Công Chúa Lạnh Lùng và Hoàng Tử Lạnh Lùng
Mr.Luân™ [Admin] [On] 27/11/24 - 17:30 |
nạn . Nhi biết ai đã hại mình nhưng cô không muốn chơi hội đồng , cô muốn 1 chọi 1 , cô sẽ dành lấy lại được Nam chứ không cần ai giúp đỡ . Nếu Nam yêu cô thì Nam sẽ là của cô dù có ai phá hoại tình cảm 2 người đi nữa
" Người ta nói đừng quá yêu " đó chính là lời bài hát " NGƯỜI TA NÓI " mà Nhi thích nhất , cô nghe bài này cả ngày không biết chán . Mỗi lần cô nhớ Nam thì cô đều lôi bài này ra nghe , vì chính Nam đã mở bài này cho cô nghe mà , những lúc nghe bài này nước mắt cô không ngừng rơi
Reng.....reng....
Chiếc điện thoại di động của Nhi khẽ rung lên , Nhi bắt máy
[alo">
" Huỳnh Anh hả , gọi Nhi có gì không??? " - Nhi hỏi
[ Mình định hẹn Nhi đi chơi , Nhi đi không ?? ">
" Uhm, cũng được , mình cũng đang chán đây " - Nhi trả lời
[ Vậy 15' nữa H.Anh qua rước Nhi nhé ">
" Uhm " - Nhi nói
[ Pye ">
" Pye" - Nhi nói xong rồi cúp máy , cô cũng muốn đi hóng gió đêm xem sao, từ nhỏ đến giờ cô chưa được đi hóng gió vào ban đêm vì ba mẹ cô không cho phép ( vì sức khỏe của Nhi khá là yếu nên pa mẹ không cho ra gió )
15' sau :
Huỳnh Anh lái chiếc BWM ( haizz, LaLa không rành về xe nên lấy đại) đến , Nhi lúc này cũng vừa ra tới , H.Anh lái xe đến biển
Nhi vốn thích biển nên vừa ra tới là cô chạy đi ngay , sóng đánh ào ạt , trời nổi gió . Nhi quên đem áo khoác nên bây giờ cô co rúm lại . H.Anh biết Nhi lạnh nên anh cởi áo khoác của mình ra và đưa cho Nhi mặc
" Cám ơn " - Nhi nói
" Không có gì " - H.Anh mỉm cười rồi ngồi xuống bên cạnh Nhi , 2 người ngồi đó ngắm biển
" Nhi có nghe biển hát bao giờ chưa ?? " - H.Anh nhìn sang Nhi hỏi
" Biển mà cũng hát à, bất ngờ đấy " - Nhi trả lời
" Sao lại không , Nhi cố nghe xem nhé " - H.Anh nói
2 người ngồi lặng im , biển đêm nay thật đẹp , Nhi ngồi ngắm mãi đến lúc ngủ trên vai H.Anh lúc nào không hay
" Anh sẽ bảo vệ em.... " - H.Anh khẽ nói thầm rồi bế Nhi ra xe chở về nhà Nhi
chap 23:
Hôm nay là một ngày khá là mệt mỏi đối với Nam bởi hôm nay có Kim Ly sẽ là đối tác kí hợp đồng với anh
Vừa bước vào quán thì Ly bay lại ôm cổ Nam . Nam hất tay cô ra
rồi ngồi xuống
" Lâu rồi không gặp anh , vẫn phong độ như ngày nào " -Ly vẫn ôm cổ Nam típ ( pà nội này muốn đi nằm bệnh viện Chợ Rẫy đây mà )
" Cám ơn cô , bây giờ chúng ta bàn công việc đi " - Nam hất tay Ly ra lần nữa và sang bên ghế kia ngồi
" Công việc để từ từ đi, lâu rồi chúng ta không gặp nhau cơ mà " - Ly khoanh tay nói
" Nếu cô không mau bàn công việc thì tôi sẽ đi về " - Nam lạnh lùng
" Tôi thách anh dám đi về đấy, cái hợp đồng này là tâm huyết cả đời của gia tộc anh , anh dám làm mất nó à " - Ly nhếch mép
" Sao lại không, đối với cái hợp đồng chỉ là con số 0 trong mắt tôi thôi . Tôi vứt nhìu hợp đồng còn lớn hơn vậy nữa đấy " - Nam trả lời rồi đi thẳng để lại Kim Ly với cục lửa nằm kế bên
Nam đi bộ khắp thành phố , anh cứ đi mãi , đi mãi mà không biết mình sẽ đi về đâu . Anh ước gì bây giờ anh có thể gặp Nhi nhưng điều ước đó chỉ có thể thực hiện sau khi wa 2 năm và Nam sẽ là một tổng giám đốc lớn chứ không phải là một nhân viên bt như bây giờ nữa
Đôi chân của Nam đã đưa anh đến với biển , nơi mà Nam và Nhi đã từng chữi l.ộ.n, mắng nhau thập chí từng oánh nhau nữa . Chợt Nam phì cười, nụ cười suốt 3 năm wa đã hé nở
Nhi:
Bây giờ Nhi đang soạn và phát thảo dự án sắp tới cho công ty, công việc cứ chất chồng chất chồng khiến cô cảm thấy mình như một cái máy để làm việc chứ không phải là một con người . Ngày mai cô có hẹn đi dự tiệc ở nhà ông Trương , ngày mốt cô phải sang Mỹ để kí hợp đồng dự án mới , ngày típ nữa cô phải lên đường trở về Anh để họp hội đồng quản trị . Cuộc họp lần này sẽ có sự xuất hiện của chủ tịch tập đoàn liên bang ở Mỹ và nhà thiết kế nổi tiếng ở Úc nên Nhi phải chuẩn bị kĩ càng cho dự án của mình
Hôm nay Nhi ở lại công ty làm việc , làm đến mức mà cô ngủ quên lúc nào không hay cho đến khi.....
Cốc....cốc.....
" Anh vào được không Nhi???" - Tiếng H.Anh bên ngoài cửa
Nhi vội vàng ngồi dậy , xếp đống hồ sơ bề bộn lại 1 góc , chỉnh lại đầu tóc, quần áo chỉnh tề rồi ra mở cửa
" Là anh à, vào đi " - Nhi mở cửa cho H.Anh vào
"Anh đến có việc gì không?? " - Nhi hỏi
" À, anh đến nhắc em là 11h trưa nay chúng ta sẽ bay sang Canada dự tiệc nhà ông Trương , em nhớ chuẩn bị hành lí để chút anh sang rước em " - H.Anh trả lời
" Anh không nhắc em quên mất , công việc nhìu quá " - Nhi nói
" Uhm, thôi anh về đây ... em mau về chuẩn bị hành lí đi , chút anh sẽ sang nhà em " - H.Anh trả lời
" Uhm, anh về " - Nhi đáp rồi tiễn H.Anh ra cửa
Cô bước lại bàn làm việc , nhìn đống hồ sơ mà ngán ngẩm , giá như hồi xưa cô chịu cho chị 2 cô thay làm chức vụ này thì giờ đâu đến nỗi . Hằng ngày cứ phải tiếp một đống giám đốc của các công ty lớn, đi sang nước này kia bàn dự án hợp đồng , dự tiệc , ..... . Kiểu này chắc cô sẽ vào hospital sớm mà thôi
Lát sau Nhi lái xe về nhà , cô dặn người làm nấu cho cô 1 tô phở và soạn đồ cho cô .
Sau khi xử lí xong tô phở thì Nhi đi thay quần áo , sắp xếp đồ đạc và cầm vali ra khỏi nhà . Cùng lúc đó xe H.Anh đến chở Nhi đến phi trường , 2 người đi lên máy bay và sang Canada
Còn bên Nam thì:
Nam được ông Nhi cho sang Anh thăm cô 2 tuần , công việc thì để Thùy lo ( hạnh phúc hén ) , khiến Nam sáng giờ vào công ty cứ cười như thằng khùng( sr đừng oánh em nghen anh)
" Ê Nam, hôm nay tao thấy trời xanh tươi đẹp, đâu có nắng đâu sao tao thấy mày khùng dữ zậy Nam " - Khánh từ đâu xuất hiện
" Kệ tao mày " - Nam trả lời
" Được sang thăm người yêu 2 tuần , thằng nào không muốn hả mày " - Long đáp khiến Nam đỏ mặt
" Đừng chọc nó nữa , để cho hôm nay nó đi làm , nếu không anh chịu trách nhiệm đó nghen " - Hân nói
" Rồi rồi , làm việc đi " - 10 người nói và đi ra khỏi công ty của Nam
Nam giờ đang mơ đến lúc mình gặp Nhi , không biết cô ấy sống ra sao rồi , có tăng thêm được mấy kg không hay sụt , cô đẹp ra hay không .....???? Đó là những câu suy nghĩ trong đầu Nam
chap 24:
Thấm thoát trời đã xế chiều , Nam thu dọn đồ đạc về nhà sớm để tắm rửa , sửa soạn chuẩn bị sang Anh . Trong lòng anh cứ hồi hộp nôn nao , thấp thỏm , có lẽ vì lâu quá không được gặp Nhi nên nó vậy
Tối sau khi ăn cơm xong, Nam phóng như bay lên giường và đi ngủ (nay sao ngủ sớm zị ) . Nói ngủ cho oai thôi chứ thực ra có chợp mắt được đâu , cứ quay qua quay lại hoài và phải bắt nhạc cho dễ ngủ
Trong mơ anh thấy Nhi đang ngồi bên cạnh khung cửa sổ , mặt một bộ đồ màu trắng tinh khiết , gương mặt cô trông như thiên thần và Nam chợt nhìn thấy bên cạnh cô là H.Anh , đối thủ của Nam trong việc tranh giành Nhi khiến Nam tỉnh giấc, gương mặt lấm tấm mồ hôi
" Sao mình lại gặp giấc mơ này nhỉ , chắc không có ngoài đời thật đâu " - Nam nghĩ rồi anh ngó đồng hồ , mới có 2h sáng . Nam mở cửa đi lên sân thượng hóng gió . Hôm nay bầu trời đầy sao , Nam nghĩ phải chi có Nhi ở đây thì hay biết bao nhiêu
Ngồi ngắm cho đến 3h , Nam nôn nóng quá nên gọi điện cho thư kí Kim
" Alo, anh Kim hả" - Nam
" Vâng tôi đây , có việc gì không thiếu gia " - Thư kí Kim
" Tôi muốn ra phi trường ngay lập tức " - Nam
" Nhưng thiếu gia , mới có 3h mà, 5h mới khởi hành , sao thiếu gia đi sớm thế " - Thư kí Kim
" Tôi không đợi được đâu, thời gian là kẻ thù lớn nhất của tôi lúc này đấy , đợi từ đây đến 5h sáng chắc tôi chết mất " - Nam
" Vậy thiếu gia hãy tản bộ đi , hoặc xem lại album của cậu và cô Nhi cho đỡ buồn , chứ giờ tôi e bay không được đâu cậu ạ " - Thư kí Kim
" Thôi được , vậy 4h30 anh qua rước tôi nhé " - Nam
" Vâng, chào thiếu gia " - Thư kí Kim
" Chào anh " - Nam
Nói xong Nam cúp máy , haizzz, mệt mỏi thật , sao thời gian như muốn ngăn chặn Nam gặp Nhi , Nam nhớ Nhi đến phát điên , thật ra ngày Nhi ra đi , Nam như người mất hồn , anh không ăn uống gì cả đến khi ông Nhi khuyên bảo cậu hãy chăm làm việc thì Nhi sẽ trở về . Nam tin như vậy nên anh đã nổ lực hết mình , mang bên ngoài vỏ bọc lạnh lùng nhưng có ai biết anh là người khao khát chờ đợi tình yêu đến mức nào .
Nam vào phòng , anh lật cuốn album ra những tấm ảnh anh và Nhi đã chụp chung , lúc đó 2 người như chó với mèo , suốt ngày cứ đấu đá nhau , hết cãi nhau đến đánh nhau ( pó tay :D) , đánh riết mà 2 đứa vào hospital hàng tuần luôn
Loay hoay 1 lúc đã 4h , Nam vội thay quần áo , vuốt keo trông thật bảnh trai , cùng lúc đó thư kí Kim lái xe tới
" Thưa cậu chủ , chúng ta đi ngay bây giờ chứ " - Thư kí Kim
" Được " - Nam đưa đồ đạc cho thứ kí Kim bỏ vào xe còn mình thì ngồi vào xe trước
chap 25 :
Đợi mãi đến 5h , Nam cũng lên máy bay . Chiếc máy bay cất cánh trên bầu trời , Nam vừa nghe nhạc vừa nhìn cảnh . Trong lòng cứ bồi hồi , khó chịu , Nam đang liên tưởng đến cảnh gặp Nhi như thế nào , chắc Nhi sẽ khóc mất * quá tự tin * . Nghĩ có thế thôi mà Nam đã bật cười ( thần kinh có vấn đề )
Vừa lúc Nam xuống máy bay thì có 2 người vệ sĩ rước cậu . Họ cất đồ cậu vào xe rồi chạy đi đến biệt thự Nhi ở
Bên Nhi nè:
Nhi đang ở khách sạn nghỉ ngơi một chút và thay đồ , chuẩn bị đi dự tiệc . Sau khi thay đồ xong ,nhìn Nhi rất đẹp , đẹp như 1 nàng công chúa từ truyện cổ tích vậy . Bỗng:
Cốc.......cốc.....
" Ai vậy " - Nhi hỏi
" Anh đây , anh vào được không?? " - Giọng của H.Anh hỏi
" À, đợi em chút " - Nhi chỉnh chu 1 lát rồi đi ra mở cửa
Sau khi mở cửa ra , H.Anh nhìn Nhi từ trên xuống dưới , anh đứng ngây người ra . Nhi kêu mãi cũng ko trả lời . Cô nàng cũng ko còn cách nào khác là ...... " hét " vào tai anh thì may ra
" HUỲNH ANHHHHHHHHHHHHHHHH " - Nhi hét thật to như động đất khiến H.Anh từ chín tầng mây phải về hiện tại
" hả hả... em kêu anh có gì không ?? " - H.Anh lúng túng
Nhìn bộ dạng anh kìa , làm gì mà cứ đứng trơ ra như thế , chúng ta đi thôi , trễ rồi đó " - Nhi bật cười
" Uhm .... đi thôi " - H.Anh mỉm cười và cùng Nhi khoác tay ra xe
Quay lại với Nam:
Hiện Nam đã tới biệt thự Nhi ở , mọi người đang dọn dẹp trong nhà nên không biết Nam đến để mà đón tiếp . Nam bước vào trong nhà , mọi người đang làm việc phải ngừng tay lại , ai cũng chằm chằm nhìn anh cả . Nhất là mấy osin nữ í , cô nào cũng muốn Nam đến tìm mình cả ( mơ ban ngày )
" Cho tôi hỏi cô Nhi có ở nhà không ? :" - Nam lên tiếng
1 cô giúp việc hăng hái chạy ra trả lời
" Dạ thưa ... cô chủ đi vắng rồi , anh có việc gì thì cứ nhắn lại với em nè " - Cô ta nói giọng cực kì chanh chua
" Cô ấy đi đâu vậy ? " - Nam hỏi
" Dạ sang Canada cùng cậu Huỳnh Anh dự tiệc ở nhà ông Trương ạ " - Cô ta trả lời
" Huỳnh Anh à ?? " - Nam ngạc nhiên hết cỡ
" Vâng.....có chuyện gì sao ạ ?? " - Cô giúp việc cũng hơi hơi ngạc nhiên vì nghe đến tên H.Anh thì tự nhiên Nam tròn xoe mắt
" Không có gì..... cô mau đem hành lí vào cho tôi , phòng đối diện Nhi " - Nam lạnh lùng nói rồi đi thẳng
Cô giúp việc bây giờ ngạc nhiên hết cỡ , cậu ta là ai mà cả gan dám ở phòng dối diện cô chủ chứ . Định mắng cậu con trai kì cục ấy thì:
" Sao cô còn không mang hành lí vào ?? " - Ông Kim hỏi
" Sao lại phải mang vào , cậu ta là gì mà bảo tôi mang hành lí vào phòng đối diện cô Nhi cho cậu ta , mơ à " - Giọng chanh chua của cô giúp việc vang lên , mọi người ai cũng sợ sệt , tội nghiệp cho cô giúp việc xấu số sắp bị đuổi việc
" Uhm ,vậy cô đừng đem vô mà hãy xin nghỉ việc là vừa rồi . Cậu ta là chồng cô chủ Nhi đó , chúc mừng cô được nghỉ việc " - Ông Kim cười 1 cái rồi đi lên . Cô giúp việc đó giờ mới ngớ người ra , đúng là cái miệng hại cái thân mà . Tội nghiệp
^- ^
...............................................................
bạn đang đọc truyện tại chúc các bạn vui vẻ
....................................................................
Nam đi vào phòng mà bọn người giúp việc chuẩn bị sẵn . Anh thả mình xuống chiếc giường êm , nằm nghỉ về mọi thứ . Haizz, buồn chán thật , ước gì Nhi xuất hiện ở đây nhỉ .
Nam nằm đó và thiếp đi lúc nào không hay . Ta sang bên Nhi nhé:
- Chào tiểu thư nhà họ Hoàng Ngọc , cám ơn cô đã đến dự tiệc của gia đình tôi - Ông Trường niềm nở nói
- Hân hạnh được gặp ông - Nhi mỉm cười nhẹ
- À ... Đây là.... - Ông Trương quay qua H.Anh
- Xin giới thiệu với ông , đây là thư kí riêng của tôi . Tên Huỳnh Anh - Nhi giới thiệu
- Chào cậu ! - Ông Trương bắt tay
- Chào ông . Tôi tên Huỳnh Anh . Hân hạnh được gặp ông - H.Anh mỉm cười niềm nở bắt tay lại
- Các vị cứ tự nhiên nhé , tôi đi tiếp một số khách khác - Ông Trương nói
- Vâng ! Ông cứ đi . Cứ để chúng tôi tự nhiên - Nhi nói
Ông Trương đi tiếp khách khác , còn Nhi và H.Anh thì đứng nói chuyện với nhau
- Nhi nè ! Sao anh thấy em có vẻ như người mất hồn vậy ??? - Huỳnh Anh chợt lo lắng
- À...không , không có gì . Em chỉ hơi lo lắng xíu thôi - Nhi trở lại vẻ mặt bình thường
Bỗng :
Đèn tự nhiên tắt , khách hoảng hốt , ai cũng lo sợ . Bỗng đèn sáng ở phía giữa sân khấu . Ông Trương đứng ở giữa sân khấu nói:
- Rất cám ơn quý vị đã không ngại đường xa mà đến tham gia tiệc của chúng tôi . Bây giờ các vị hãy chọn cặp cho mình và khiêu vũ nhé - Tiếng ông Trương dứt thì nhạc vang lên . Các cô gái được các chàng trai mời khiêu vũ
- Nhi ! Nhảy cùng anh nhé ! - H.Anh niềm nở đưa tay ra mời Nhi
- Em hơi mệt , không nhảy được . Em muốn được về nghỉ ngơi - Tiếng Nhi nhẹ giọng
- Uhm ! Vậy anh đưa em về - H.Anh chợt bùn rồi lấy lại vẻ mặt ban đầu . 2 người lấy lại vẻ mặt ban đầu . Chào tạm biệt ông Trương rồi về khách sạn nghỉ ngơi .
Nhi được H.Anh đưa lên phòng nghỉ , cô nằm xuống giường . Mắt nhắm nghiền
- Em nghỉ ngơi đi , anh về phòng đây - H.Anh nói rồi đi ra đóng cửa phòng lại và không làm phiền Nhi nghỉ ngơi.
Nhi ngó ra ngoài cửa sổ , đã 4h chiều rồi còn gì . Chợt thấy trời ngoài chuẩn bị mưa , trong lòng Nhi vui hớn hở như sắp gặp được Nam vậy . Nhi vui lắm , Nhi thích mưa , cô yêu mưa như cô yêu Nam vậy ( sao ss lại so sánh mưa với anh Nam nhà em >"< ) .
Mưa giúp con người ta nhẹ lòng , thanh thản , ..... nói chung như là một người bạn của con người . Nhiều người không thích mưa , nhiều người lại thích mưa . Nhi là người thích mưa , cô khá giống Nam chăng . Nam cũng thích mưa , thích cafe đắng . 2 người có sở thích giống nhau , cá tính giống nhau .
Nhi nằm xuống giường và đánh một giấc . Sáng mai lên đường trở về Mĩ .
Về phần của Ly và Huỳnh Anh:
Huỳnh Anh gọi điện cho Ly , cô kể về kế hoạch chuẩn bị sắp tới . Khi H.Anh nghe Nam đã ở nhà Nhi tại Mĩ thì trong lòng anh hiện lên một nỗi sợ hãi . Anh sợ người ta sẽ biết kế hoạch của mình hay là sợ anh sẽ mất Nhi .
- Ngày mai , anh làm mọi cách để Nam thấy được cảnh tình tứ của anh và Nhi . Tôi sẽ sang Mĩ ngày mai , hãy cố gắng hoàn thành kế hoạch , anh sẽ có được Nhi . Tôi cũng sẽ có được Nam - Tiếng Tiên vang trong đt
- Được . Tôi sẽ làm theo kế hoạch của cô sắp đặt . Hi vọng cô không lừa tôi - H.Anh nói rồi cúp mắy
Anh cảm thấy hình như mình dầ
" Người ta nói đừng quá yêu " đó chính là lời bài hát " NGƯỜI TA NÓI " mà Nhi thích nhất , cô nghe bài này cả ngày không biết chán . Mỗi lần cô nhớ Nam thì cô đều lôi bài này ra nghe , vì chính Nam đã mở bài này cho cô nghe mà , những lúc nghe bài này nước mắt cô không ngừng rơi
Reng.....reng....
Chiếc điện thoại di động của Nhi khẽ rung lên , Nhi bắt máy
[alo">
" Huỳnh Anh hả , gọi Nhi có gì không??? " - Nhi hỏi
[ Mình định hẹn Nhi đi chơi , Nhi đi không ?? ">
" Uhm, cũng được , mình cũng đang chán đây " - Nhi trả lời
[ Vậy 15' nữa H.Anh qua rước Nhi nhé ">
" Uhm " - Nhi nói
[ Pye ">
" Pye" - Nhi nói xong rồi cúp máy , cô cũng muốn đi hóng gió đêm xem sao, từ nhỏ đến giờ cô chưa được đi hóng gió vào ban đêm vì ba mẹ cô không cho phép ( vì sức khỏe của Nhi khá là yếu nên pa mẹ không cho ra gió )
15' sau :
Huỳnh Anh lái chiếc BWM ( haizz, LaLa không rành về xe nên lấy đại) đến , Nhi lúc này cũng vừa ra tới , H.Anh lái xe đến biển
Nhi vốn thích biển nên vừa ra tới là cô chạy đi ngay , sóng đánh ào ạt , trời nổi gió . Nhi quên đem áo khoác nên bây giờ cô co rúm lại . H.Anh biết Nhi lạnh nên anh cởi áo khoác của mình ra và đưa cho Nhi mặc
" Cám ơn " - Nhi nói
" Không có gì " - H.Anh mỉm cười rồi ngồi xuống bên cạnh Nhi , 2 người ngồi đó ngắm biển
" Nhi có nghe biển hát bao giờ chưa ?? " - H.Anh nhìn sang Nhi hỏi
" Biển mà cũng hát à, bất ngờ đấy " - Nhi trả lời
" Sao lại không , Nhi cố nghe xem nhé " - H.Anh nói
2 người ngồi lặng im , biển đêm nay thật đẹp , Nhi ngồi ngắm mãi đến lúc ngủ trên vai H.Anh lúc nào không hay
" Anh sẽ bảo vệ em.... " - H.Anh khẽ nói thầm rồi bế Nhi ra xe chở về nhà Nhi
chap 23:
Hôm nay là một ngày khá là mệt mỏi đối với Nam bởi hôm nay có Kim Ly sẽ là đối tác kí hợp đồng với anh
Vừa bước vào quán thì Ly bay lại ôm cổ Nam . Nam hất tay cô ra
rồi ngồi xuống
" Lâu rồi không gặp anh , vẫn phong độ như ngày nào " -Ly vẫn ôm cổ Nam típ ( pà nội này muốn đi nằm bệnh viện Chợ Rẫy đây mà )
" Cám ơn cô , bây giờ chúng ta bàn công việc đi " - Nam hất tay Ly ra lần nữa và sang bên ghế kia ngồi
" Công việc để từ từ đi, lâu rồi chúng ta không gặp nhau cơ mà " - Ly khoanh tay nói
" Nếu cô không mau bàn công việc thì tôi sẽ đi về " - Nam lạnh lùng
" Tôi thách anh dám đi về đấy, cái hợp đồng này là tâm huyết cả đời của gia tộc anh , anh dám làm mất nó à " - Ly nhếch mép
" Sao lại không, đối với cái hợp đồng chỉ là con số 0 trong mắt tôi thôi . Tôi vứt nhìu hợp đồng còn lớn hơn vậy nữa đấy " - Nam trả lời rồi đi thẳng để lại Kim Ly với cục lửa nằm kế bên
Nam đi bộ khắp thành phố , anh cứ đi mãi , đi mãi mà không biết mình sẽ đi về đâu . Anh ước gì bây giờ anh có thể gặp Nhi nhưng điều ước đó chỉ có thể thực hiện sau khi wa 2 năm và Nam sẽ là một tổng giám đốc lớn chứ không phải là một nhân viên bt như bây giờ nữa
Đôi chân của Nam đã đưa anh đến với biển , nơi mà Nam và Nhi đã từng chữi l.ộ.n, mắng nhau thập chí từng oánh nhau nữa . Chợt Nam phì cười, nụ cười suốt 3 năm wa đã hé nở
Nhi:
Bây giờ Nhi đang soạn và phát thảo dự án sắp tới cho công ty, công việc cứ chất chồng chất chồng khiến cô cảm thấy mình như một cái máy để làm việc chứ không phải là một con người . Ngày mai cô có hẹn đi dự tiệc ở nhà ông Trương , ngày mốt cô phải sang Mỹ để kí hợp đồng dự án mới , ngày típ nữa cô phải lên đường trở về Anh để họp hội đồng quản trị . Cuộc họp lần này sẽ có sự xuất hiện của chủ tịch tập đoàn liên bang ở Mỹ và nhà thiết kế nổi tiếng ở Úc nên Nhi phải chuẩn bị kĩ càng cho dự án của mình
Hôm nay Nhi ở lại công ty làm việc , làm đến mức mà cô ngủ quên lúc nào không hay cho đến khi.....
Cốc....cốc.....
" Anh vào được không Nhi???" - Tiếng H.Anh bên ngoài cửa
Nhi vội vàng ngồi dậy , xếp đống hồ sơ bề bộn lại 1 góc , chỉnh lại đầu tóc, quần áo chỉnh tề rồi ra mở cửa
" Là anh à, vào đi " - Nhi mở cửa cho H.Anh vào
"Anh đến có việc gì không?? " - Nhi hỏi
" À, anh đến nhắc em là 11h trưa nay chúng ta sẽ bay sang Canada dự tiệc nhà ông Trương , em nhớ chuẩn bị hành lí để chút anh sang rước em " - H.Anh trả lời
" Anh không nhắc em quên mất , công việc nhìu quá " - Nhi nói
" Uhm, thôi anh về đây ... em mau về chuẩn bị hành lí đi , chút anh sẽ sang nhà em " - H.Anh trả lời
" Uhm, anh về " - Nhi đáp rồi tiễn H.Anh ra cửa
Cô bước lại bàn làm việc , nhìn đống hồ sơ mà ngán ngẩm , giá như hồi xưa cô chịu cho chị 2 cô thay làm chức vụ này thì giờ đâu đến nỗi . Hằng ngày cứ phải tiếp một đống giám đốc của các công ty lớn, đi sang nước này kia bàn dự án hợp đồng , dự tiệc , ..... . Kiểu này chắc cô sẽ vào hospital sớm mà thôi
Lát sau Nhi lái xe về nhà , cô dặn người làm nấu cho cô 1 tô phở và soạn đồ cho cô .
Sau khi xử lí xong tô phở thì Nhi đi thay quần áo , sắp xếp đồ đạc và cầm vali ra khỏi nhà . Cùng lúc đó xe H.Anh đến chở Nhi đến phi trường , 2 người đi lên máy bay và sang Canada
Còn bên Nam thì:
Nam được ông Nhi cho sang Anh thăm cô 2 tuần , công việc thì để Thùy lo ( hạnh phúc hén ) , khiến Nam sáng giờ vào công ty cứ cười như thằng khùng( sr đừng oánh em nghen anh)
" Ê Nam, hôm nay tao thấy trời xanh tươi đẹp, đâu có nắng đâu sao tao thấy mày khùng dữ zậy Nam " - Khánh từ đâu xuất hiện
" Kệ tao mày " - Nam trả lời
" Được sang thăm người yêu 2 tuần , thằng nào không muốn hả mày " - Long đáp khiến Nam đỏ mặt
" Đừng chọc nó nữa , để cho hôm nay nó đi làm , nếu không anh chịu trách nhiệm đó nghen " - Hân nói
" Rồi rồi , làm việc đi " - 10 người nói và đi ra khỏi công ty của Nam
Nam giờ đang mơ đến lúc mình gặp Nhi , không biết cô ấy sống ra sao rồi , có tăng thêm được mấy kg không hay sụt , cô đẹp ra hay không .....???? Đó là những câu suy nghĩ trong đầu Nam
chap 24:
Thấm thoát trời đã xế chiều , Nam thu dọn đồ đạc về nhà sớm để tắm rửa , sửa soạn chuẩn bị sang Anh . Trong lòng anh cứ hồi hộp nôn nao , thấp thỏm , có lẽ vì lâu quá không được gặp Nhi nên nó vậy
Tối sau khi ăn cơm xong, Nam phóng như bay lên giường và đi ngủ (nay sao ngủ sớm zị ) . Nói ngủ cho oai thôi chứ thực ra có chợp mắt được đâu , cứ quay qua quay lại hoài và phải bắt nhạc cho dễ ngủ
Trong mơ anh thấy Nhi đang ngồi bên cạnh khung cửa sổ , mặt một bộ đồ màu trắng tinh khiết , gương mặt cô trông như thiên thần và Nam chợt nhìn thấy bên cạnh cô là H.Anh , đối thủ của Nam trong việc tranh giành Nhi khiến Nam tỉnh giấc, gương mặt lấm tấm mồ hôi
" Sao mình lại gặp giấc mơ này nhỉ , chắc không có ngoài đời thật đâu " - Nam nghĩ rồi anh ngó đồng hồ , mới có 2h sáng . Nam mở cửa đi lên sân thượng hóng gió . Hôm nay bầu trời đầy sao , Nam nghĩ phải chi có Nhi ở đây thì hay biết bao nhiêu
Ngồi ngắm cho đến 3h , Nam nôn nóng quá nên gọi điện cho thư kí Kim
" Alo, anh Kim hả" - Nam
" Vâng tôi đây , có việc gì không thiếu gia " - Thư kí Kim
" Tôi muốn ra phi trường ngay lập tức " - Nam
" Nhưng thiếu gia , mới có 3h mà, 5h mới khởi hành , sao thiếu gia đi sớm thế " - Thư kí Kim
" Tôi không đợi được đâu, thời gian là kẻ thù lớn nhất của tôi lúc này đấy , đợi từ đây đến 5h sáng chắc tôi chết mất " - Nam
" Vậy thiếu gia hãy tản bộ đi , hoặc xem lại album của cậu và cô Nhi cho đỡ buồn , chứ giờ tôi e bay không được đâu cậu ạ " - Thư kí Kim
" Thôi được , vậy 4h30 anh qua rước tôi nhé " - Nam
" Vâng, chào thiếu gia " - Thư kí Kim
" Chào anh " - Nam
Nói xong Nam cúp máy , haizzz, mệt mỏi thật , sao thời gian như muốn ngăn chặn Nam gặp Nhi , Nam nhớ Nhi đến phát điên , thật ra ngày Nhi ra đi , Nam như người mất hồn , anh không ăn uống gì cả đến khi ông Nhi khuyên bảo cậu hãy chăm làm việc thì Nhi sẽ trở về . Nam tin như vậy nên anh đã nổ lực hết mình , mang bên ngoài vỏ bọc lạnh lùng nhưng có ai biết anh là người khao khát chờ đợi tình yêu đến mức nào .
Nam vào phòng , anh lật cuốn album ra những tấm ảnh anh và Nhi đã chụp chung , lúc đó 2 người như chó với mèo , suốt ngày cứ đấu đá nhau , hết cãi nhau đến đánh nhau ( pó tay :D) , đánh riết mà 2 đứa vào hospital hàng tuần luôn
Loay hoay 1 lúc đã 4h , Nam vội thay quần áo , vuốt keo trông thật bảnh trai , cùng lúc đó thư kí Kim lái xe tới
" Thưa cậu chủ , chúng ta đi ngay bây giờ chứ " - Thư kí Kim
" Được " - Nam đưa đồ đạc cho thứ kí Kim bỏ vào xe còn mình thì ngồi vào xe trước
chap 25 :
Đợi mãi đến 5h , Nam cũng lên máy bay . Chiếc máy bay cất cánh trên bầu trời , Nam vừa nghe nhạc vừa nhìn cảnh . Trong lòng cứ bồi hồi , khó chịu , Nam đang liên tưởng đến cảnh gặp Nhi như thế nào , chắc Nhi sẽ khóc mất * quá tự tin * . Nghĩ có thế thôi mà Nam đã bật cười ( thần kinh có vấn đề )
Vừa lúc Nam xuống máy bay thì có 2 người vệ sĩ rước cậu . Họ cất đồ cậu vào xe rồi chạy đi đến biệt thự Nhi ở
Bên Nhi nè:
Nhi đang ở khách sạn nghỉ ngơi một chút và thay đồ , chuẩn bị đi dự tiệc . Sau khi thay đồ xong ,nhìn Nhi rất đẹp , đẹp như 1 nàng công chúa từ truyện cổ tích vậy . Bỗng:
Cốc.......cốc.....
" Ai vậy " - Nhi hỏi
" Anh đây , anh vào được không?? " - Giọng của H.Anh hỏi
" À, đợi em chút " - Nhi chỉnh chu 1 lát rồi đi ra mở cửa
Sau khi mở cửa ra , H.Anh nhìn Nhi từ trên xuống dưới , anh đứng ngây người ra . Nhi kêu mãi cũng ko trả lời . Cô nàng cũng ko còn cách nào khác là ...... " hét " vào tai anh thì may ra
" HUỲNH ANHHHHHHHHHHHHHHHH " - Nhi hét thật to như động đất khiến H.Anh từ chín tầng mây phải về hiện tại
" hả hả... em kêu anh có gì không ?? " - H.Anh lúng túng
Nhìn bộ dạng anh kìa , làm gì mà cứ đứng trơ ra như thế , chúng ta đi thôi , trễ rồi đó " - Nhi bật cười
" Uhm .... đi thôi " - H.Anh mỉm cười và cùng Nhi khoác tay ra xe
Quay lại với Nam:
Hiện Nam đã tới biệt thự Nhi ở , mọi người đang dọn dẹp trong nhà nên không biết Nam đến để mà đón tiếp . Nam bước vào trong nhà , mọi người đang làm việc phải ngừng tay lại , ai cũng chằm chằm nhìn anh cả . Nhất là mấy osin nữ í , cô nào cũng muốn Nam đến tìm mình cả ( mơ ban ngày )
" Cho tôi hỏi cô Nhi có ở nhà không ? :" - Nam lên tiếng
1 cô giúp việc hăng hái chạy ra trả lời
" Dạ thưa ... cô chủ đi vắng rồi , anh có việc gì thì cứ nhắn lại với em nè " - Cô ta nói giọng cực kì chanh chua
" Cô ấy đi đâu vậy ? " - Nam hỏi
" Dạ sang Canada cùng cậu Huỳnh Anh dự tiệc ở nhà ông Trương ạ " - Cô ta trả lời
" Huỳnh Anh à ?? " - Nam ngạc nhiên hết cỡ
" Vâng.....có chuyện gì sao ạ ?? " - Cô giúp việc cũng hơi hơi ngạc nhiên vì nghe đến tên H.Anh thì tự nhiên Nam tròn xoe mắt
" Không có gì..... cô mau đem hành lí vào cho tôi , phòng đối diện Nhi " - Nam lạnh lùng nói rồi đi thẳng
Cô giúp việc bây giờ ngạc nhiên hết cỡ , cậu ta là ai mà cả gan dám ở phòng dối diện cô chủ chứ . Định mắng cậu con trai kì cục ấy thì:
" Sao cô còn không mang hành lí vào ?? " - Ông Kim hỏi
" Sao lại phải mang vào , cậu ta là gì mà bảo tôi mang hành lí vào phòng đối diện cô Nhi cho cậu ta , mơ à " - Giọng chanh chua của cô giúp việc vang lên , mọi người ai cũng sợ sệt , tội nghiệp cho cô giúp việc xấu số sắp bị đuổi việc
" Uhm ,vậy cô đừng đem vô mà hãy xin nghỉ việc là vừa rồi . Cậu ta là chồng cô chủ Nhi đó , chúc mừng cô được nghỉ việc " - Ông Kim cười 1 cái rồi đi lên . Cô giúp việc đó giờ mới ngớ người ra , đúng là cái miệng hại cái thân mà . Tội nghiệp
^- ^
...............................................................
bạn đang đọc truyện tại chúc các bạn vui vẻ
....................................................................
Nam đi vào phòng mà bọn người giúp việc chuẩn bị sẵn . Anh thả mình xuống chiếc giường êm , nằm nghỉ về mọi thứ . Haizz, buồn chán thật , ước gì Nhi xuất hiện ở đây nhỉ .
Nam nằm đó và thiếp đi lúc nào không hay . Ta sang bên Nhi nhé:
- Chào tiểu thư nhà họ Hoàng Ngọc , cám ơn cô đã đến dự tiệc của gia đình tôi - Ông Trường niềm nở nói
- Hân hạnh được gặp ông - Nhi mỉm cười nhẹ
- À ... Đây là.... - Ông Trương quay qua H.Anh
- Xin giới thiệu với ông , đây là thư kí riêng của tôi . Tên Huỳnh Anh - Nhi giới thiệu
- Chào cậu ! - Ông Trương bắt tay
- Chào ông . Tôi tên Huỳnh Anh . Hân hạnh được gặp ông - H.Anh mỉm cười niềm nở bắt tay lại
- Các vị cứ tự nhiên nhé , tôi đi tiếp một số khách khác - Ông Trương nói
- Vâng ! Ông cứ đi . Cứ để chúng tôi tự nhiên - Nhi nói
Ông Trương đi tiếp khách khác , còn Nhi và H.Anh thì đứng nói chuyện với nhau
- Nhi nè ! Sao anh thấy em có vẻ như người mất hồn vậy ??? - Huỳnh Anh chợt lo lắng
- À...không , không có gì . Em chỉ hơi lo lắng xíu thôi - Nhi trở lại vẻ mặt bình thường
Bỗng :
Đèn tự nhiên tắt , khách hoảng hốt , ai cũng lo sợ . Bỗng đèn sáng ở phía giữa sân khấu . Ông Trương đứng ở giữa sân khấu nói:
- Rất cám ơn quý vị đã không ngại đường xa mà đến tham gia tiệc của chúng tôi . Bây giờ các vị hãy chọn cặp cho mình và khiêu vũ nhé - Tiếng ông Trương dứt thì nhạc vang lên . Các cô gái được các chàng trai mời khiêu vũ
- Nhi ! Nhảy cùng anh nhé ! - H.Anh niềm nở đưa tay ra mời Nhi
- Em hơi mệt , không nhảy được . Em muốn được về nghỉ ngơi - Tiếng Nhi nhẹ giọng
- Uhm ! Vậy anh đưa em về - H.Anh chợt bùn rồi lấy lại vẻ mặt ban đầu . 2 người lấy lại vẻ mặt ban đầu . Chào tạm biệt ông Trương rồi về khách sạn nghỉ ngơi .
Nhi được H.Anh đưa lên phòng nghỉ , cô nằm xuống giường . Mắt nhắm nghiền
- Em nghỉ ngơi đi , anh về phòng đây - H.Anh nói rồi đi ra đóng cửa phòng lại và không làm phiền Nhi nghỉ ngơi.
Nhi ngó ra ngoài cửa sổ , đã 4h chiều rồi còn gì . Chợt thấy trời ngoài chuẩn bị mưa , trong lòng Nhi vui hớn hở như sắp gặp được Nam vậy . Nhi vui lắm , Nhi thích mưa , cô yêu mưa như cô yêu Nam vậy ( sao ss lại so sánh mưa với anh Nam nhà em >"< ) .
Mưa giúp con người ta nhẹ lòng , thanh thản , ..... nói chung như là một người bạn của con người . Nhiều người không thích mưa , nhiều người lại thích mưa . Nhi là người thích mưa , cô khá giống Nam chăng . Nam cũng thích mưa , thích cafe đắng . 2 người có sở thích giống nhau , cá tính giống nhau .
Nhi nằm xuống giường và đánh một giấc . Sáng mai lên đường trở về Mĩ .
Về phần của Ly và Huỳnh Anh:
Huỳnh Anh gọi điện cho Ly , cô kể về kế hoạch chuẩn bị sắp tới . Khi H.Anh nghe Nam đã ở nhà Nhi tại Mĩ thì trong lòng anh hiện lên một nỗi sợ hãi . Anh sợ người ta sẽ biết kế hoạch của mình hay là sợ anh sẽ mất Nhi .
- Ngày mai , anh làm mọi cách để Nam thấy được cảnh tình tứ của anh và Nhi . Tôi sẽ sang Mĩ ngày mai , hãy cố gắng hoàn thành kế hoạch , anh sẽ có được Nhi . Tôi cũng sẽ có được Nam - Tiếng Tiên vang trong đt
- Được . Tôi sẽ làm theo kế hoạch của cô sắp đặt . Hi vọng cô không lừa tôi - H.Anh nói rồi cúp mắy
Anh cảm thấy hình như mình dầ
đọc truyện teen hay , tiểu thuyết hay nhất
Truyện Cùng Chuyên Mục
» Truyện Teen - Tam Đại Thiếu Gia Và Nhỏ Nhút Nhát: Cổ Tích Giữa Đời Thực
[ 4126 ngày trước - Xem: ]
- 266[ 4126 ngày trước - Xem: ]