watch sexy videos at nza-vids!
truyen teen hay
DoTa Truyền Kỳ
Dota Truyền Kỳ - Game mobile nhập vai chiến thuật số 1 châu Á cực kỳ hấp dẫn
Tải miễn phí
Trang 10 - Truyện Teen - Tình Yêu Của Thiếu Gia Full
Home >
Tìm kiếm

Truyện Teen - Tình Yêu Của Thiếu Gia Full

Chủ đề đã đóng cửa
Mr.Luân™ [Admin] [On]
01/12/24 - 03:38

n một con hẻm vẳng người cậu nhóc ấy lôi Sin vào trong để cắt đuôi ông thầy.Vậy là xong,Sin nhà ta đã được thoát nạn.
Hai người chống tay xuống gối thở hồng hộc,Sin xoay mặt qua nhìn người đã cứu mình.Không ai xa lạ...
-Hải Phong?sao bạn biết mà đến cứu chứ!??
-Hôm nay mình cúp một bữa,vừa mới leo tường ra thì bạn lại leo tường vô thấy bạn bị ông Sơn “hói” lôi đi nên mình chạy đến cứu luôn,hôm nay có người cúp học chung.Vui phết_Hải Phong mỉm cười.
-Ai nói với bạn là mình trốn tiết với bạn chứ_Sin tròn mắt.
-Vậy giờ bạn quay về đi nhé,thế nào cũng được uống trà miễn phí.
-Gì thì gì,thế nào giờ mà mình không quay lại cũng bị nêu tên vào thứ hai đầu tuần_cô bé lo lắng.
-Nếu giờ bạn quay lại vừa bị kỉ luật mà chắc chắn tên bạn thứ hai cũng được “vinh danh” à,thà giờ bạn đi chơi với mình còn hơn là quay lại,cúp có một ngày có sao đâu.
Sin nheo mắt lại suy nghĩ,đường nào cũng chết thà đi chơi rồi hẳn chết sướng hơn.
-Ok,nể tình bạn bè nên mới cúp đó nha.
-A,yêu Sin nhiều lắm_Hải Phong cười hạnh phúc định ôm Sin,cô bé nhanh nhảo ngồi xuống tránh cái ôm ấy.

CHAP 25:Khoảng cách.

Trước khi đi chơi cần phải lót dạ trước cái đã rồi tính gì thì tính ^^!
Không cần cầu kì sang trọng,không xế hộp đưa đi đón về như khi đi cùng Ron,với Sin chỉ cần một ổ bánh mì lề đường lót dạ và phương tiện “căng hải” là quá đủ để đi chơi.
-Giờ đi đâu nè.
-ừm..._Sin đảo mắt xung quanh suy nghĩ một lát.
Hải Phong búng cái tách,mặt hớn hở.
-Hay lại công viên trò chơi đi,ăn bánh mì xong chơi trò chơi luôn.
-Ô,ý kiến hay,ý kiến hay_Sin cười,vỗ vỗ vào vai Hải Phong.
Vậy là Phong và Sin dắt tay nhau tung tăng đi đến công viên trò chơi.
Khi đến tới nơi Sin lựa một địa điểm khá lý tưởng,ngồi ở băng ghế gỗ bên cạnh hồ phun nước.
-Wow,chỗ này được á.Ăn bánh mì xong có gì khát đưa mỏ vô uống nước hồ cho gọn.Há Sin há_Hải Phong nhe răng cười.
-Nói vậy phải uống nha,à mà quên bạn là gió biển mà uống nước gì mà hôn được_còn Sin lại giở giọng châm chọc ra.
Khi ăn bánh mì xong cô bé và Hải Phong đi nào là tàu lượn,đu quay,...blah blah blah,sau đó là đi dạo quanh phố phường ngỏ ngách nói chung là đi tất cả không chừa một chỗ nào.Mang tiếng là đi chơi chứ cậu nhóc khổ sở còn hơn bị đài ải vì Hải Phong tuy cũng có đi bộ nhưng không đi thường xuyên mỗi ngày như cô bé.Tới giờ Hải Phong mới thắc mắc không biết đôi chân của Sin được làm bằng sắt thép hay sao mà đi từ sáng tới tối không biết mỏi là gì ==’
......................
-bé Yum ơi chị về rồi nè,có mua đồ ăn cho em nữa nha.
-....
-Ủa,Yum đâu rồi nhỉ??
Sin nhíu mày,không thấy ai trả lời hết chỉ có Mina là quẩy đuôi mừng cô bé chứ bé Yum không thấy đâu cả,không biết chuyện gì đã xảy ra lúc Sin đi vắng nữa..Cô bé tìm vòng vòng trong nhà từ phòng ngủ,nhà bếp,phòng tắm..nói chung là lục tung cái nhà lên cũng không thấy Yum đâu cả đến nỗi Sin còn qua nhà Thùy Như mà cũng không thấy đâu hết.Bây giờ 7h tối rồi,bé Yum đáng lí ra đã tan học từ lâu rồi cơ mà?
Đầu óc cô bé rối như tơ vò ráng lục trong trí nhớ của mình xem bé Yum có thể đi đâu vào tối thế này.Chẳng lẽ bị bắt cóc?không không,chắc chắn là không phải!Hay lạc đường?cũng không nốt,bình thường chú hàng xóm luôn chở bé Yum đi học và đi về luôn mà?
Nhưng mà...nhắc bác tư mới nhớ,hôm nay bác tư bận rồi có chở Yum đi học đâu.Hay còn ở trường.Khả năng này hoàn toàn có thể!
Sin lập tức chạy ra khỏi nhà.
..............
Trường mẫu giáo bây giờ tắt đèn tối thui không còn ai cả,cô bé đi tới lớp của bé Yum không có Yum ở đó,Sin chạy dọc từ hành lang này tới hành lang khác cũng không nốt.Không lẽ Yum bị bắt cóc thật sao?
Sin ngồi bệt xuống băng đá để nghỉ mệt,đi chơi nguyên ngày về chưa kịp thở nữa đã gặp phải điều không lành.Cô bé thở muốn không ra hơi,trong lòng như lửa đốt,Sin chỉ còn có mỗi bé Yum và dì Trâm là người thân thôi,dì Trâm nay đã đi công tác ít khi điện về nhà nếu mất bé Yum chắc cô bé không sống nổi!Sin quá mệt nằm đại xuống ghế,đôi mắt từ từ nhắm lại...(chưa xỉu đâu nha ^^)
Chợt có ánh đèn pha của ô tô từ đâu chíu vào,Sin không mở mắt nhưng nghe được tiếng bước chân chạy về phía mình.
-Sin!_người đó hét vào tai Sin làm cô bé giật mình ngồi bật dậy,tai ù ù đi vì tiếng hét thất thanh khi nãy.
Nhưng mà...
Tiếng này quen quen hình như giống ai đó..
-Ron?cậu làm gì ở đây thế?????????
-ở đây đưa con ngốc như cô về nè,có nhà không ngủ đi ngủ ngoài đường.Có khùng không??_Ron bực mình.
-Mà sao cậu biết tôi ở đây mà đến??
-Tôi đưa bé Yum về rồi,chắc chắn cái đứa ngốc nghếch như cô khi về nhà không thấy bé Yum sẽ hoảng lên sau đó ngồi suy luận và chạy đi tìm chứ gì,biết tỏng!_Ron kí vào đầu Sin cái cốp.
Sin không nói gì sau cái kí đó,chỉ nói nhẹ một câu rồi đi thẳng.
-Cảm ơn cậu.
Ron chỉ nhìn theo dáng cô bé khuất dần,dường như khi kết thúc 2 tháng rồi Ron và cô bé có một khoảng cách vô hình gì đó nói chuyện không thoải mái như trước nữa.
Ron nở một nụ cười nhạt,hàng mi rung bật lên.

CHAP 26:Ngày thi cuối cùng.

Sau 2 tuần bù đầu bù cổ cặm cụi học bài và đã trải qua 1 tuần thi,chỉ còn ngày cuối cùng hôm nay nữa thôi là sẽ kết thúc và được xả stress cho đã.Thùy Như và Sin thi chung một phòng còn Hải Phong lại thi bên phòng khác.
...
Bà cô gác khó đúng khó,mới vào đã đem cái bản mặt “hình sự”,sau đó cứ ngồi ì một chỗ đôi mắt láo liên cứ đảo quanh lớp học,đến nhúc nhích còn không được.Sin để ý qua Thùy Như,hình như lần này đề hơi bị khó và không ngay “chuyên môn” của Như vì vậy nãy giờ cô cứ ngồi cắn viết không biết làm thế nào.Sin giỏi đại số trong khi đó Thùy Như giỏi hình học,trời xui đất khiến làm sao mà đại số chiếm tới 80% đề thi,quá trúng tủ Sin luôn.
Thời gian làm bài là 90 phút mà giờ đã 70 phút rồi mà Như mới làm được phân nửa còn Sin làm được hết từ lâu rồi,thời gian không đợi ai bao giờ,chỉ còn 20 phút nữa thôi là đã nộp bài rồi.Sin lo lắng nghĩ cách giúp cô bạn của mình,hai người này cứ đưa mắt nhìn nhau làm bà cô để ý nãy giờ.Tờ giấy nháp giải bài cô bé đã ghi từ nãy giờ nhưng đưa không được,nhân lúc cô không để ý Sin đã ném qua cho Thùy Như,Như đưa tay chụp lấy rồi hí hoáy ghi,khi ghi xong thì thẩy qua trả lại cho Sin vì Thùy Như còn bí một câu nữa.
Không biết vô tình hay cố tình mà Như đá nhằm chân ghế đau điếng càng gây sự chú ý của bà cô hơn,tờ giấy Thùy Như thẩy qua Sin đang nằm chình ình ở lối đi đúng tầm mắt bà cô.Bà ta nhướng đôi mắt lên nhìn nhìn,sau đó bước xuống nhặt tờ giấy lên mở ra xem,xui xẻo thế nào mà tờ giấy có tên Sin trong đó.
-Biết ngay mà,nãy giờ tôi đã nghi lắm rồi_bà cô hét lên rồi tịch thu bài của hai người lại đợi đến chừng nào hết giờ mới đem cả Sin và Thùy Như đi xuống văn phòng.
Trường có qui định rất khắt khe rằng hể ai gian lận trong các kì thi sẽ bị cấm thi và các môn đã thi khác sẽ bị hủy và tất nhiên cả học kì của người đó coi như học lực yếu và hạnh kiểm cũng yếu nốt.
Thầy hiểu trưởng cho gọi Sin vào nói chuyện trước.
-Dám chỉ bài cho bạn nữa cơ đấy,em cũng gan lắm nhỉ?chẳng lẽ em không biết nội qui của trường sao?_hiệu trưởng gắt gỏng.
-...
-em đã chỉ cho ai hả?
-...
..................
Mặc kệ thầy hiệu trưởng có hỏi Sin gì đi chăng nữa cô bé cũng không trả lời câu nào,hỏi đến nổi hiệu trưởng không còn kiên nhẫn với Sin nữa và cho cô bé ra ngoài,Thùy Như vào.
Ông ta đẩy gọng kính lên nhìn Như sơ qua một cái rồi hỏi.
-Theo lời cô Linh gác thi là em đã chuyền tờ giấy đưa cho bạn,đúng không?
-dạ đúng ạ.
-lí do.
-Tại bạn đó cứ quăng tờ giấy qua cho em kêu em chỉ bài bạn đó,em không dám chỉ_Thùy Như cúi gầm mặt xuống.
-Nếu em không dám chỉ vậy em đưa tờ giấy lại làm gì?
-Bạn ấy nói với em rằng nếu không chỉbài cho Sin thì bạn sẽ kêu Dark-thủ lĩnh là bạn trai của Sin qua đánh em.Mà em có tính nhút nhát nhưng thà bị đánh em cũng không dám chỉ bài vì sợ bị phát hiện sẽ bị điểm yếu mất.Trước lúc thi bạn đó cũng có hù dọa em như vậy,em không chịu và năn nỉ bạn đó tự học bài đi đừng có dựa giẫm như vậy thì bạn đó liên tục mắng xối xả em.Em sợ lắm thầy ơi,bạn ấy bị vầy sẽ không tha cho em đâu,thầy cũng thấy tờ giấy rồi mà_Thùy Như òa lên khóc nức nở.
Thầy hiệu trưởng nghe vậy thì mở tờ giấy ra vì nãy giờ còn quên chưa mở ra xem,nội dung quả đúng là vậy.Ông ta nhìn Thùy Như tội nghiệp đáng khóc nức nở và xoa đầu Như an ủi.
-Em đừng lo gì cả,em sẽ không bị điểm yếu và thầy sẽ trừng phạt đích đáng cô học sinh kia.Giờ em quay lại thi môn tiếp theo đi,sắp tới giờ rồi.
-Dạ,em cám ơn thầy lắm ạ_Thùy Như vui mừng chạy ra khỏi phòng thầy hiệu trường.
Mấy ai biết rằng trong lúc Sin đưa tờ giấy qua chỉ bài cho Thùy Như thì cô ta sau khi viết xong bài giải đã đánh tráo tờ giấy có ghi sẵn những chữ sai sự thật 100%,giống y chan chữ của Sin tới từng nét một và đã được chuẩn bị khá công phu từ trước.Thùy Như cố tình gây ra tiếng động để gây sự chú ý và dùng lực yếu để quăng tờ giấy qua ngay tầm mắt của bà cô gác thi.
Thùy Như nở một nụ cười đắc thắng nhìn Sin đang bị thầy hiểu trưởng gọi vào tra khảo một lần nữa.
.....................
Vừa bước ra khỏi văn phòng,đôi chân Sin đã run run tưởng chừng như không đứng nổi nữa.Tại sao tờ giấy đó lại có nội dung như vậy?
Kêu chỉ bài nếu không thì hù dọa,đánh đập ư?sợ hãi,khóc ư?
Mặt Sin trắng bệch ra,chẳng lẽ bao công sức để vào ngôi trường danh tiếng này mà mới đầu học kì đã bị học lực yếu.Tất cả cố gắng của Sin đã đổ sông đổ biển tất cả rồi sao?Nếu có một học kì bị học lực yếu thì có thể học kì sau nếu cố gắng sẽ được lên lớp,còn hạnh kiểm yếu cũng kéo lên được.Qui định chỉ hạnh kiểm yếu một học kì thôi còn cái này hiệu trưởng khi đọc tờ giấy và nghe những lời mà Thùy Như nói đã đì Sin thẳng xuống hạnh kiểm cả năm sẽ bị yếu thì còn đường nào mà kéo lên được nữa.Mặt dù còn chưa đến học kì 2
CHAP 27:Sai lầm

Vừa về đến nhà là Sin đã chạy thẳng qua nhà Thùy Như hỏi cho ra lẽ mọi chuyện.Vừa thấy Sin Như đã lao vào ôm cô bé khóc nức nở.
-Sin ơi mình xin lỗi,ngàn lần xin lỗi bạn.
-Chính bạn là người đã dựng lên chuyện đó?
-Bạn cũng biết gia đình mình khó lắm,chịch ý một cái là mình bị đánh ngay.Hôm nay đề thi lại ngay tủ của bạn mình ngồi mãi mà làm được có phân nửa,mà lúc mình trả tờ giấy lại cho bạn lại rớt ngay tầm mắt của bà cô và dắt mình và bạn lên văn phòng.Trong lúc quá sợ hãi mình đã dựng chuyện nên một cách mù quáng mà không biết rằng sẽ hại đến bạn_Thùy Như càng nói càng khóc to hơn nữa.
-Mình nghĩ là bạn đã dựng chuyện quá lố rồi đấy,thà bạn lôi một mình mình ra được rồi còn lôi cả Ron vào làm gì?bạn không biết là trường này nghiêm đến nỗi không cho quan hệ trai gái với nhau luôn không?
-Mình biết,mình biết tất cả.Nhưng Sin ơi nếu mình mà bị học lực yếu chắc chắn mình sẽ không sống nổi với ba mẹ đâu,sẽ đánh mình chết mất Sin ơi_Thùy Như nấc lên từng hồi,khuôn mặt tái xanh nhìn Sin.
Cô bé cũng biết nhà Như rất khó,khó đến nỗi còn không cho có bạn vì sợ ảnh hưởng đến chuyện học hành,gia đình Thùy Như toàn là những người có trình độ học vấn cao ngất ngưởng cho nên việc ba mẹ Sin chèn ép con cái của mình để bằng anh bằng chị cũng không có gì lạ.Nhưng thật sự,lần này Thùy Như đã làm quá lên mọi chuyện.
-Ngay ngày mai tớ sẽ đi nói lại với thầy và xin cho bạn không bị hạnh kiểm yếu.Trong khi đó mình sẽ..._Thùy Như nhìn Sin buồn bả -mình sẽ nhận tất cả lỗi về mình mặc dù biết rằng ba mẹ sẽ không tha cho mình,có thể là chuyển trường nữa,hoặc chuyển luôn nhà!
-Không thể được,sao lại phải chuyển trường chuyển nhà chứ??_Sin hốt hoảng
-Chứ giờ mình đã gây ra lỗi quá lớn..
Sin ngập ngừng suy nghĩ hồi lâu.Đời người còn dài cô bé có ở lại một năm cũng chỉ đánh mất đi một tuổi.Thùy Như sẽ không may mắn hơn Sin,cô bé hiểu rõ gia đình Như nhất,nếu cô bạn Sin mà bị như vậy sẽ bị gia đình và họ hàng ghẻ lạnh,xa lánh.Nhớ hồi năm lớp 8,vì tuổi trẻ ham chơi nên Như đã bỏ bê học hành nên cuối năm bị trung bình,mới chỉ có một năm thế thôi mà ba mẹ cô đã làm ầm lên,những lời mắng nhiết,đòn roi đêm nào cũng hành Thùy Như nghe đến xót lòng.
Trung bình đã bị như vậy thì ở lại không biết sẽ thế nào.
-Bạn đừng nói ra,coi như chuyện này đã qua rồi đi.Tất cả lỗi mình sẽ nhận.
-Không được,sao lại vậy?mình không đồng ý!
-Mình ở lại một năm sẽ không bị ai mắng nhiết gì cả,còn bạn khác.Yên tâm đi,mình sẽ không nói với ai chuyện này cả_Sin mỉm cười.
Thùy Như đi theo Sin tới cổng mới chịu quay vào.Cô nhìn theo Sin,môi nhếch lên cười mỉa mai và độc ác.
-Đồ ngốc,haha.
Những giọt nước mắt và lời sám hối của Thùy Như đã làm Sin hoang mang và dao động.Làm cô bé không thể nghĩ sâu xa và quyết định đại,tất cả chỉ xuất phát từ tấm lòng quá tin và quá thương người của Sin mà ra.Nhưng cô bé không để ý và tự hỏi rằngờ giấy với nội dung đó ở đâu mà ra,trong khi lúc nãy Thùy Như đã không dùng tới giấy nháp tập vì trường có phát cho một tờ giấy nháp khác bằng giấy A4,Sin thì sợ không đủ nên đã lấy thêm một tờ giấy tập nữa.Trong khi tờ giấy Sin chỉ bài cho Thùy Như lại là tờ ghi bằng giấy nháp tập chứ không phải giấy nháp A4,mà tờ giấy có nội dung sai lại là tờ giấy bằng giấy A4!

CHAP 28:Hộp phô mai tai hại.

Đồng hổ điểm 6h,chuông báo thức vang lên.Sin còn khuông buồn tắt nó đi cứ để nó kêu âm ỉ tới chừng nào nghỉ thì thôi.
Sin bây giờ chẳng có tâm trạng nào để đi học cả,suốt đêm qua cô bé không tài nào chợp mắt được cứ trở mình mắt mở thao láo nhìn thẳng lên trần nhà.Hôm nay cô bé sẽ cho riêng mình một ngày ở nhà,tách riêng với bên ngoài chỉ một ngày thôi rồi chắc chắn ngày mai Sin sẽ đi học tiếp,cô bé phải cố gắng chứng tỏ rằng mình không đáng bị hạnh kiểm yếu,Sin tuy không mềm mại như con gái người ta nhưng cũng hiền lắm mà,có gây sự với ai bao giờ đâu.
-sao ông trời lại hại mình vậy chứ???????????????_Sin gào lên,dùng tay đấm liên tục vào vách tường đến khi nó bầm tím,chảy máu sưng lên thì thôi.Làm vậy cho bỏ ghét ông hiệu trưởng 
Sau nửa tiếng “gào thét” cuối cùng cô bé mới sực nhớ ra còn bé Yum chưa đi học,Sin ngồi bật dậy như lò xo phóng thẳng xuống bếp nấu đồ ăn cho bé Yum để Yum còn đi học,chú hàng xóm thường đi sớm lắm nếu không kịp chuẩn bị chú ấy sẽ đi mất cho tự đi mình ên luôn.
Vừa xuống dưới bếp đã thấy Yum ngồi ở bàn ăn chờ sẵn đó,thấy chị hốt hoảng đi xuống cộng thêm cái tay bầm dập,bé Yum mới ngây thơ hỏi.
-Sao chị vội thế,chắc chị lại té nữa phải không?
-À...ờ ờ chị bị té,mà Yum ăn đỡ mì hén,để chị nấu liền cho_Sin cười cười,cũng may là bé Yum đã thức sẵn và thay đồ luôn rồi chứ không thôi là phải dắt Yum đi nữa,mà Sin thì không có tâm trạng nào để đi hết.
-chị Sin không cần làm đâu,hồi nãy Yum lấy bánh mì lát với phô mai ăn rồi.
-Gì?em nói hộp phô mai chị để trên bàn ăn đó hả??_Sin la lên.
Bé Yum gật gật đầu.
-dạ,chỉ chờ chị xuống đưa em ra cổng để chú hàng xóm chở em đi thôi
-Chết rồi,chết thật rồi.
Sin vò đầu bức tay đi qua đi lại nhà miệng thì lẩm bẩm,hộp phô mai đó đã bị thiu và hết hạn rồi cho nên hôm qua Sin định v
<<1 ... 89101112 ... 17>>

Tag:

Truyện,Teen,-,Tình,Yêu,Của,Thiếu,Gia,Full

đọc truyện teen hay , tiểu thuyết hay nhất

Truyện Cùng Chuyên Mục

» Truyện teen,Bad Boy Full
[ 4072 ngày trước - Xem: ]
» Truyện Teen - Tình Yêu Của Thiếu Gia Full
[ 4129 ngày trước - Xem: ]
» "Tên khốn" dễ thương Phần 1
[ 4129 ngày trước - Xem: ]
» Truyện "Tên khốn" dễ thương Phần 2
[ 4129 ngày trước - Xem: ]
U-ON - 760