy tay đứng dậy, hắn kiêu ngạo phủi phủi quần áo. Lúc này Hy Hy cũng đã tỉnh táo, mặt cô đỏ bừng lên, cúi đầu xuống đứng dậy rồi ngay lập tức chạy đi, để lại Triệu Vũ vẫn đang bàng hoàng vì lần tiếp xúc đầu tiên làm hắn đau tim như vậy. Đã biết tiếp xúc gần đau tim vậy, hắn sẽ cố không chạm vào Yên Yên, hắn sợ làm cô đau tim giống hắn ( Vũ ca ngây thơ =))~)
Hôm nay lại có tiết học của bà cô ế già, vừa bước vào lớp, bà cô đã chú ý tức giận hướng ánh mắt không mấy thiện cảm về phía Linh Hy, cũng phải, ai bảo cô dám bảo bà ta là tự nhận mình ngu dốt cơ chứ!!!
“Hy Hy, hôm qua Triệu Vũ kéo cậu đi đâu vậy?” Quất Khang ngồi bên trên tò mò quay xuống thì thầm hỏi, Linh Hy cúi gằm mặt không trả lời ( tác dụng phụ của tiếp xúc gần ~)
Nhưng có chuyện lạ là, Triệu Vũ chỉ đi sau cô có mấy mét, mà tại sao bây giờ hắn chưa đến cơ chứ!!!
Trong đầu Linh Hy vừa lóe lên suy nghĩ về hắn, thì ngay lập tức cánh cửa lớp mở tung ra, Triệu Vũ ung dung bước vào, có lẽ hắn đã gạt được cái cơn đau tim khi không có sự xuất hiện của Linh Hy. Bà cô già Hạ Hạ tuy có nể sợ thế lực ngầm của gia đình họ Triệu, nhưng vì giữ thể diện trước cái lớp học ưu tú, với tư cách giáo viên ưu tú, bà cô Hạ Hạ nghiêm giọng nói:
“Triệu Vũ, em lại đi trễ, có biết bây giờ là mấy giờ không???”
Triệu Vũ nhướn mày lên, tròng mắt có hơi giãn ra vì thái độ nghiêm túc của bà cô ế Hạ Hạ, hắn điềm nhiên nhìn vào đồng hồ, rồi tự tin đáp lại:
“Kém mười!!!”
“Mấy giờ kém mười???” Bà cô Hạ Hạ vẫn nghiêm giọng hỏi, nhưng trong hơi thở có chút dồn dập, có lẽ bà ta đang sợ hãi trước thái độ ung dung nhưng không hề hiền l
đọc truyện teen hay , tiểu thuyết hay nhất
Truyện Cùng Chuyên Mục
» Truyện Teen - Tam Đại Thiếu Gia Và Nhỏ Nhút Nhát: Cổ Tích Giữa Đời Thực
[ 4126 ngày trước - Xem: ]
- 500[ 4126 ngày trước - Xem: ]