watch sexy videos at nza-vids!
truyen teen hay
DoTa Truyền Kỳ
Dota Truyền Kỳ - Game mobile nhập vai chiến thuật số 1 châu Á cực kỳ hấp dẫn
Tải miễn phí
Trang 2 - Chết lỡ yêu ông xã hờ Phần 2
Home >
Tìm kiếm

Chết lỡ yêu ông xã hờ Phần 2

Chủ đề đã đóng cửa
Mr.Luân™ [Admin] [On]
03/12/24 - 00:06

omment, tôi nước mắt như mưa gục đầu nức nở khóc.

Hồi lâu Củ cải vào phòng nhìn thấy tôi trong tình trạng này vội vàng hỏi: "Bà xã sao vậy?"

Tôi vốn đã ngừng khóc nghe Củ cải hỏi lại giống như bị chạm vào nỗi đau, bước mắt lại chảy ra, tay chỉ vào màn hình. Củ cải chạm vào con chuột màn hình nhấp nháy phát sáng, hiện lên những dòng conment như sau:

Toctien: "Ôi cái này mà là tiểu thuyết sao? Tác giả này viết gì mà loạn lên, đọc không hiểu gì hết".

Matnaithongay: "Truyện này đọc chán quá".

Yeumuaxuan: "Tác giả này viết cái gì đây?"

Bibobibo: "Cũng tàm tạm".

...

...

Củ cải không nói gì nhẫn ngồi xuống đọc hết những câu comment, tôi lúc này nước mắt đã ngừng chảy chỉ có thỉnh thoảng không nén nược nấc lên một tiếng "hức".

Củ cải đọc xong vẫn im lặng, tôi cảm thấy có lẽ quả thật truyện của mình không ra gì yếu ớt nói: "Có phải rất tệ không?"

Củ cải lắc đầu: "Không phải, bà xã tiếp tục viết đi".

Tôi phân vân: "Nhưng có rất nhiều người chê".

Củ cải vuốt tóc tôi trìu mến nói: "Đọc tiểu thuyết cũng có nhiều tư tưởng khác nhau cũng giống như mỗi tác giả đều có cách viết khác nhau vậy, đừng bỏ cuộc vì những ý kiến đó. Biết đâu còn rất nhiều người sẽ thưởng thức được phong cách của bà xã. Nếu lúc này bà xã bỏ cuộc không phải làm những người đang ủng hộ bà xã thất vọng sao?"

Nghe xong những câu triết lý của Củ cải tôi như ngộ ra được chân lý, bất giác ôm chầm hắn nói: "Ông xã, ông xã đúng là số 1". Đây là lần đầu tôi chỉ gọi hắn là ông xã mà không có đuôi củ cải.

Củ cải nhất thời không thích ứng được cả người cứng đơ.

...

Dạo này trong số các comment tôi phát hiện ra một tài khoản tên là "bankhongbiettui", người này rất là nhiệt tình giống như fan của tôi vậy, đôi lúc sẽ đưa ra mấy vấn đề những sai xót trong truyên của tôi. Rất tế nhị và nhẹ nhàng làm tôi cảm thấy đây chân chính là người tốt.

Vì vậy tôi thường hay trả lời và trò truyện cùng người này, qua phong cách viết hình như là con trai nhưng người này thật khó tính, tôi mấy lần đề nghị kết bạn vẫn phớt lờ. Dám coi thường mỹ nữ a.

Xem xong comment tâm trạng tôi cũng tốt hẳn, sau khi đăng xong chương mới tôi lon ton vào bếp chuẩn bị cơm chiều chờ Củ cải về ăn.

Nói về tay nghề bếp nút của tôi thì không cần nghi ngờ nha, ít nhiều thừa hưởng gen di truyền từ thời bà ngoại là thợ nấu đám. Tôi vẫn hiểu cái gọi là qua thời gian mọi thứ sẽ phai nhạt nhưng không nghi chỉ mới có hai đời mà phai nhạt nhanh như vậy.

Thức ăn tôi nấu chỉ có Củ cải là ăn không ý kiến. Còn lại từ lúc tôi còn ở nhà tôi hay nhà Củ cải tôi chỉ là chân chạy vặt hoặc phụ bếp linh tinh cơ bản không có cơ hội động tới xoong chảo.

Không phải hoàn toàn vì tôi nấu ăn không ngon lắm thôi đâu mà còn tôi là "khắc tinh" của thủy tinh, sành, sứ. Hầu như có nó thì không có tôi, có tôi thì nó bể nát. Vì vậy khi ra ở riêng vật dụng trong nhà tôi đều được mẹ chồng tôi mua bằng chất liệu bêca hay inoc. Mấy em này thân thể dẻo dai nên đã hai tháng nay vẫn chưa bị tôi vùi dập lăn vào thùng rác.

Củ cải về nhà thấy trên bàn có nhiều món ăn như vậy thì lộ vẻ ngạc nhiên hỏi: "Sao nấu nhiều món vậy bà xã?"

Tôi cười hìhì đáp: "Hôm nay bà xã tâm trạng vui nên ăn nhiều"

Hắn hỏi: "Chuyện gì mà vui?"

Tôi: "Bởi vì truyện của bà xã đã có nhiều lượt vào xem, cũng không còn những lời comment gay gắt như lúc trước". Thực ra lúc nhận nhiều lời chê bai quá tôi đã đại tu sửa phần lớn nội dung nên hiện tại đang viết theo một hướng khác.

Hắn nói: "Vậy tốt lắm, bà xã cứ tiếp tục cố gắng".

Tôi ăn xong cái bụng to như có bầu năm tháng, chậm rãi lê người ra phòng khách bỏ mặt bãi chiến đầy ắp dầu mở cho Củ cải xử lý, thong thả mở tivi xem.

Truyền hình dạo này chiếu mấy cái bộ phim Hàn Quốc, thực ra tôi cũng thích phim Hàn lắm nhưng Củ cải không cho tôi coi, bởi vì lần nào coi mấy cảnh thương tâm tôi cũng khóc chết đi sống lại y như mình là nhân vật chính. Củ cải sợ tôi khóc nhiều thành mù mắt như trong truyền thuyết nên mua mấy cái đĩa phim hành động và hài kịch để sẳn ở nhà.

Vì lòng tốt này của hắn tôi cũng ngoan ngoãn nghe theo chuyển sở thích sang Hồng Kông và Trung Quốc.

Bộ Phim bằng chứng thép của Hồng Kông đang hot hiện nay, thực ra bộ này coi thật thích. Mấy cái máy móc công nghệ làm tôi mê mẫn. Đặc biệt là tôi thích nhân vật chính Âu Dương Chấn Hoa tuy hắn không có đẹp trai như mấy thần tượng khác của tôi nhưng tôi thích cái vẻ mặt uyên bác của hắn. Người ta bảo thiếu cái gì thì cần cái đó, tôi là thiếu IQ nha.

Không biết ngoài đời hắn có thông minh vậy không ta?

Củ cải sau khi hoàn thành nhiệm vụ ngồi xuống bên cạnh tôi cùng xem. Sau một hồi điều tra phá án, trong vụ án mới xuất hiện nhân vật cảnh sát Trương gì đó, luôn lười biếng làm madam Lương bị khiển trách. Đến cảnh anh ta hối hận dắt madam Lương về nhà mình tôi nhìn thấy con chó nhà anh ta rất dễ thương, đặc biệt mang tên "củ cải".

Tôi nhìn con "củ cải" trong ti vi rồi nhìn ông xã củ cải kế bên cười lên mấy tiếng, kết quả tôi bị Củ cải cốc một cái vào đầu, đau đến thấy đom đóm, người này ra tay liền dùng chiêu sát thủ không chút lưu tình.

Tôi giận, đứng lên bỏ về phòng, Củ cải hoảng hốt tắt tivi đuổi theo, tôi vội vàng đóng cửa lại nhưng hình như bị vướng cái gì đó nhìn kỹ ra là cái chân của Củ cải. Đây là lợi thế của chân dài sao?

Leo lên giường tôi vẫn còn giận, trùm mền kín mít Củ cải mạnh mẽ lôi ra, tôi kiên trì nắm lại. cứ như vậy y như trò chơi kéo co. Nhưng qua một lúc, cái sức lực của tôi quá mõng manh cái mền bị đội bạn toàn bộ lấy hết, tôi giận dữ trừng mắt một cái.

Bất ngờ trong phòng vụt tối, xòe năm ngón tay cũng không thấy. Chắc lại mất điện. Tôi đang quờ quờ bước xuống giường tìm cái đèn cầy đốt lên thì bỗng bị một cánh tay mạnh mẽ kéo tôi trở lại, ngã nhào vào cái gì cứng rắn, lấy tay sờ nhân ra lồng ngực của một người - Chính là Củ cải.
Bất thình lình, vòng tay Củ cải ôm tôi thật chặc, hơi thở dồn dập, tim đập liên hồi.

Tôi nghĩ nghĩ trong đầu một lúc liền thông, la toáng lên: "Củ cải, ông xã sợ ma phải không?"

Cánh tay đang ôm tôi sượng trân, không có ánh sáng nên tôi không nhìn thấy nét mặt của hắn. Không nói gì tức là ngượng ngùng chứ gì, tôi biết ngay mà. Tôi tự hâm mộ mình thông minh.

Tôiđã biết nên ở trong lòng Củ cải an ủi: "Củ cải đừng có sợ, ở thành phố không có ma đâu".

Củ cải giống như đang cố nén cái gì đó, chắc là cảm xúc sợ hãi chậm rãi nói hai chữ: "Tại sao?"

Tôi càng khẳng định lập luận mới rồi chính xác không chê vào đâu được, hí hửng nói: "Ma nó sợ xe cộ chứ sao".

Hắn nghi ngờ: "Sao bà xã biết".

Tôi cật lực giải thích: "Ông xã không thấy ở thành thị chưa từng có ai đi đêm gặp ma hay sao? Bởi vì thành thị có nhiều xe nha, ở dưới quê không có xe nên thường nghe nói bị ma nhát".

Củ cải nín thin có vẻ tin tôi, nhưng vẫn chưa hết sợ hãi ôm tôi không buông, tôi thở dài để mặc hắn. Dù sao hắn cũng nhiều lần giúp tôi, lần này coi như tôi giúp ngược lại hắn.

Vậy là cả đêm tôi nằm trong lòng hắn ngủ. Tiết trời bắt đầu sang hè tôi bị hắn ôm nóng bức đến chảy mồ hôi. Thật là một đêm khó ngủ.

...

Bởi vì một đêm trằn trọc sáng nay tôi ngủ một giấc đến mười giờ, nghe bao tử sôi sùng sục như cơm sôi mới luyến tiếc rời giường.

Đang ăn sáng cái em điện thoại của tôi kêu lên inh ỏi, một số máy lạ huơ, tôi cầm máy lên nghe: "Alô".

"Bí lùn phải không?" Bên kia một giọng ấm áp hồi hộp hỏi.

Tôi giật nãy người một cái, cái giọng này rõ ràng không quen à nghe, nhưng biết rõ tôi là Bí lùn, chẳng biết thần thánh phương nào. Tôi nói: "Phải? Cho hỏi huynh đài là ai?" Tôi tự tiện dùng cách nói kiếm hiệp cho nó có phần kịch tính.

Bên kia một tràng cười thích thú, giọng vui vẻ: "Anh là Vĩnh đây, còn nhớ không? Lúc trước anh có đến nhà em mấy lần".

"Vĩnh", cái tên này nghe lạ lạ quen quen. Tôi nhớ ra rồi, anh ta chính là con trai bác Quang. Người này là bạn bè với ba tôi, mấy năm trước đến nhà có đem theo một con trai, người đó là...là... hotboy nha.

Tôi nghĩ tới đó miệng đã ra lời, reo lên: "Có phải anh Vĩnh rất đẹp trai con của bác Quang không?"

"Khụ khụ, là anh". Bên kia anh Vĩnh dường như bị sốc đáp.

Tôi: "Sao anh biết số điện thoại em?"

Anh Vĩnh: "Có phải ba tháng trước em nộp hồ sơ xin tuyển vào vị trí thu ngân ở Trung tâm mua sắm điện thoại Quang Vĩnh không?"

Tôi : "Phải". Như nghĩ ra tôi vội hỏi: "Đó là của nhà anh?" Ôi trời, trùng hợp làm sao?

Anh Vĩnh: "Uhm. Hôm qua anh xem lại hồ sơ nhìn lý lịch mới biết em từng nộp hồ sơ, khi nào em rảnh thì đến nhận việc đi".

Khi nào rảnh? Hehe là bất cứ khi nào đó. Tôi trúng số rồi, tôi có việc làm rồi. Tôi mừng thiếu đều nhảy dựng lên, vội đáp: "Mai em lập tức đến".

Anh Vĩnh: "Vậy được, mai gặp".

Tôi: "Chào anh".

Quăng điện thoại tôi cả người rạo rực tưởng đến cảnh ngày mai đi làm, trong lòng giống như đóa hoa hướng dương nở rộ.

...

Củ cải nghe tôi đi làm chỗ anh Vĩnh thì không hài lòng nói: "Bà xã không đi làm ông xã cũng có tiền nuôi mà."

Cái gì đây? Đây không phải vấn đề tiền bạc mà là vấn đề mặt mũi a. Tôi đâu thể mãi xài tiền của Củ cải, nếu sau này tôi và Củ cải ly hôn tôi cũng phải tự lập chứ. Quan trọng là tôi đi làm có thể gặp anh Vĩnh đẹp trai nha, người này tôi cứ nghĩ sẽ trở thành minh tinh hay sao gì đó không nghĩ có ngày anh làm sếp của tôi, tôi hân hạnh cùng anh ra vào chung một cánh cửa..

Tôi nhăn mặt nói: "Bã xã đi ra xã hội săn thú quý hiếm không phải là đi làm kiếm tiền không đâu nha. Cái này là một công đôi chuyện".

Hắn lạnh lùng nhìn tôi nói: "Tùy bà xã".

Nói xong bỏ vào nhà tắm, xả nước ào ào. Hừ, kệ đi, trời không chịu đất thì đất cũng chẳng chịu trời. Tôi lại mơ tưởng đến lúc hít thở cùng không khí với anh Vĩnh cả người đã lâng lâng, bỏ chuyện giận nhau Củ cải qua một bên.

Tối đó lần đầu tiên tôi và Củ cải quay lưng mà ngủ, tuy tôi trong lòng khó chịu nhưng chẳng bao lâu cũng miễn cưởng nhắm mắt.

Tôi thấy Củ cải giận tôi bỏ nhà đi, tôi chạy theo nắm tay hắn nhưng hắn vô tình vằng ra, còn mạnh tay đẩy tôi ngã dưới đất. Tôi nước mắt lưng tròng, hắn ánh mắt lạnh lẻo sau đó ung dung đi mất.

Tôi la lớn: "Củ cải, Củ cải", lúc này nghe bên cạnh có tiếng gọi "Bí lùn, Bí lùn..." Tôi giật mình thoát khỏi cơn ác mộng, vừa định thần, nhào vào lòng Củ cải khóc sướt mướt.

Củ cải dùng tay lau mồ hôi hai bên thái dương của tôi, thật dịu dàng. Tôi tấm tức nói: "Củ cải không được làm mặt lạnh với bã xã. Huhu"

Củ cải gật đầu lia lịa: "Được, được".

"Củ cải, không được bỏ mặt bã xã, càng không được ăn hiếp bà xã, hichic". Tôi nước mắt nước mũi quệt vào áo hắn.

Có lẽ Củ cải lo mất giấc ngủ sảng khoái đáp ứng luôn: "Được mà".

Tôi yên tâm. Ở trong lòng Củ cải một lúc thì ngủ. Tôi không biết vì sao trong giấc mơ mình lại đau khổ khi bị Củ cải bỏ mặc, chỉ biết dù là mơ nhưng dáng vẻ tôi rất thương tâm a.

...

Tôi bước vào Trung tâm mua sắm điện thoai Quang Vĩnh, nét mặt đắc ý giống như khách mời quốc tế. Hắc hắc trong đời tôi đây là lần đầu tiên tự tin giểu võ dương oai. Tôi coi vậy mà cũng thuộc hạng mặt dầy không hề thấy ngượng vì vào làm việc "bằng cửa sau".

Mấy nhân viên bán hàng đều nhìn tôi đầy bất ngờ khi thấy tôi một đường đi thẳng vào phòng ông chủ. Hihi, cái này gọi là "ô dù hơn 5 năm năng lực".

Tôi gõ cửa phòng, nghe hai tiếng: "Vào đi", trong lòng hồi hộp nhẹ đẩy cửa bước vào. Anh Vĩnh đang ngồi ở trên ghế xoay xoay nhìn tôi cười tươi: "Đã lâu không gặp".

Tôi ngượng ngùng nhìn anh lắp bắp lặp lại: "Đã...đã lâu không gặp".

Thực ra tôi không có bị tật nói lắp, có điều là tôi run quá. Thử hỏi xem lần đầu diện kiến ông sếp bự ai mà không run, hơn nửa đây lại là ông sếp siêu đẹp trai. Tôi e dè đưa mắt nhìn anh xong liền cụp xuống, bởi vì sao vì tôi thấy anh cũng đang nhìn tôi nha.

Chỉ có một cái ngắn ngủi liếc mắt tôi đã sơ sơ kết luận như sau: Anh Vĩnh càng lớn càng đẹp trai. Nếu như không phải vì tôi giả vờ e thẹn đã sấn tới kéo cằm anh lên dùng ánh mắt như đèn pha soi rõ đến lỗ chân lông của anh luôn, sau đó trợn mắt hỏi: "Anh dùng kem dưỡng hiệu nào?"

Đó chỉ là cái mơ tưởng thôi, mơ tưởng nghĩa là trong lòng mình đang tái hiện cái cảnh đó, tôi nhập vai thật sát, nên trên môi nở ra nụ cười ngớ ngẩn như bệnh nhân giai đoạn trói tay điều trị, nét mặt ngu chưa từng thấy.

Anh Vĩnh định lực không đơn giản, nhìn tôi tỉnh bơ, còn đáp lại bằng nụ cười nồng thắm, lộ ra chiếc răng khểnh thật đau tim a. Tôi lúc này hạ quyết tâm phải thu phục bằng được anh trai đẹp này.

Tôi vội vàng thu hồi cái dáng vẻ hám trai đại tỷ, khiêm tốn nói: "Em đến đây nhận việc như hôm qua đã hứa". Hehe, tôi nói đã hứa chính là anh đã hứa với tôi í, không phải tôi hứa với anh đâu. Công nhận tôi lém lĩnh ghê, nghĩ ra một câu đỉnh như vậy.

Anh cất giọng ấm áp: "Uhm, em thật có tác phong nhanh nhẹn. Em đã từng qua công việc kế toán rồi phải không?

Ách, đây là vấn đề tế nhị à, dù gì lịch sử công tác của tôi cũng hơi bị vấn đề. Tôi cố gắng ép mình nhã ra cái giọng dịu dàng nhất: "Dạ, em cũng có biết một ít".

Anh Vĩnh là người hiểu chuyện, nghe vậy nói: "Vậy thì tốt quá, em cứ thoải mái làm việc, có gì không hiểu thì hỏi mọi người, nhân viên ở đây rất nhiệt tình".

Tôi nghe nói thế mừng rơn. Gật đầu với anh.

Anh dẫn tôi ra quầy, vị trí thu ngân kiêm xuất hóa đơn còn trống, cái ghế đó giống như đang vẫy tay với tôi.

Anh Vĩnh lên tiếng: "Đây là Hân, từ nay cô ấy chịu trách nhiệm thu ngân, mọi người hãy giúp đỡ cô ấy làm tốt công việc".

Tôi cười tươi gật đầu với hơn chục người, cái cổ yếu ớt của tôi lại một phen bị đày đọa".

Anh Vĩnh nói tiếp: "Để thể hiện chào đón nhân viên mới, hôm nay cơm trưa tôi mời mọi người".

Tiếng vỗ tay vang lên cùng với ánh mắt sáng ngời của mọi người, tôi ánh mắt mê trai một lần nữa hướng về anh Vĩnh.

Anh Vĩnh thản nhiên đón nhận tín hiệu của tôi, đều giọng nói: "Mọi người làm việc đi". Nói xong anh cười với tôi một cái rồi quay về phòng.

Tôi vẫn còn đang thần người vì nụ cười như ban mai của anh, chợt nghe sau lưng một trận khí lạnh thổi tới. Tôi quay đầu lại nhìn phát hiện tất cả nhân viên nữ đều nhìn tôi với ánh mắt mà theo như tôi suy đoán chính là "hình viên đạn".

Thì ra ở đây tôi có nhiều tình địch lắm nha. Tôi bắt đầu lo lắng cho kế hoạch thu phục trai đẹp sắp tới, đồng thời giận anh Vĩnh đã lừa tôi, rõ ràng mấy người ở đây chỉ có thân thiện với mỗi mình anh, vậy mà cách đây mấy phút tôi còn ảo tưởng những mối quan hệ đồng nghiệp nữa cơ đấy.

Xem ra tôi phải mọt phen bầm dập mới có thể có được tình yêu, số của tôi khổ thật.

Tag:

Chết,lỡ,yêu,ông,,hờ,Phần,2

đọc truyện teen hay , tiểu thuyết hay nhất

Truyện Cùng Chuyên Mục

» Truyện teen,Bad Boy Full
[ 4074 ngày trước - Xem: ]
» Truyện Teen - Tình Yêu Của Thiếu Gia Full
[ 4131 ngày trước - Xem: ]
» "Tên khốn" dễ thương Phần 1
[ 4131 ngày trước - Xem: ]
» Truyện "Tên khốn" dễ thương Phần 2
[ 4131 ngày trước - Xem: ]
U-ON - 21